Yêu Long Cổ Đế

Chương 5764: Trắc Linh bia

Lam Nhiễm đúng là rất hiểu mấy chữ "ngang ngược càn rỡ", diễn tả vô cùng nhuần nhuyễn. Nếu không phải hiện tại còn chưa thể ra tay, thì chỉ bằng ánh mắt thôi, những người dự thi xung quanh kia đã muốn băm vằm bọn hắn cả ngàn vạn lần rồi. Ba vạn sáu ngàn người dự thi, xếp thành mười hàng dài như rồng. Cái Trắc Linh bia kia rất lớn, đương nhiên không thể từng người xếp hàng kiểm tra tiềm lực được. Lam Nhiễm và Tô Hàn tùy tiện chọn một hàng để vào. Sau khi hai người dừng lại. Người dự thi có dáng vóc vạm vỡ phía trước bỗng nhiên hừ lạnh nói: "Các ngươi không có tư cách đứng sau ta, cút!" Tô Hàn nhướng mày. Lam Nhiễm thì tỏ ra rất trực tiếp. "Mẹ nó mày đang nói chuyện với ai đấy hả? Lão tử giết chết mày, mày có tin không? Không bắt mày lăn qua một bên đã là nể mặt mày rồi, mày còn dám trước mặt sỉ nhục bọn tao?" Câu này vừa thốt ra, không chỉ có nam tử vạm vỡ mà những người xếp hàng phía trước cũng đều ngớ ra. Cái tên này... đúng là quá tùy tiện rồi? "Một cái nửa bước chúa tể nhỏ nhoi, cũng dám ăn nói với ta như vậy? Mày sợ là chưa từng nếm mùi chết chóc hả?" Nam tử vạm vỡ giận dữ. "Không phục hả? Đến thử xem?" Lam Nhiễm gào lên: "Loại chó má như mày, Lam gia gia tao chỉ cần một ngón tay là có thể cho mày lên bàn thờ! Đừng có thấy thân hình to xác thì tưởng mình ghê gớm thế nào, tao mà vả một phát thì mày xác định nằm thẳng trong quan tài!" "Oanh! ! !" Nam tử vạm vỡ rõ ràng không ngờ Lam Nhiễm lại thô bạo như vậy. Hắn thực sự không nhịn được, khí tức trên người trực tiếp bộc phát ra, tu vi đúng là Nhân Hoàng hậu kỳ. Đáng tiếc là, loại khí tức áp bức này, dù là với Tô Hàn hay Lam Nhiễm đều không có tác dụng gì. "Thu hồi lại!" Đúng lúc này, giọng nói của thủ tọa đại nhân đột nhiên vang lên: "Trước khi cửa thứ hai bắt đầu, bất kỳ người dự thi nào cũng không được tùy tiện tỏa khí tức, nếu không sẽ trực tiếp bị loại khỏi cuộc tuyển chọn này!" "Thủ tọa đại nhân, hai thằng này thật sự quá phách lối, ngài... ngài phải làm chủ cho ta!" Nam tử vạm vỡ tức giận nói. "Rõ ràng là mày trước giở trò gây sự, bây giờ còn quay sang trả đũa?" Lam Nhiễm chỉ tay vào nam tử vạm vỡ nói: "Đừng tưởng rằng thủ tọa đại nhân nói vậy là để che chở chúng tao, nàng đang cứu mạng mày đấy, mày biết không?" Nam tử vạm vỡ thực sự không nhịn được, trực tiếp sang một bên, đi xếp hàng ở hàng khác. "Đồ vật gì!" Lam Nhiễm hừ một tiếng. Thấy người phía trước đang nhìn mình, hắn lại ngẩng cao cằm nói: "Nhìn cái gì? Mày cũng không phục hả? Ai không phục thì cút sang một bên xếp hàng cho tao, đừng để ông đây phải mở mồm mắng!" "Được, coi như mày lợi hại." Người dự thi phía trước cười khẩy vài tiếng, quay mặt đi. Rõ ràng, hắn đã ghi hận Lam Nhiễm. Nhờ Lam Nhiễm mà ánh mắt những người dự thi khác nhìn Tô Hàn cũng có vẻ bất thiện hơn. Nhưng hắn cũng không để ý. Dù sao không phải bọn họ gây chuyện trước, mà là đối phương cứ thích xem thường bọn họ. "Các ngươi ầm ĩ cái gì!" Đúng lúc này, một giọng nói hơi khàn, nhưng rất dịu dàng, lại ẩn chứa sự tức giận, đột nhiên từ một bên truyền tới. Chính là Lăng Ngọc Phỉ không biết từ lúc nào đã đi lên phía trước! Sự xuất hiện của nàng, khiến rất nhiều người dự thi trong mắt đều lộ ra tinh quang nồng đậm, sự ái mộ không hề che giấu, gần như muốn trào ra. Ở khoảng cách gần như vậy, Tô Hàn phát hiện Lăng Ngọc Phỉ so với trước còn xinh đẹp hơn rất nhiều, đích thị là loại vẻ đẹp khuynh thành, lại thêm vẻ đẹp làm nghiêng nước đổ thành. "Thảo nào Lam Nhiễm bị nàng mê chết sống." Tô Hàn thầm nghĩ trong lòng. Khi đối mặt với Lăng Ngọc Phỉ, thái độ của Lam Nhiễm hoàn toàn khác. Hắn cười tươi rói: "Bà xã trẻ con... là bọn hắn mắng ta trước, ta không nuốt trôi cục tức này được!" "Ai là bà xã trẻ con của ngươi hả? !" Lăng Ngọc Phỉ cau mày, nhưng trông cũng không có vẻ giận dữ lắm, chỉ có vẻ bất đắc dĩ. Rõ ràng, trước đó khi Lam Nhiễm đến đây cũng đã gọi nàng như vậy rồi, dù trong lòng nàng không vui, chắc cũng đã quen rồi. "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Trong Cẩm Tú giải t·h·i đấu toàn các Chúa Tể cảnh này, hai cái người có tu vi như các ngươi, không sợ đắc tội quá nhiều người, rồi bị nhắm vào à?" Lăng Ngọc Phỉ nói tiếp. Lam Nhiễm cười hắc hắc: "Bà xã trẻ con, ta thực sự rất sợ, sợ lắm đó, vậy nàng... vậy có phải là nàng đang quan tâm ta không?" "Trong mồm chó không mọc được ngà voi!" Lăng Ngọc Phỉ tức đến run cả người. Nghe Lam Nhiễm nói: "Ta cũng hết cách rồi, tu vi thấp vốn đã là tội rồi, nàng chẳng phải thấy sao, hai bọn ta chỉ thành thật xếp hàng thôi mà cũng bị người ta chửi, chẳng lẽ là do chúng ta à?" Lăng Ngọc Phỉ không để ý đến Lam Nhiễm, đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm Tô Hàn. "Ngươi là ai? Hắn hồ đồ thì ngươi cũng đi theo hồ đồ à? Một kẻ nửa bước chúa tể tham gia Cẩm Tú giải t·h·i đấu đã là điều ngoài ý muốn lắm rồi, bây giờ ngay cả Tổ Thánh mà cũng đi theo, hai người đúng là một cặp!" Tô Hàn chắp tay, vừa muốn mở miệng thì bị Lam Nhiễm túm chặt phía sau lưng. "Đây là huynh đệ tốt của ta, nó đã nói, tuyệt đối không thích nàng!" Tô Hàn: "...” Lăng Ngọc Phỉ nghiến răng, quả thực là nói chuyện với Lam Nhiễm không được, quay người đi về phía xa. "Bà xã trẻ con chờ ta nhé, ta nhất định sẽ giành được tú cầu của nàng!" Lam Nhiễm hô lớn. Dứt lời, hắn lại quay sang nhìn Tô Hàn. Áy náy nói: "Huynh đệ tốt, đừng trách ta nha, vợ tao xinh đẹp thế này, mày mà nói với nàng một câu thì tao cũng phải ghen đó!" "Đừng nói nữa, đằng trước bắt đầu rồi." Tô Hàn bất lực nói. Chủ trì Cẩm Tú giải t·h·i đấu lần này là Lý trưởng lão, chính là vị lão giả bị Lam Nhiễm chặn lại trước đó, nhưng lại không làm gì được hắn. Hắn đã sớm tuyên bố vòng đầu tiên bắt đầu, cho nên đã có người dự thi bắt đầu khảo nghiệm tiềm lực của mình. Quá trình rất đơn giản. Tô Hàn nhìn rõ, chỉ cần bọn họ đặt tay lên Trắc Linh bia, sau đó Trắc Linh bia sẽ tỏa ra ánh sáng. Đúng như lời của Lâm gia nam tử trẻ tuổi kia -- Trắc Linh bia cao tới chín trăm trượng. Ba trăm trượng dưới là bình thường, ba trăm trượng giữa là trác tuyệt, ba trăm trượng trên là cực hạn. Mà trong ba loại tiềm lực này, độ cao thấp sẽ được phân biệt bằng màu sắc đậm nhạt. Giống như những người dự thi đang bắt đầu khảo nghiệm lúc này. Đã có tổng cộng trăm người tiến hành kiểm tra, nhưng khoảng sáu mươi phần trăm trong đó có tư chất bình thường. Có màu sắc rất đậm, độ cao lên đến ba trăm trượng, có màu sắc khá mờ nhạt, chỉ quanh quẩn ở khoảng một trăm trượng. Nhìn những người này kiểm tra, trong lòng Tô Hàn dần dâng lên sự nghi hoặc. Theo lý mà nói, những người có thể từ hai trăm linh ba giới chạy đến đây tham gia Cẩm Tú giải t·h·i đấu, ít nhiều hẳn là cũng phải có chút tư chất, nếu không sẽ không đến tự rước nhục vào thân. Nhưng tiềm lực của bọn họ, ở trước mặt Trắc Linh bia này lại hiện ra rất thấp! Không chỉ có Tô Hàn, mà ngay cả những người dự thi cũng đều lộ vẻ không thể tin được. Nhưng cũng phải nói lại. Vân Mẫu thần vực đã tuyên bố, Trắc Linh bia chỉ kiểm tra tiềm lực trong phạm vi Vân Mẫu thần vực. Điều này không khác gì đang nói với tất cả sinh linh rằng, loại kiểm tra tiềm lực này không liên quan đến cấp độ t·h·iên kiêu của năm vũ trụ. Nói khó nghe thì, Trắc Linh bia này có đẳng cấp tương đối thấp! Có thể kết hợp với tiềm lực của những người dự thi trước mắt để thấy, dường như lại tự mâu thuẫn. "Là Trắc Linh bia mang ra từ trong bí cảnh?" Tô Hàn nheo mắt lại: "Có lẽ, Vân Mẫu thần vực chỉ đang che giấu một điều gì đó khi tuyên bố như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận