Yêu Long Cổ Đế

Chương 2607: Tú lệ nữ tử

"Tạo hóa?" Đôi mắt Tô Hàn sáng lên.
Trong thiên hạ này, lại có người xa lạ, vô cớ đưa cho mình tạo hóa sao?
Đừng nói chi là, nơi này còn là trung đẳng tinh vực nguy hiểm trùng trùng!
Xét thấy tu vi của những người này, Tô Hàn cũng không hề có gì kiêng kỵ. Hơn nữa, Tô Hàn đã từng đến trung đẳng tinh vực, biết rõ nơi nào có cường giả.
Vì vậy, so với "Trấn Đường Sơn" mà Ngô Du nhắc đến, Tô Hàn chỉ cần tùy ý tưởng tượng cũng biết, nơi đây không có cường giả gì lớn.
Thế nên, hắn cười cười, hỏi: "Xin hỏi các vị, định đưa cho Tô mỗ loại tạo hóa nào?"
"Các hạ?"
"Ha ha ha ha..."
"Tiểu tử, với tu vi của ngươi, nên xưng hô đội trưởng Ngô là 'tiền bối' chứ không phải các hạ, hiểu không?"
"Thật đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp, không biết xưng hô 'các hạ' là chỉ dành cho người cùng cấp bậc sao?"
"Chẳng lẽ là tiểu tử nhà nào ra ngoài rèn luyện? Có vẻ không phải, nếu không thì khẩu khí làm sao lại lớn như vậy?"
Sau khi Tô Hàn dứt lời, lập tức có không ít người cười ồ lên, ánh mắt nhìn về phía Tô Hàn đều mang theo chút mỉa mai.
Rõ ràng là bọn họ hoàn toàn coi tu vi Á Tiên cấp của Tô Hàn như kiến hôi, căn bản không để vào mắt.
"Không sao, ngươi muốn xưng hô thế nào thì cứ xưng hô."
Ngô Du cười nhạt một tiếng, chỉ về phía xa nói: "Tiểu tử, đó là trấn Đường Sơn nơi gia tộc Ngô ta, thứ ta muốn cho ngươi là vận mệnh tại nơi đó, ngươi có dám đi không?"
"Ta muốn biết, tạo hóa là cái gì." Tô Hàn nói.
"Tạo hóa là gì, ngươi đến rồi tự nhiên sẽ biết, dù sao cầu phú quý trong nguy hiểm, không phải sao?" Vẻ mặt Ngô Du hơi trầm xuống.
Tô Hàn khẽ mím môi, im lặng một lát, bỗng ngẩng đầu cười nói: "Nếu các hạ đã có lòng tốt như vậy, thì Tô mỗ xin phép không khách sáo."
Tại trung đẳng tinh vực này, Tô Hàn mới đến, nhất định cần có một nơi để đứng vững gót chân.
Gia tộc Ngô kia, rất có thể chính là địa điểm này.
"Tính ngươi thức thời!" Đằng sau Ngô Du, có người sắc mặt lạnh tanh, hừ một tiếng.
Tô Hàn liếc nhìn hắn, đó là một nam tử chừng ba mươi tuổi.
Chỉ qua một câu nói này, Tô Hàn liền biết, gia tộc Ngô này không chừng chẳng có tạo hóa gì cả.
"Về phía sau, cùng những người kia đi." Ngô Du chỉ những người tu vi dưới Tiên Cảnh.
Tô Hàn gật đầu, cất bước tiến vào giữa đám người.
Nhưng không có dư thừa Bạch Ngọc Giác Dương nào.
"Nếu không có Bạch Ngọc Giác Dương dư thừa, vậy ngươi cứ đi bộ, nơi này cách gia tộc Ngô cũng không xa." Nam tử hừ lạnh vừa rồi lại mở miệng.
Hắn nói chuyện với vẻ chế giễu, những người xung quanh càng thêm trào phúng.
Tô Hàn vẫn trầm mặc như trước, không nói nhiều lời.
Nếu thật sự là đưa tạo hóa, lẽ nào lại có biểu hiện như vậy sao?
Hắn nhìn những người tu vi dưới Tiên Cảnh, dáng vẻ gần như đều còn trẻ tuổi, chỉ có hai người đàn ông trung niên, cùng với một lão giả.
Trên mặt những người này, đều có vẻ kích động, dường như rất mong chờ cái gọi là "tạo hóa" kia.
"Xuất phát!"
Ngô Du vung tay lên, những Bạch Ngọc Giác Dương kia lập tức bước đi, hướng về phía trước.
Tô Hàn vừa muốn đi thì nghe bên cạnh truyền đến một giọng nói trong trẻo: "Đến chỗ ta đi, hai chúng ta cùng cưỡi một con Bạch Ngọc Giác Dương."
Tô Hàn khẽ ngẩn ra, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một nữ tử tướng mạo tú lệ, đang cưỡi Bạch Ngọc Giác Dương, chậm rãi đi về phía Tô Hàn.
Nàng mặt không biểu cảm, có thể nói là có chút lạnh lùng, mặc dù có ý tốt, nhưng lại khiến người khác có chút khó tiếp nhận.
"Đa tạ."
Tô Hàn nghĩ một lát, cũng không suy nghĩ nhiều, thân hình nhảy lên, liền đáp lên lưng Bạch Ngọc Giác Dương.
Nữ tử ở phía trước, Tô Hàn ở phía sau, khiến những người xung quanh hết sức ghen tị.
"Tên này đúng là gặp may."
"Biết thế mình đã nhường Bạch Ngọc Giác Dương cho hắn."
"Chưa gì đã có mỹ nữ đồng hành, lại còn có tạo hóa, thật khiến người ta ngưỡng mộ!"
"Bỏ qua mỹ nữ với cả mỹ nhiếc gì đó đi, tạo hóa mới là chủ yếu!"
"Đúng vậy, ta cứ nghĩ không có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống, không ngờ lại có thật."
"Nghe nói gia tộc Ngô ở trấn Đường Sơn này rất có thế lực, là gia tộc đứng đầu, tương đối cường hãn, lần này đưa tạo hóa, có phải là để chiêu mộ khách khanh?"
"Chưa chắc, với tu vi của chúng ta, e là còn không đủ tư cách trở thành khách khanh của nhà Ngô."
"Ngươi biết gì? Chúng ta hiện tại tu vi còn thấp, nhưng tương lai nhất định sẽ trở thành trụ cột của nhà Ngô, cái này nhà Ngô là có tầm nhìn xa đó có biết không?"
Bên tai truyền đến từng giọng nói, Tô Hàn không khỏi âm thầm lắc đầu.
Mà cô gái trước mặt thì vẫn không chút biểu cảm, không lên tiếng.
Bạch Ngọc Giác Dương rất lớn, Tô Hàn cũng không quá gần cô gái, duy trì một khoảng cách nhất định.
Theo di chuyển về phía trước, vẻ kích động trên mặt những người xung quanh ngày càng đậm.
Theo suy đoán của Tô Hàn, những người này, chỉ sợ có trên 99% đều là người bản địa của trung đẳng tinh vực.
Nếu không, chỉ cần có chút lịch duyệt, liền có thể nhìn ra vẻ trào phúng nồng đậm trên mặt đám người Ngô gia.
Tạo hóa?
Thật là nực cười!
"Ngươi cảm thấy, Ngô gia sẽ cho chúng ta tạo hóa gì?" Tô Hàn đột nhiên mở miệng.
Cô gái kia đáp: "Không biết."
"Ngươi cũng là người bản địa ở đây à?" Tô Hàn lại hỏi.
Nữ tử bỗng quay đầu, khuôn mặt tú lệ trắng nõn hơi đến gần Tô Hàn: "Sao ngươi biết?"
"Đoán." Tô Hàn cười cười.
"Ở đây, đừng dễ tin người khác." Nữ tử hừ một tiếng, lại quay đầu đi.
Tô Hàn hơi sững sờ.
Nàng đang nhắc nhở mình sao?
Thần niệm phóng ra, Tô Hàn cảm nhận tu vi của nữ tử này, cũng chỉ là Á Tiên cấp, giống như ban nãy.
Bất quá, nếu xét theo cấp độ tu vi thì Á Tiên cấp của cô gái này cao hơn Tô Hàn một bậc, hẳn là thuộc loại Á Tiên cấp trung đẳng kiểu như Đao Thánh Âm Dương lúc trước.
"Nếu biết không phải là tạo hóa, vậy vì sao nhất định phải đi theo đến đây? Lẽ nào là do bị những người này ép buộc?" Tô Hàn thầm nghĩ...
Cùng lúc đó, trong một không gian đặc thù.
Nơi này cũng có thiên địa, cũng có nhật nguyệt, nhưng so với trung đẳng tinh vực thì hoàn toàn khác biệt.
Mặt trời của trung đẳng tinh vực cực lớn, phảng phất bao phủ cả không gian, kề sát mặt đất.
Mà ở đây, lại giống như ở Long Võ đại lục, lơ lửng xa xôi trong hư không.
Điều khó tin hơn là, bên cạnh mặt trời này, lại có cả vầng trăng sáng!
Bầu trời nửa sáng nửa tối, không rõ là ban ngày hay đêm tối.
Nếu Tô Hàn ở đây, chắc chắn chỉ cần liếc mắt sẽ nhận ra, đây chính là...
Thế giới trong thế giới!
Cho dù là ở trung đẳng tinh vực, có thể sáng tạo ra thế giới trong thế giới, đều là những người thuộc hàng cấp cao nhất.
Họ gần như đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh khi vận dụng quy tắc.
Mà thế giới trong thế giới, cũng được tạo ra từ quy tắc.
Quy tắc càng nhiều, sử dụng càng thành thạo, thế giới trong thế giới này sẽ càng cường đại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận