Yêu Long Cổ Đế

Chương 1648: Buồn cười chiến cuộc!

Chương 1648: Chiến cuộc buồn cười!
Trong tinh vực hạ đẳng, có bốn cái 'Thập đại'.
Thập đại công tử.
Thập đại tiên tử.
Thập đại thần tử.
Thập đại ma tử.
Nói chung, bọn họ đều là những người nổi bật nhất, thế hệ trẻ tuổi, được đánh giá là nhân tài kiệt xuất trong tinh vực hạ đẳng.
Bọn hắn đều tài giỏi khuynh đảo thiên hạ, tướng mạo tuyệt thế, thiên tư khủng bố, tuổi tác không ai quá ba ngàn.
Đối với nơi mà người ta sống động một chút là vài vạn tuổi, mấy chục vạn tuổi như tinh vực hạ đẳng này, thì ba ngàn tuổi trở xuống, thật sự thuộc về thế hệ trẻ tuổi.
Mỗi một người, đối với các đệ tử ở những nơi như Thiên Sơn Các mà nói, đều là nhân vật trong truyền thuyết.
Thập đại công tử và thập đại thần tử cũng không có gì đặc thù, ngược lại thập đại tiên tử, đều là nữ tử, ai nấy đều tướng mạo tuyệt mỹ, phong thái trác tuyệt.
Còn cuối cùng là thập đại ma tử, đặc thù nhất.
Bọn hắn, đều là ma pháp sư!
Giờ phút này, đệ cửu công tử đang cưỡi tinh không chiến hạm mà đến, chính là một trong thập đại công tử, xếp hạng thứ chín!
Phạm Thiên Lăng!
Những người được gọi là công tử, tiên tử, thậm chí thần tử, ma tử này, đều có bối cảnh cực kỳ mạnh mẽ.
Cho dù bản thân họ không có, nhưng một khi đã vào hàng ngũ 'Thập đại', thì lập tức sẽ có.
Mà bối cảnh kém nhất, cũng là từ 72 tông môn.
Mạnh nhất… là tinh không liên minh!
Như đệ cửu công tử Phạm Thiên Lăng này, chính là thiên kiêu của Sạch Thần phái trong chín phái!
...
Hiển nhiên, tông chủ Thái Âm Tông là Vũ Văn Thành Ngân có hiểu biết rất sâu về những công tử, thần tử này, hơn nữa theo sắc mặt của hắn, có thể thấy rằng, hắn đã từng nhìn thấy đệ cửu công tử.
Cho nên, ngay khi đệ cửu công tử xuất hiện, sắc mặt Vũ Văn Thành Ngân liền biến đổi.
Khi đệ cửu công tử có vẻ mặt lạnh lùng, thì thân thể hắn lại càng run rẩy lên.
Còn Tiêu Cầm Huyền tiện nhân này, vậy mà không biết đệ cửu công tử nổi danh đến vậy, nhưng vẫn có thể có quan hệ dính líu, lại còn triệu hoán được đến Thiên Sơn Các, quả nhiên là như Tô Hàn nói, tiện nhân có tiện phúc.
"Ta nói tiểu tử ngươi, giấu ta lâu như vậy, ngươi có còn là huynh đệ của ta không hả?"
Tiêu Cầm Huyền nhanh chân hướng về phía đệ cửu công tử mà đi, mỗi lần bước xuống, vẻ mặt ngạo nghễ cùng đắc ý lại tăng thêm một chút.
Phong Nhất và những người khác thì có chút câm lặng.
Bọn họ trước đó đối với cái tên Tiêu Cầm Huyền vô liêm sỉ này có chút ghét bỏ, không ngờ hắn lại quen biết đệ cửu công tử!
"Ngươi cũng có hỏi ta đâu!"
Đệ cửu công tử cười tủm tỉm nhìn Tiêu Cầm Huyền, dường như cũng cực kỳ vui vẻ vì được gặp lại hắn.
"Giúp ta xử lý bọn hắn!"
Tiêu Cầm Huyền đứng trước mặt đệ cửu công tử, chỉ Vũ Văn Thành Ngân và những người khác nói: "Đám hỗn đản này, còn dám muốn giết ta, quả thực không biết gia gia Tiêu gia của ta trâu bò đến nhường nào!"
Mặt thịt của Vũ Văn Thành Ngân run lên, không dám nói thêm gì.
Hắn cảm nhận rõ ràng, trên người mấy người thân cận bên cạnh đệ cửu công tử đều tỏa ra khí tức Thần Hải cảnh, hơn nữa tuyệt đối không phải nhất phẩm Thần Hải cảnh!
"Ta không thể động đến bọn hắn."
Đệ cửu công tử lắc đầu, truyền âm cho Tiêu Cầm Huyền: "Ta đang muốn đi một nơi để lịch luyện, vừa hay đi ngang qua đây, nên liền chạy tới ngay. Thái Âm Tông này, cũng coi như là một thế lực cấp dưới của Sạch Thần phái ta, các ngươi động thủ thì không sao, nhưng ta thì không thể, người bên cạnh ta, cũng không đồng ý."
"Vậy sao..."
Tiêu Cầm Huyền liền nhíu mày: "Thật mẹ nó phiền phức, ngươi nói ngươi không thể động thủ, ta tìm ngươi tới làm gì?"
Vẻ mặt đệ cửu công tử thoáng biến đổi, lộ vẻ bất đắc dĩ: "Nếu là thay một thế lực khác, ta chắc chắn không do dự, nhưng ta không thể động thủ với thế lực dưới trướng tông môn của mình được? Nếu bị thế lực khác biết được, họ sẽ nghĩ gì về Sạch Thần phái của chúng ta?"
"Thôi thôi, vậy ngươi đi nhanh lên đi."
Tiêu Cầm Huyền không cho đệ cửu công tử sắc mặt tốt nào, vung tay lên, vô cùng thiếu kiên nhẫn.
"Ai..."
Nhìn dáng vẻ của Tiêu Cầm Huyền, đệ cửu công tử thở dài, ngẩng đầu nói với Vũ Văn Thành Ngân: "Người này, ngươi không được động đến."
"Vâng vâng vâng." Vũ Văn Thành Ngân cười rạng rỡ.
Hắn biết, mình lại vì kịp thời thu tay lại mà thoát được một kiếp.
Còn về phần Thiên Sơn Các...
Đệ cửu công tử chỉ nói là không cho phép nhúc nhích người này, chứ không hề nói... Không cho phép nhúc nhích Thiên Sơn Các!
"Ầm ầm..."
Tinh không chiến hạm to lớn kia chậm rãi trôi nổi, tiến vào trong vết nứt, gần như biến mất không thấy.
"Nhớ kỹ đến tìm ta."
Trước khi đi, đệ cửu công tử nói với Tiêu Cầm Huyền.
Tiêu Cầm Huyền trợn trắng mắt, không để ý chút nào.
Khi tinh không chiến hạm kia hoàn toàn biến mất, vết nứt hư không hoàn toàn khôi phục, tất cả mọi người đều ngơ ngác tại chỗ.
Đây là ý gì?
Khí thế lớn như vậy xuất hiện, chỉ là vì... Tiêu Cầm Huyền một người này?
Đệ tử Thiên Sơn Các cau mày, bọn họ còn tưởng rằng đệ cửu công tử xuất hiện sẽ giúp Thiên Sơn Các vượt qua mối nguy lần này, nhưng người sau từ đầu đến cuối lại không hề nhắc tới Thiên Sơn Các một câu.
Còn về phần Thái Âm Tông bên này, sau khi ngây người ban đầu thì ánh mắt đều hướng về phía Vũ Văn Thành Ngân.
Nhưng thấy Vũ Văn Thành Ngân hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, mang theo sát cơ nói: "Ngoại trừ người này ra, tất cả mọi người của Thiên Sơn Các, đều phải bị diệt sát, không chừa một ai!"
Dứt lời, tầm mắt Vũ Văn Thành Ngân lại rơi vào Nhậm Thanh Hoan và Tô Hàn.
Lúc này Tô Hàn, thân thể vẫn bị giam cầm trong hư không, còn Nhậm Thanh Hoan thì khí tức đã suy yếu đến cực điểm.
Vũ Văn Thành Ngân mắt sáng lên, bàn tay lớn chộp thẳng đến Nhậm Thanh Hoan.
Cùng lúc đó, sau lưng lại xuất hiện một bóng người, chính là Minh Húc Thân cùng là nhất phẩm Thần Hải cảnh.
"Các chủ!"
Sắc mặt Đồng Lập Huy kịch biến, lao ra giữa đám người.
Trước đó, người của Thái Âm Tông chưa hề xuất hiện, Nhậm Thanh Hoan cản Minh Húc Thân, hắn tuy là Thần Hải cảnh, nhưng cũng không gia nhập vào cuộc chiến giữa Nhậm Thanh Hoan và Minh Húc Thân.
Về phía Thiên Sơn Các, số lượng người tương đối ít hơn rất nhiều, lại còn ít cường giả, mục đích của Đồng Lập Huy là đánh giết những cường giả Hư Thiên cảnh trở lên của đối phương.
Và hắn, cũng đã làm được.
Có trọn sáu vị Hư Thiên cảnh, bị Đồng Lập Huy đánh giết.
Nếu không thì những người có thể coi là dư ra ở cảnh giới Hư Thiên này, sẽ khiến Thiên Sơn Các vốn đã cực kỳ chật vật, lại càng thêm thê thảm!
Giờ phút này, Đồng Lập Huy còn muốn đánh giết một Hư Thiên cảnh khác, nhưng mối nguy ở chỗ Nhậm Thanh Hoan đã ập tới, hắn không thể do dự nữa, thân ảnh lóe lên, lao thẳng đến chỗ của Nhậm Thanh Hoan.
"Ầm ầm..."
Hai đạo bàn tay kinh người, từ tay của Minh Húc Thân và Vũ Văn Thành Ngân đồng thời oanh ra.
Đồng Lập Huy xông đến, gánh hết công kích của hai người, sắc mặt cũng trắng bệch, khóe miệng tràn ra vệt máu.
"Ngươi muốn bảo vệ nàng?"
Khóe miệng Vũ Văn Thành Ngân lại hiện lên nụ cười mang theo trêu tức.
"Vậy lão phu cũng muốn xem xem, ngươi, có thể bảo vệ được sao?"
"Ầm rầm rầm..."
Công kích đáng sợ từ tay Vũ Văn Thành Ngân nổ ra, tu vi nhất phẩm Thần Hải cảnh, lúc này không hề che giấu chút nào.
Mà cùng lúc công kích, loan đao của Minh Húc Thân cũng hóa thành đao mang kinh người, chém xuống Đồng Lập Huy.
Ps: hôm nay 3c.
Bạn cần đăng nhập để bình luận