Yêu Long Cổ Đế

Chương 6613: Vật đổi sao dời

Khi rời khỏi Dưỡng Tâm điện, trong tay Tô Hàn, Chí Tôn áo nghĩa đã mất đi một tỷ. Đây là số lượng mà hắn vốn đã quyết định tặng, chưa từng nghĩ đến có bất kỳ sự thay đổi nào. Sau chuyện này, Tử Minh quốc chủ sẽ dung hợp triệt để Chí Tôn áo nghĩa, và trở thành Thập Ức Chí Tôn! Có lẽ khi đó hắn vẫn không thể nào là đối thủ của Khai Thiên Chí Tôn. Nhưng ít nhất, việc Khai Thiên Chí Tôn muốn uy hiếp hắn sẽ không còn là chuyện dễ dàng. Mà trong tay Tô Hàn vẫn còn lại hơn một trăm triệu Chí Tôn áo nghĩa. Số lượng chục tỷ, là ranh giới cuối cùng của hắn. Nếu như tương lai thật sự có thể thành tựu Chí Tôn, vậy thì với bốn đầu Chí Tôn đại đạo cùng với hàng trăm tỷ Chí Tôn áo nghĩa trong tay... Hắn sẽ vượt qua tất cả các cường giả trong vũ trụ, trở thành tồn tại đỉnh phong nhất từ trước đến nay!
Hành cung đang đi về phía xa thì có một đội người vàng óng lấp lánh tiến đến. Đó là một loại áo giáp màu vàng kim chói mắt, khuôn mặt cũng bị mũ giáp che kín, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của đối phương. "Bái kiến thái tử điện hạ!" Người đứng đầu đội hướng hành cung hô lên: "Ti chức là Thống lĩnh nhị đội Cấm Vệ quân, Ti Nhận Ngọc, phụng mệnh bệ hạ đến đây bảo hộ điện hạ." "Miễn lễ." Tô Hàn vén rèm cửa sổ lên nói: "Làm phiền chư vị." "Đây là phận sự của ti chức và mọi người, điện hạ nói quá lời." Ti Nhận Ngọc nói. Nội vệ thực lực tính ra cũng tạm được, nhưng số lượng lại quá ít. Và thực lực tổng hợp mà nói, tự nhiên không thể so sánh với Cấm Vệ quân. Ti Nhận Ngọc là một trong những tâm phúc của Tử Minh quốc chủ trong quân bộ, tuyệt đối trung thành với hoàng thất Tử Minh, đời đời trung thành, Tô Hàn đương nhiên tin tưởng. Hơn nữa Cấm Vệ quân có một điểm tốt, đó là chỉ nghe mệnh lệnh của hoàng thất. Những người khác, cho dù là vương gia, thế tử hay quận chúa bọn họ cũng sẽ không hề kiêng kỵ. Việc Tử Minh quốc chủ điều Ti Nhận Ngọc đến bên cạnh Tô Hàn, thứ nhất là vì bảo hộ Tô Hàn, thứ hai là bắt đầu thể hiện uy nghiêm của hoàng tộc.
Tô Hàn không cảm nhận được tu vi của đám Cấm Vệ quân này, đối phương rõ ràng đã vượt qua cảnh giới Thất Mệnh. Đặc biệt là Ti Nhận Ngọc, cho Tô Hàn cảm giác, giống như khi đối diện với Cảnh Thiên Tề hay Lâm Quan Trung, gần như không có chênh lệch. Cửu Linh đỉnh phong! "Điện hạ muốn đi về phía đông của quốc cảnh sao?" Ti Nhận Ngọc hỏi. "Ừm." Tô Hàn khẽ gật đầu: "Đi thôi!" "Tuân lệnh!" Cấm Vệ quân ở bên ngoài, nội vệ cùng thị nữ ở bên trong, hành cung gào thét trong hư không mà đi. Lãnh thổ Tử Minh quốc cực kỳ lớn. Khi hành cung của thái tử đến được phía đông quốc cảnh, đã phải đi qua mấy chục trạm truyền tống trận, tốn gần nửa ngày thời gian. Toàn bộ vũ trụ quốc chia thành bốn đại quốc cảnh là đông, nam, tây, bắc, khi Tô Hàn mới bắt đầu ngồi chiến hạm vũ trụ Băng Sương thần quốc đến thì đi theo quốc cảnh phía Nam. Vì vấn đề địa lý, nên quốc cảnh phía Nam không đông người bằng quốc cảnh phía Đông. Đa số thế lực được mời đến đây tham quan cuộc thi của hoàng thất đều thông qua quốc cảnh phía Đông mà đến. Bởi vậy, trong khoảng thời gian này Cảnh Trọng cũng luôn ở lại quốc cảnh phía Đông này. Nơi này có chút khác biệt so với quốc cảnh phía Nam, tường thành khổng lồ cao vút tận mây xanh, tựa như Cầu Long che trời lấp đất, cuồn cuộn lại hùng vĩ. Phía ngoài tường thành lại có hào quang tỏa ra, chiếu rọi khắp bốn phương. Đó là đại trận hộ quốc của toàn bộ Tử Minh vũ trụ quốc! Uy áp tạo thành những gợn sóng, không ngừng lan ra bốn phía, bất cứ sinh linh nào bị quét qua đều sẽ không tự chủ được tim đập nhanh hơn.
Ở phía ngoài quốc cảnh phía Đông có tổng cộng mười trạm truyền tống trận. Từ trong những trạm truyền tống này, không ngừng có những sinh linh mặc gấm vóc thuộc các chủng tộc khác nhau đi ra. Cảnh Trọng mặc một thân áo bào vàng đứng ở trung tâm mười đại truyền tống trận, trông cực kỳ chói lóa. Dù sinh linh ở đây khá đông nhưng hắn vẫn nổi bật như hạc giữa bầy gà, như mặt trời rực rỡ giữa trời sao. Từng đội Trấn Môn vệ tuần tra bên ngoài tường thành, đồng thời đảm nhận các nhiệm vụ như đăng ký, kiểm tra thân phận thực hư. So với các thế lực được mời đến, thì những sinh linh đến xem náo nhiệt ở Tử Minh vũ trụ quốc còn đông hơn rất nhiều. Đặc biệt là sau khi nghe tin thái tử Tử Minh trở về thì số lượng sinh linh đến Tử Minh đã tăng lên rất nhiều. Vì sao thì ai cũng đoán được. "Thái tử giá lâm!!!"" Giọng nói trầm ổn và dày nặng, đột nhiên từ bên trong tường thành vọng ra. Giọng nói mang theo sức mạnh tu vi, đủ để cho toàn bộ quốc cảnh phía Đông nghe rõ ràng. Các sinh linh đều giật mình, sau đó trong mắt lộ ra ánh sáng khác thường, vui sướng khi người khác gặp họa, nhìn về phía Cảnh Trọng. Nụ cười trên mặt Cảnh Trọng cứng đờ, ánh mắt dần trở nên u ám, không hề che giấu sự căm hận cùng oán hận. Mà xung quanh hắn là vô số nội vệ Thánh Hải Sơn, còn có Chu Tước Vệ và Thanh Long Vệ! Nguyên Linh không đáng kể. Nhưng trong mắt Tô Hàn, người được quan tâm nhất lại chính là hắn! "Xoẹt!!!""
Hành cung từ trong cửa thành bay ra, ánh sáng tím sẫm chiếu sáng vũ trụ đen kịt. Tô Hàn vén rèm cửa, một thân áo mãng bào hòa lẫn cùng ánh sáng tím. Tuy tướng mạo của hắn bình thường, nhưng vào lúc này, khí thế vẫn đạt đến đỉnh phong. "Bái kiến thái tử điện hạ!" Rất nhiều người dân liền vội vàng hành lễ quỳ lạy. Quân bộ Tử Minh vũ trụ quốc bị chia thành hai phe phái, dù là Trấn Môn Vệ hay năm đại quân đoàn chủ lực đều có phe phái thuộc hoàng thất ở bên trong. Những người dân đang xúc động hành lễ này, rõ ràng thuộc về phe phái hoàng thất. Và việc họ hành lễ, cũng khiến những người khác tỉnh lại, nhanh chóng phủ phục trước Tô Hàn. Lúc này. Toàn bộ nơi này, ngoại trừ các sinh linh không thuộc Tử Minh vũ trụ quốc, và Cấm Vệ quân, nội vệ, cùng thị nữ đi theo Tô Hàn. Chỉ có Cảnh Trọng, Nguyên Linh, cùng Chu Tước Vệ, Thanh Long Vệ đứng bên cạnh hắn còn đứng im tại chỗ. "Bất kính thái tử, phạm thượng, giết!" Câu đầu tiên mà Tô Hàn mở miệng đã khiến vẻ mặt Cảnh Trọng hung hăng biến đổi! Các sinh linh xung quanh đang xem náo nhiệt thì mắt bùng lên ánh sáng. Khi thấy Ti Nhận Ngọc dẫn Cấm Vệ quân tới, Cảnh Trọng lập tức quát lớn: "Điện hạ thân là thế tử, vốn dĩ không cần quỳ lạy! Chu Tước Vệ cùng Thanh Long Vệ, Phụng Thiên nhận mệnh, có quyền miễn quỳ, cũng không cần quỳ lạy ngươi!" "Điện hạ ta đã từng nói, nhất định phải để bọn họ quỳ lạy sao?" Tô Hàn thản nhiên nói: "Chỉ quỳ lạy thôi thì đơn giản, nhưng đám quân chúng xung quanh đều đã hành lễ, sao bọn họ lại như khúc gỗ đứng im ở đó? Bởi vì có ngươi là Bát thế tử làm chỗ dựa? Hay là nói, phản ứng của Chu Tước Vệ cùng Thanh Long Vệ chậm hơn cả Trấn Môn Vệ?" Cảnh Trọng không thể giải thích, chỉ có thể liếc mắt ra hiệu cho Chu Tước Vệ cùng Thanh Long Vệ. "Bái kiến thái tử điện hạ!" Đám người sau vội vàng chắp tay khom người. "Bản điện không nói miễn lễ, các ngươi cứ phải giữ tư thế này, ai ngẩng đầu lên thì trảm lập quyết!" Tô Hàn nói. Cảnh Trọng biết Tô Hàn cố tình gây khó dễ cho mình. Liền nói: "Nếu thái tử điện hạ cả đời không nói miễn lễ, bọn họ chẳng lẽ phải đứng đây cả đời sao? Huống hồ luật pháp Tử Minh chưa từng nghiêm ngặt như vậy, hễ động một chút lại muốn trảm lập quyết sao?" "Ta chính là người kế vị đông cung, sau này sẽ là thiên tử, lời ta nói chính là luật pháp Tử Minh, ngươi có dị nghị?" Tô Hàn nhìn Cảnh Trọng: "Chỉ là một thế tử không quan trọng, có tư cách gì nghi ngờ ý chỉ của bản điện? Lại còn ngươi..." "Sao ngươi lại không hành lễ với bản điện?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận