Yêu Long Cổ Đế

Chương 6476: Không thể tưởng tượng nổi

"Ba khu vực này, không phải như ngươi nghĩ là hết cửa này đến cửa khác, mà chúng nằm chung trong một mảnh Thánh cảnh, lại có cấm chế vô hình chia cắt."
"Thời Thượng Cổ, người ta gọi ba khu vực này là Đại Đạo khu, Quy tắc khu và Chí Cao khu!"
Nói đến đây, Kim Hồng ngẩng lên nhìn Tô Hàn một cái: "Chỉ từ tên gọi ba khu vực, ngươi cũng có thể thấy chúng đại diện cho điều gì."
Tô Hàn im lặng, chờ nghe tiếp.
Kim Hồng tiếp tục: "Có thể là do thời thế thay đổi, Nam Hải Thánh cảnh dường như không thể chống đỡ được nữa, vách ngăn không gian mỏng manh đến mức giờ chỉ chứa được tu sĩ dưới Cửu Linh tiến vào."
"Có lẽ vì nguyên nhân này, ba khu vực bên trong cũng xảy ra biến đổi, cụ thể phải chờ vào trong rồi mới biết được."
"Nhưng có một điều ngươi phải nhớ kỹ."
Kim Hồng nhấn mạnh: "Ngươi còn nhớ ở cái bí cảnh kia, các ngươi lấy được tử Vân hắc mộc, và thiên Quang bạch phách không?"
Tô Hàn sững sờ.
Hắn tất nhiên nhớ rõ!
Lúc đó bọn hắn nhận được rất nhiều tử Vân hắc mộc, giờ trong tay hắn còn có mấy trăm vạn khối.
Còn về thiên Quang bạch phách, vì giành được vị trí nhất, nên hắn âm thầm giữ lại một chút.
Trước đây Tô Hàn hết sức nghi hoặc, đám vũ trụ quốc cần hai thứ đó để làm gì.
Dù sao tử Vân hắc mộc và thiên Quang bạch phách chưa từng xuất hiện trên thị trường, ít ai biết tác dụng của nó.
Về sau, theo thời gian trôi đi, Tô Hàn xem đó chỉ là vật phẩm nhiệm vụ, không để tâm nữa.
Không ngờ Kim Hồng lại nhắc đến vào lúc này!
"Hai loại vật phẩm đó là "chìa khóa" để xuyên qua cấm chế!" Kim Hồng nói.
"Không thể nào!"
Tô Hàn cau mày: "Lúc đó chúng ta vào cái gọi là bí cảnh, thực chất là trong xác thối, mà tử Vân hắc mộc cùng thiên Quang bạch phách chỉ là lông tóc và máu tươi của nó mà thôi!"
Kim Hồng dường như đoán trước Tô Hàn sẽ nói thế.
Nàng liền mỉm cười: "Vậy ngươi đoán xem, cái xác thối kia làm sao lại tồn tại ở đó?"
"Ý gì?" Mặt Tô Hàn đầy vẻ không hiểu.
"Có người cố tình nuôi dưỡng xác thối đó!"
Lời Kim Hồng làm người ta kinh ngạc không thôi.
"Lấy thân xác thối làm đất, đổ vào lượng lớn tài nguyên... Mục đích là gì, chính là để bồi dưỡng ra tử Vân hắc mộc và thiên Quang bạch phách!"
"Là ai?!" Tô Hàn vô thức hỏi.
"Ngươi nghĩ thế nào?"
Nụ cười Kim Hồng càng đậm, tựa hồ đã đưa ra câu trả lời.
"Băng Sương đại đế?!" Mắt Tô Hàn trừng lớn. Kim Hồng im lặng, ngầm thừa nhận.
"Tê!!!..."
Tô Hàn hít một hơi lạnh sâu.
"Cái này... Cái này..."
Nhớ lại ngày đó vào trong xác thối, đến nay mọi chuyện xảy ra, Tô Hàn thấy như mộng.
Băng Sương đại đế nuôi dưỡng xác thối khiến trong đó mọc ra tử Vân hắc mộc và thiên Quang bạch phách, sau đó lại tổ chức cái thiên kiêu thi đấu kia, để bọn họ nhận được hai loại vật phẩm này...
Để chuẩn bị cho việc vào Nam Hải Thánh Cảnh của mình?!
"Nhưng mà những tử Vân hắc mộc và thiên Quang bạch phách đó, không phải là những vũ trụ quốc cần sao? Thiên kiêu thi đấu lúc đó đều do vũ trụ quốc chỉ đạo, không liên quan gì đến Thần Quốc!" Tô Hàn hỏi.
"Vậy ngươi đoán xem, những tử Vân hắc mộc và thiên Quang bạch phách đó, cuối cùng rơi vào tay ai?" Kim Hồng hỏi lại.
Tô Hàn rùng mình, theo bản năng nhìn về phía khoang tàu.
Nơi đó có hơn mười vị tử đệ hoàng thất, và một đám thiên kiêu của Cảnh Đô!
"Ngươi nghĩ đúng rồi, bọn họ đều có một phần, nếu ngươi không tin, có thể hỏi thê tử của ngươi." Kim Hồng nói.
Nàng thấy vẻ mặt Tô Hàn lúc này có chút buồn cười, hảo cảm với Tô Hàn cũng dần tăng lên.
"Nói vậy, vào thời điểm đó, Băng Sương đại đế đã bắt đầu tính toán ta rồi?" Giọng Tô Hàn hơi khàn đi.
"Không, còn sớm hơn!"
"Sớm đến khi nào?"
"Khi Lục công chúa cứu ngươi!"
Kim Hồng nhìn Tô Hàn: "Ngươi thật cho rằng, lúc đó ngươi trải qua vũ trụ phong bạo, Lục công chúa ngồi trên chiến hạm đi ngang qua nơi đó, lại vừa vặn đúng lúc?"
Tô Hàn cảm thấy mình sắp nghẹt thở.
Hắn trợn trừng mắt, mặt đỏ lên, tim muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
"Tại sao Lục công chúa lại cứu ngươi? Tại sao Lục công chúa lại đi khu vực đó? Vì sao Lục công chúa lại đi ngang qua con đường đó? Vì sao nàng lại thấy ngươi?"
Kim Hồng vội vàng tiếp lời: "Hết thảy, không phải là trùng hợp."
"Bởi vì chỉ có Nhậm Vũ Sương mới có Thánh Đạo Đế thuật!" Tô Hàn trầm giọng.
"Không!"
Kim Hồng dứt khoát lắc đầu: "Bởi vì trong số các tử đệ hoàng thất Băng Sương Thần Quốc, chỉ có Nhậm Vũ Sương, mới có thể đi cứu một sinh linh bình thường không hề liên quan đến mình!"
Oanh!!!
Não Tô Hàn hoàn toàn nổ tung!
Hắn thậm chí còn đang phỏng đoán, là có phải vào thời điểm ở ngân hà tinh không, có phải vào kiếp trước, có phải ngay từ khi hắn ra đời...
Băng Sương đại đế, đã tính toán đến hắn rồi?
Toàn thân trên dưới một mảnh lạnh lẽo.
Cảm giác này, như bị người nhìn thấu hết thảy, căn bản không có bất cứ bí mật riêng tư nào!
Nhưng rất nhanh, Tô Hàn lại liên tưởng đến vẻ mặt kinh hãi của Băng Sương đại đế khi biết mình có ba đạo Chí Tôn Đại Đạo.
Rõ ràng hắn đối với mình, không phải chuyện gì cũng hiểu rõ!
"Thật là đáng sợ..."
Tô Hàn điên cuồng lắc đầu: "Các ngươi... Thật sự là quá đáng sợ!!!"
"Tô Hàn, ngươi bình tĩnh lại một chút!"
Kim Hồng trầm giọng quát: "So với chúng ta, người càng đáng sợ hơn là ngươi! Là ngươi! Ngươi hiểu chưa?!"
Tiếng quát to này ẩn chứa một chút lực lượng tu vi.
Khiến Tô Hàn nghe vào, phảng phất như tiếng sấm vang dội, ngay lập tức làm hắn tỉnh táo lại.
"Băng Sương đại đế đang đánh cược vào sự hiểu rõ đối với con gái của mình, nếu như Nhậm Vũ Sương lúc đó không nhất thời động lòng trắc ẩn, thì có phải đã không có chuyện gì xảy ra bây giờ?" Tô Hàn nói.
"Ngươi không thể chết trong vũ trụ phong bạo."
Kim Hồng quả quyết nói: "Nhậm Vũ Sương không phải là người băng lãnh như vẻ ngoài ngươi thấy, nếu như trong những tử đệ hoàng thất của Băng Sương Thần Quốc, có ai thiện lương nhất thì chắc chắn là nàng!"
"Nói bậy!"
Tô Hàn hừ lạnh: "Việc nàng thuê sát thủ phục kích ta, vì không muốn gả cho ta, tiền bối chẳng lẽ không biết?"
"Nhưng việc đó không thành đúng không?"
"Nhưng nàng đã làm vậy!"
"Đúng vậy, nàng đã làm như vậy."
Kim Hồng nói tới đây, liền không nói thêm gì nữa.
Mà Tô Hàn suy nghĩ một hồi, bỗng ngẩng đầu nhìn Kim Hồng.
"Đúng vậy, như ngươi nghĩ."
Kim Hồng mỉm cười nói: "Có lẽ việc nàng đứng ra bênh vực cho ngươi trước đây cũng vì trong lòng nàng có áp lực và sự dày vò."
Vẻ mặt Tô Hàn chìm xuống!
Chút nữa thì không nhịn được buột miệng nói "đánh rắm"
"Chuyện đến nước này, tiền bối vẫn còn muốn tác hợp ta và Nhậm Vũ Sương, thật sự là tốn nhiều tâm tư." Tô Hàn nói.
"Rồi ngươi sẽ tin thôi." Kim Hồng nói.
"Tiền bối hãy nói tiếp về chuyện liên quan đến Nam Hải Thánh cảnh đi." Tô Hàn tỏ ra nóng ruột.
Kim Hồng vỗ hai tay:
"Nói hết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận