Yêu Long Cổ Đế

Chương 5757: Gọi ta Lam ca!

"Chương 5757: Gọi ta Lam ca!"
"Ngươi có phải đang nghĩ, tu vi của ta rõ ràng cũng không đạt tới Chúa Tể cảnh, vì sao vừa nãy lại nói với ngươi như vậy?"
Nam tử áo lam đưa tay vỗ nhẹ vai Tô Hàn, ngữ khí chân thành nói: "Người trẻ tuổi, ta và ngươi không giống nhau."
Khóe miệng Tô Hàn giật giật.
Hắn cảm thấy người này rất thú vị. Từ khi tiến vào vũ trụ, trong những người xa lạ mà Tô Hàn biết, chỉ có hai người khiến hắn có ấn tượng tốt.
Một người là Từ Trường Tông của Hồng Liên giáo, người tuy ít gặp nhưng mang lại cảm giác vô cùng quang minh lỗi lạc.
Còn một người chính là nam tử áo lam trước mặt.
Tô Hàn cẩn thận là thật, nhưng cũng không cho rằng mình có "thể chất gặp họa", đi đến đâu cũng có người mưu đồ hắn. Ví dụ như nam tử áo lam trước mắt, Tô Hàn thật sự không cảm nhận được chút ác ý nào từ hắn.
Có chăng chỉ là cái kiểu luôn vênh váo, cùng với vẻ tự tin và ngạo nghễ lộ rõ trên mặt và giọng điệu của hắn.
Một người không phải nửa bước Chúa Tể, mà lại có chiến xa này, nếu nói nam tử áo lam không có bối cảnh, Tô Hàn chắc chắn không tin.
Có lẽ cũng chính vì bối cảnh cực kỳ hùng mạnh, cộng thêm việc tu vi của Tô Hàn chỉ có thất trọng Tổ Thánh, cho nên khi đối mặt với Tô Hàn, nam tử áo lam này không tỏ ra đề phòng như vậy.
"Ngươi tên gì?" Nam tử áo lam đột nhiên hỏi.
"Tô Hàn."
Tô Hàn mấp máy môi, lại nói: "Ta đến từ Thần Vực Thiên Đàn, đối với nơi này cũng chưa quen thuộc."
"Thì ra là vậy." Nam tử áo lam bừng tỉnh.
Hắn vốn định hỏi Tô Hàn từ giới nào đến, không ngờ là từ Thần Vực Thiên Đàn đến.
Bất quá hắn cũng không hỏi Tô Hàn là dùng truyền tống trận, hay đi bộ xuyên vũ trụ tới. Mà chỉ nói: "Ta tên là Lam Nhiễm, sau này ngươi có thể gọi ta "Lam ca"!"
Tô Hàn cười khổ một tiếng, thầm nghĩ nếu tính cả số tuổi tồn tại ở ngân hà tinh không, e rằng đối phương phải gọi mình "Ca" mới đúng.
"Lăng sư tỷ là ai?" Tô Hàn hỏi.
"Lăng Ngọc Phỉ đó!"
Lam Nhiễm nhíu mày: "Ngươi lại không biết đại danh của Lăng sư tỷ?"
"Mới đến." Tô Hàn sờ mũi.
"À, đúng đúng đúng, ngươi là từ Thần Vực Thiên Đàn tới, ta lại quên mất, ngại quá!"
Lam Nhiễm hắng giọng, sau đó vẻ mặt đầy tự hào nói: "Lăng Ngọc Phỉ, đệ tử nội vực Vân Mẫu Thần Vực, tướng mạo tuyệt mỹ, nghiêng nước nghiêng thành, được xưng là một trong tứ đại nữ thần của toàn bộ Vân Mẫu Thần Vực!"
Nói xong, Lam Nhiễm cười hắc hắc với Tô Hàn, còn nói thêm một câu: "Cô vợ trẻ tương lai của ta!"
"Vậy thì chúc mừng ngươi trước." Tô Hàn mỉm cười nói.
"Sao vẫn xưng hô như vậy? Chẳng phải đã bảo ngươi gọi ta "Lam ca" rồi sao?"
Lam Nhiễm hừ nói: "Tin ta đi, gọi ta một tiếng "Lam ca" ngươi không thiệt đâu, chỉ cần ngươi chịu gọi, sau này ta sẽ bảo kê cho ngươi!"
"Nếu ta không thể gia nhập Vân Mẫu Thần Vực, e là không được ngươi bảo bọc." Tô Hàn cười tủm tỉm nói.
Lam Nhiễm nhìn chằm chằm hắn một hồi: "Những lời ta nói trước đó, thật ra chỉ là đùa thôi, mặc dù tu vi của ngươi chỉ là thất trọng Tổ Thánh, nhưng cho dù là sinh linh bản thổ vũ trụ, có thể tu luyện đến cảnh giới này cũng không phải kẻ ngốc, biết rõ Vân Mẫu Thần Vực có nhiều thiên kiêu tham gia Cẩm Tú Giải Thi đấu, mà ngươi vẫn đến, chẳng phải chứng tỏ ngươi có tự tin đoạt được danh ngạch sao?"
Mắt Tô Hàn sáng lên. Người này tuy ăn nói bỗ bã, vẻ mặt cười hề hề, nhưng thực chất tâm tư rất nhạy cảm.
"Ví dụ như ta!"
Lam Nhiễm lại vỗ ngực: "Ta chỉ là một nửa bước Chúa Tể, nhưng dám tham gia Cẩm Tú Giải Thi đấu, vậy thì chứng tỏ ta có năng lực của mình, ngươi nói đúng không?"
Mấy câu nói này khiến ấn tượng tốt mà hắn vừa xây dựng trong lòng Tô Hàn lại sụp đổ.
Tô Hàn trong lòng cuối cùng liên tưởng đến một từ hình dung rất phù hợp -- tự luyến.
Đúng, chính là tự luyến!
Chiến xa người khổng lồ lao nhanh trong hư không, tốc độ hoàn toàn vượt xa mọi Địa Linh Chúa Tể. Thậm chí Tô Hàn cảm thấy, nó gần như muốn vượt qua cả chiến hạm tuần tra vũ trụ của Hồng Liên Giới.
So với Hồng Liên Giáo, và chiến xa của Minh Lang Các mà hắn từng gặp ở Thái Vân hoang địa, chiến xa người khổng lồ này của Lam Nhiễm, mạnh hơn rất nhiều.
Điều này khiến Tô Hàn lại một lần nữa khẳng định, sau lưng Lam Nhiễm nhất định có một thế lực không nhỏ.
"Ngươi cũng là người của Vân Mẫu Thần Vực sao?" Tô Hàn hỏi một cách tự nhiên.
Lam Nhiễm tỏ vẻ không vừa lòng: "Gọi "Lam ca"! Sao lại vô lễ vậy?"
Tô Hàn dở khóc dở cười: "Ngươi gặp ai cũng muốn người ta gọi mình là "Lam ca" à?"
"Chắc chắn là không phải."
Lam Nhiễm nói: "Ta cảm thấy có duyên với ngươi thôi, nếu không ta đã không để ngươi lên chiến xa của ta rồi, tiểu tử ngươi thật là không biết điều, một tiếng "Ca" cũng không chịu gọi, cứ như là mình chịu thiệt thòi lắm vậy."
Tô Hàn cũng lười tranh cãi với người này, nói một câu: "Lam ca."
"Ừ! Ha ha!"
Lam Nhiễm thoải mái cười lớn: "Ta không phải người của Vân Mẫu Thần Vực, nhưng ta đến đây là vì Lăng sư tỷ! Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi lần này có được thứ tự, vậy thì đừng có tranh giành Lăng sư tỷ với ta!"
Tô Hàn nhịn nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được, hung hăng liếc hắn một cái.
"Ta còn chưa nhìn thấy mặt Lăng sư tỷ, làm sao mà tranh với......Lam ca được?"
"Ngươi nói đúng, là bởi vì ngươi chưa từng thấy Lăng sư tỷ nên không bị khí chất của nàng hấp dẫn, chỉ cần ngươi thấy nàng, chắc chắn sẽ bị mê hoặc ngay!" Lam Nhiễm tràn đầy tự tin nói.
Tô Hàn thật sự bất lực.
Những người vợ của hắn, người nào mà không nghiêng nước nghiêng thành? Hơn nữa suốt chặng đường vừa qua, hắn cũng đã gặp vô số mỹ nữ, sao có thể vừa nhìn đã bị hấp dẫn?
"Haiz, ngươi không hiểu..."
Đúng lúc này, Lam Nhiễm bỗng nhiên thở dài nói: "Ngươi đến từ Thần Vực Thiên Đàn, có lẽ có chỗ không biết, mỗi lần đến vòng cuối của Cẩm Tú Giải Thi đấu, đều sẽ có một đệ tử nữ của Vân Mẫu Thần Vực ném tú cầu, người nào bắt được tú cầu, liền có quyền theo đuổi người ném tú cầu đó, giờ thì hiểu rồi chứ?"
Tô Hàn ngẩn người: "Cho nên... lần này đến phiên Lăng sư tỷ?"
"Không phải đến phiên nàng, mà là nàng nhất định phải tranh được quyền ném tú cầu lần này, không thì ta chạy tới đây vội vã như vậy làm gì?"
Lam Nhiễm nói thêm: "Còn nữa, ngươi cho rằng tại sao Cẩm Tú Giải Thi đấu lại có tên là Cẩm Tú Giải Thi đấu? Nguyên nhân chủ yếu nằm ở vòng cuối "ném tú cầu" này! Đây không phải là cuộc thi đấu chân chính để Vân Mẫu Thần Vực thu nhận đệ tử, chỉ có thể coi là một buổi giao lưu mà Vân Mẫu Thần Vực tổ chức mà thôi!"
Nghe đến đây, Tô Hàn mới coi như hiểu rõ Cẩm Tú Giải Thi đấu.
Nhưng mà nghe thì mơ hồ, hắn không khỏi hỏi: "Lẽ nào Lăng sư tỷ đã có ý chung nhân? Mà lại chính là trong số những người dự thi lần này? Nếu không tại sao nàng lại phải tranh quyền ném tú cầu lần này?"
"Cái này thì.....khụ khụ....."
Lam Nhiễm nhẹ nhàng ho vài tiếng, có chút lúng túng nói: "Ta nói nàng làm vậy là để thoát khỏi ta, cho nên mới nghĩ ra biện pháp này, ngươi có tin không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận