Yêu Long Cổ Đế

Chương 2760: Đáp ứng!

"Sao ngươi lại sảng khoái đáp ứng hắn như vậy?" Thấy Thánh Vô Song và Tô Hàn chỉ nói mấy câu đã quyết định xong chuyện lần này, Hỏa Diễm thánh quân không khỏi lẩm bẩm một mình.
"Ta thích thì ta làm, ngươi quản được sao?" Thánh Vô Song hừ một tiếng: "Ở đâu ra mà lắm lời vậy, ngươi thích thì nói, không thích thì thôi, ta làm gì, liên quan gì tới ngươi?"
"Sao ngươi nổi nóng dữ vậy?" Hỏa Diễm thánh quân tỏ vẻ mặt ủy khuất: "Ta chỉ là tùy tiện nói thôi, con gái ngươi tự nguyện gả đi, cũng không phải ta ép buộc, trút giận lên ta làm gì..."
"Còn nhắc tới chuyện đó là ta nổi giận với ngươi đấy, ngươi tin không?" Thánh Vô Song lập tức trợn mắt nói: "Cái tên Bộ Thanh Phong đó, nếu không phải đệ tử bạn hữu của ngươi, Tử Hồng sẽ quen biết hắn sao? Sẽ gả cho hắn sao? Còn nói không phải vì ngươi?"
"Cái này cũng đổ cho ta được à? Có liên quan gì tới ta?" Hỏa Diễm thánh quân suýt chút nữa phun ra ngụm máu. Nếu không phải Thánh Tử Hồng muốn thành thân, hắn căn bản sẽ không biết chuyện này, lão già Thánh Vô Song này, con gái đi lấy chồng, trong lòng không vui, lại lấy mình ra trút giận?
"Đi thôi!" An Vân Ế bỗng lên tiếng: "Nếu chỉ có ba món đó, thì Cửu Tầng yêu tháp của ta cũng có thể giúp ngươi luyện chế, giá cả cũng giống Hắc Nhật hạp cốc."
"Đa tạ!" Tô Hàn lập tức chắp tay.
An Vân Ế thì cứ nhìn chằm chằm hắn. Ánh mắt này, từ yến tiệc đến giờ, chưa hề thay đổi.
"Hai người các ngươi sao vậy?" Hỏa Diễm thánh quân không thể tin nổi nhìn An Vân Ế: "Trong ba chỗ chúng ta, ai dễ cầu nhất, thì chắc chắn là ta, Thất Sắc nham cốc rồi? Hai lão già các ngươi, có người nhờ luyện chế đồ thì đều cau có mặt mày như cái bánh bao thiu, sao giờ lại như thể van xin người ta cho luyện vậy?"
Nói xong, hắn không khỏi nhìn Tô Hàn. Nhưng nhìn mãi cũng chẳng thấy Tô Hàn có gì đặc biệt. Lẽ nào... chỉ vì hắn có tiền? Nhưng bọn hắn đến địa vị này rồi, còn thiếu tiền sao? Mấy ngàn vạn năm tích lũy của cải, ngay cả mấy Thánh triều kia còn phải nhìn theo, An Vân Ế và Thánh Vô Song, sao có thể vì tiền mà thỏa hiệp?
"Rốt cuộc ngươi có đồng ý hay không?" Thánh Vô Song sốt ruột hỏi.
"Không, chắc chắn là ta không đồng ý, ta còn có việc riêng." Hỏa Diễm thánh quân vội xua tay.
Tô Hàn nhướng mày, rồi giãn ra, mỉm cười nói: "Nghe nói con trai Hỏa Diễm thánh quân là một ma pháp sư?"
"Thì sao?" Hỏa Diễm thánh quân hừ nói. Hắn chỉ có một đứa con trai, nhưng không kế thừa được tư chất võ đạo của hắn, cũng không kế thừa được thiên phú luyện khí của hắn, mà lại là một ma pháp sư. Ai cũng biết chuyện này.
Bất quá, Hỏa Diễm thánh quân cũng không vì vậy mà tức giận, vì con trai hắn có tư chất ma pháp rất mạnh, đến giờ đã đạt đến tu vi Pháp Thánh tứ giai, chiến lực đỉnh phong có thể so với Nhị giai Tiên Đế cảnh! Đây luôn là điều hắn tự hào. Ma pháp sư không chỉ có công kích mạnh nhất, mà so với tu sĩ võ đạo, tiềm năng phát triển sau này còn lớn hơn nhiều. Hỏa Diễm thánh quân luôn kỳ vọng con có thể đạt đến Pháp Thần cảnh, thậm chí từng nghĩ sẽ dùng thế lực của mình để Thanh Viêm Pháp Thánh nhận con trai làm đệ tử. Nhưng không hiểu sao sau này việc đó không thành.
"Vật này, hắn hẳn sẽ thích." Tô Hàn mỉm cười lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật.
Hỏa Diễm thánh quân nhìn Tô Hàn, nghi hoặc nhận lấy. Khi thần niệm của hắn vừa vào nhẫn trữ vật, mặt hắn liền biến sắc, cả người đờ ra.
"Tinh thạch nguyên tố?!" tiếng kinh hô thốt ra từ miệng Hỏa Diễm thánh quân.
An Vân Ế và Thánh Vô Song không khỏi nhíu mày. Đến cấp bậc của bọn họ, tinh thạch nguyên tố thì có gì lạ đâu? Sao Hỏa Diễm thánh quân lại phải kinh ngạc như thế?
Rất nhanh, Hỏa Diễm thánh quân cho bọn họ đáp án.
"Ngươi lấy đâu ra nhiều tinh thạch nguyên tố như vậy? Nếu ta không nhìn lầm, đây là...một trăm triệu viên?!"
"Cái gì?!" Nghe đến con số này, An Vân Ế và Thánh Vô Song đều mở to mắt. Một trăm triệu viên tinh thạch nguyên tố! Nếu đổi thành tiên tinh, đó là... trọn vẹn một trăm vạn ức! Có thể nói là vậy, nhưng một trăm triệu viên tinh thạch nguyên tố khác hoàn toàn với một trăm vạn ức tiên tinh.
Đầu tiên, dù là những Thánh triều tồn tại lâu đời, với những mạch quáng Ma Tinh trong tay, qua bao nhiêu năm khai thác, cũng tuyệt đối không có nổi một trăm triệu viên tinh thạch nguyên tố. Thậm chí, một phần mười còn quá sức!
Thứ hai, với ma pháp sư, giá trị của tinh thạch nguyên tố vượt xa tiên tinh. Dù có bán đi được cả một ngàn vạn ức tiên tinh, bọn họ cũng sẽ chọn một trăm triệu viên tinh thạch nguyên tố trước! Sự quý giá của vật này không chỉ ở Trung Đẳng Tinh Vực, dù ở Thượng Đẳng Tinh Vực hay cả Thánh Vực, cũng có tiền chưa chắc đã mua được! Đây có thể coi là chí bảo đối với ma pháp sư!
"Nếu Hỏa Diễm thánh quân không thích tiên tinh, vậy Tô mỗ dùng tinh thạch nguyên tố thay thế, thấy sao?" Tô Hàn mỉm cười lên tiếng. Ngoài mặt nói vậy thôi, chứ nhìn dáng vẻ thèm thuồng của Hỏa Diễm thánh quân, Tô Hàn thật muốn cho hắn vài cước. Nếu không sợ bại lộ thân phận, sợ đám lão già này nổi hứng, sợ bọn họ về sau gặp nguy hiểm, Tô Hàn có cần ở đây nghĩ cách nhờ bọn họ luyện chế không? Chuyện có một câu thôi mà!
"Ngươi còn nhiều tinh thạch nguyên tố nữa à?" Hỏa Diễm thánh quân nhìn Tô Hàn.
"Một trăm triệu viên tinh thạch nguyên tố, đủ cho con trai ông đột phá một cấp bậc." Tô Hàn thản nhiên nói: "Đương nhiên, nếu ông có nhiều bạo châu, chân thuẫn, và Phong Linh đỉnh các loại, chỉ cần vượt qua giá trị của tinh thạch nguyên tố, ta sẽ xuất ra nhiều tinh thạch nguyên tố hơn."
"Được, ta đồng ý với ngươi!" Hỏa Diễm thánh quân thoải mái cực độ: "Vậy lấy một trăm triệu viên tinh thạch nguyên tố này làm tiền cọc được chứ? Tương đương với một trăm vạn ức... Không tính theo giá của Ngân Nguyệt thương hội thì là một trăm ba mươi vạn ức tiên tinh, Thất Sắc nham cốc ta luyện chế bạo châu các thứ, cũng giống Cửu Tầng yêu tháp và Hắc Nhật hạp cốc, nếu vượt quá giá một trăm ba mươi vạn ức này, ngươi bù thêm tinh thạch nguyên tố khác."
"Hừ, giờ thì mới sảng khoái." Tô Hàn trong lòng xem thường.
Không tốn chút sức nào mà đã khiến tam đại luyện khí chí tôn ở Trung Đẳng Tinh Vực đồng ý.
Tô Hàn không lo về phía Hỏa Diễm thánh quân. Còn về Thánh Vô Song và An Vân Ế... Tô Hàn lại có chút lo lắng. Với thân phận của bọn họ, căn bản không thể dễ dàng đồng ý với người khác như vậy, nguyên nhân thì Tô Hàn cũng đoán được phần nào.
"Có lẽ các ngươi đã đoán được, nhưng ta, không thể thừa nhận..."
Chỉ cần Tô Hàn không thừa nhận, thì An Vân Ế và Thánh Vô Song dù đoán ra cũng tuyệt đối không dám khẳng định. Ít nhất hiện tại, chuyện này đối với Tô Hàn, chưa phải là chuyện xấu.
"Giấy sao gói được lửa?"
"Trong chuyện của Thánh Tử Hồng, ta làm, vẫn còn hơi nóng nảy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận