Yêu Long Cổ Đế

Chương 5619: Đoàn đội, địa đồ

Hai người đàn ông, một người trông rất trẻ trung, mặc áo xanh, tướng mạo tuấn tú, sáng sủa. Người còn lại thì thân hình vạm vỡ cường tráng, râu ria xồm xoàm, khi nhìn về phía Tô Hàn thì luôn cau mày. Về phần hai người phụ nữ, một người dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, trông linh lung đáng yêu. Người còn lại dáng người hoàn hảo tuyệt mỹ, trêи mặt trang điểm đậm lòe loẹt, không ai biết dung mạo thật của nàng ra sao. Người lên tiếng trước là người đàn ông mặc áo xanh. So với ba người kia, người phụ nữ trang điểm lòe loẹt kia trêи mặt tràn đầy vẻ ghét bỏ.
"Chào ngươi!"
Cô gái nhỏ nhắn xinh xắn vội chạy tới, mỉm cười với Tô Hàn: "Ta tên Lâm San San, ngươi tên gì?"
Tô Hàn nhướng mày. Hắn nhìn chằm chằm bốn người một lát, phát hiện hai người đàn ông kia luôn quan s&#xá;t xung quanh, dường như rất khẩn trương. Khí tức trêи người họ không hề phát ra bên ngoài, mắt thường không thể nhìn thấu, cho nên Tô Hàn không do dự dùng thần niệm quét qua người bọn họ. Đương nhiên, bên ngoài chỉ là thần niệm bậc tứ trọng Đế Thánh. Cuối cùng phát hiện, tu vi của bốn người này đều dưới Chúa Tể cảnh. Lâm San San và người đàn ông vạm vỡ đều là nửa bước Chúa Tể, còn người thanh y kia và người phụ nữ còn lại thì là thất trọng Tổ Thánh.
"Ngươi cũng đến làm nhiệm vụ à?" Người thanh y mở miệng. Anh ta trông rất ôn hòa, không hề tức giận vì Tô Hàn không để ý Lâm San San. Ngược lại, người phụ nữ trang điểm lòe loẹt kia, giống như mặt quỷ, nói: "Chỉ là một tên Đế Thánh mà thôi, cũng dám dùng thần niệm dò xét tu vi của chúng ta, cẩn thận ta móc hai mắt ngươi ra!"
"Linh tỷ, tỷ có thể kiềm chế tính tình được không?" Lâm San San nhíu mày nói.
"Với loại phế vật này, còn có gì đáng nói?" Người được gọi là "Linh tỷ" hừ lạnh nói: "Đừng lãng phí thời gian vào hắn, tu vi của người này quá thấp, không thể giúp chúng ta được, hợp tác với hắn chỉ thêm vướng víu thôi."
"Có thêm một người thì thêm một phần sức mạnh mà, dùng Thánh Ma thành đối phó với đám tà đạo sinh linh mạnh mẽ kia, mấy người chúng ta có thấm vào đâu." Lâm San San giải thích.
Nàng vừa nói xong, người đàn ông vạm vỡ kia nhân tiện nói: "Trương Linh nói đúng, tu vi của người này quá thấp, không có tư cách hợp tác với chúng ta."
"Ít nhất người ta cũng có gan tiến vào Thái Vân hoang địa, đúng không?" Người thanh y cười một tiếng, rồi nói với Tô Hàn: "Chào ngươi, ta tên Tần Linh Kiệt, San San và Trương Linh ngươi biết rồi, còn tên to con này là Bàng Trọng."
Tô Hàn khẽ gật đầu, nhưng không có ý định phản ứng lại đối phương. Khi chưa rõ tình hình, hắn sẽ không dây dưa quá nhiều với đối phương.
"Minh, vẫn rất hung hăng càn quấy." Bàng Trọng cười lạnh: "Nhóc con, tưởng chúng ta khách khí là quen thân rồi hả? Ngươi muốn đi thì không sao, dù sao ngươi cũng không có tư cách gia nhập đội chúng ta, nhưng ít nhất cũng phải cho chúng ta biết tên ngươi là gì chứ, đây là lễ phép tối thiểu, biết không?"
Tô Hàn hơi trầm ngâm, rồi đột nhiên nở nụ cười. "Chào các người, ta tên Tô Hàn." Ở Hồng Liên giới này, Tô Hàn về cơ bản không thể giấu được lai lịch của mình, mà thực tế cũng không cần thiết phải giấu diếm.
"Ngươi cũng tới làm nhiệm vụ?" Tần Linh Kiệt hỏi lại lần nữa.
"Đúng vậy." Tô Hàn gật đầu.
"Đáng tiếc..." Lâm San San nhìn xung quanh: "Xem ra chiến trường ở đây đã bị ngươi quét sạch rồi, bọn ta còn định kiếm chút mảnh vỡ vũ khí."
"Sao các người biết ở đây có chiến trường?" Tô Hàn hỏi.
"Chuyện này thì ngươi không hiểu rồi?" Lâm San San cười thần bí, sau đó lấy ra một tấm bản đồ. Đây là bản đồ Thái Vân hoang địa, trêи đó đánh dấu đầy mấy chục điểm đỏ.
"Ta nói đây là tà đạo sinh linh Thánh Ma thành cho chúng ta, ngươi tin không?" Lâm San San tỏ vẻ rất kiêu ngạo.
"Tà đạo sinh linh?" Tô Hàn có chút kinh ngạc.
"Còn có loại kỹ thuật này sao?"
"Bọn họ đương nhiên không cho không chúng ta rồi, đây là bọn ta dùng cái giá rất lớn để đổi lấy đấy." Lâm San San nói thêm: "Mấy chục điểm đỏ này đều là chiến trường ở Thái Vân hoang địa, mà lại đều có mảnh vỡ vũ khí tồn tại, chúng ta tìm được nơi này là dựa vào tấm bản đồ này đấy."
"Ra là thế." Tô Hàn lộ vẻ bừng tỉnh.
"Sao? Có muốn đi chung với chúng ta không?" Lâm San San nháy mắt. Nàng lớn lên khá xinh xắn, lại nhanh nhẹn lanh lợi, trông rất đáng yêu.
Chưa đợi Tô Hàn mở miệng, Bàng Trọng đã nói: "Không được, tuyệt đối không được! Người này chỉ là một tên tứ trọng Đế Thánh mà thôi, không những không giúp được gì mà chỉ gây thêm rắc rối! Tấm bản đồ này bọn ta phải bỏ ra hơn ngàn tiền vũ trụ mới đổi được, dựa vào cái gì mà phải chia sẻ với hắn?"
"Bàng Trọng, ngươi lại quên những gì ta nói với ngươi rồi à." Tần Linh Kiệt sa sầm mặt.
Tô Hàn cười nói: "Ta cũng muốn biết, tại sao các ngươi lại muốn chia sẻ cùng ta?"
"Nhiều người lực lượng lớn!" Tần Linh Kiệt lập tức giải thích: "Nói cho ngươi cũng không sao, ta và Trương Linh đều là thất trọng Tổ Thánh, còn Lâm San San và Bàng Trọng thì là nửa bước Chúa Tể. Thật lòng mà nói, với tu vi này của chúng ta ở Thái Vân hoang địa không có ưu thế gì, nếu như ngươi không hỏi ta tại sao lại lôi kéo ngươi, ta chỉ nói thật là nếu có nguy hiểm xảy ra, chúng ta có thể dùng ngươi làm bia đỡ đạn!" Nói tới đây, Tần Linh Kiệt nhìn chằm chằm Tô Hàn, rồi nói tiếp: "Dùng mạng của ngươi để đổi lấy vật phẩm nhiệm vụ, chỉ xem ngươi có dám tham gia hay không."
"Ta chỉ là một tên tứ trọng Đế Thánh, e rằng đến tư cách làm bia đỡ đạn cho các ngươi còn không có." Tô Hàn nhún vai.
"Đúng là thế thật, nhưng ngoài ngươi ra, bọn ta sẽ còn tìm những thợ săn vũ trụ khác." Tần Linh Kiệt nói thêm: "Mục đích cuối cùng của bọn ta là kiếm vật phẩm nhiệm vụ, trong quá trình này bọn ta không đảm bảo ai có thể sống sót, ai sẽ chết!"
Nói thật. Nếu Tần Linh Kiệt thật giống như lời Lâm San San nói, nói với Tô Hàn rằng có thêm người sẽ có thêm sức mạnh, Tô Hàn chắc chắn sẽ không tin hắn. Nhưng cách giải thích này, Tô Hàn chỉ nửa tin nửa ngờ. Bất kỳ đội nhóm bình thường nào cũng khó lòng để cho một tên tứ trọng Đế Thánh gia nhập. Bởi vì nếu Tô Hàn thật sự chỉ là một tứ trọng Đế Thánh bình thường, thì tác dụng của hắn đối với đội nhóm này tương đương với không có. Tuy nhiên, dù Tần Linh Kiệt và đám người đó đến vì mục đích gì, ít nhất Tô Hàn cũng rất hứng thú với tấm bản đồ trong tay bọn họ.
"Ta cần phải bỏ ra cái giá gì?" Tô Hàn hỏi.
"Hai trăm tiền vũ trụ!" Tần Linh Kiệt nói: "Ngươi vừa nghe Bàng Trọng nói rồi đấy, chúng ta phải bỏ ra hơn ngàn tiền vũ trụ mới đổi được tấm bản đồ này, nên không thể để ngươi vô cớ gia nhập được."
"Xin lỗi, ta mới vào vũ trụ chưa lâu, đây là lần đầu tiên ta đi làm nhiệm vụ, đừng nói hai trăm tiền vũ trụ, đến một viên ta cũng không có." Tô Hàn nhẹ nhàng lắc đầu.
"Mới vào vũ trụ?" Tần Linh Kiệt và Bàng Trọng nhìn nhau, rồi hỏi tiếp: "Ngươi mới là tu vi Đế Thánh, mà có thế lực chịu chi năm triệu tiền vũ trụ để đưa ngươi đến đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận