Yêu Long Cổ Đế

Chương 3450: Tác Doanh oai!

Chương 3450: Tác Doanh ra oai!
Tô Hàn chậm rãi tiến vào đại điện, nhìn bốn phía một chút rồi hướng phía Tác Doanh chắp tay khom người: "Đồ nhi, ra mắt sư tôn."
"Ngươi còn có mặt mũi trở về!" Tác Doanh trợn mắt nói: "Ngày ngày chỉ biết ở bên ngoài gây chuyện thị phi cho ta, ngươi nói ngươi đắc tội ai không tốt, nhất định phải đi đắc tội Đại Danh phủ? Chẳng lẽ không biết trong Đại Danh phủ cường giả như mây, thiên kiêu như đất sao?"
"Đệ tử biết sai rồi." Tô Hàn nói.
Thực tế, những lời vừa nãy, hắn đều đã nghe thấy.
Một câu kia, hắn gọi Tô Bát Lưu, không gọi tiểu tạp nham, khiến cho thiện cảm của Tô Hàn đối với Tác Doanh lập tức tăng vọt.
Nói thật, trước đó, hắn đối với Tác Doanh không có cảm giác gì.
Nhưng lúc này, hắn cuối cùng cảm thấy, hai người có chút không khí sư đồ.
"Nếu biết sai, vậy còn không mau nhận sai!" Tác Doanh lại quát.
Tô Hàn cúi đầu, hướng Thần Long chắp tay, sau đó lại hướng ông lão nhà họ Lý kia chắp tay: "Trong đại hội Tỉ Thí, nhất thời lỡ tay, g·iết Lý Diễm, quả thực là vãn bối sai, vãn bối ở đây xin lỗi chư vị tiền bối."
"Được rồi được rồi, mau cút qua một bên cho ta!" Tác Doanh phất tay.
Tô Hàn im lặng đứng ở bên cạnh Tác Doanh.
"Chư vị."
Tác Doanh quay đầu, trên mặt lại nở nụ cười: "Các ngươi xem, cái đồ đệ nghịch ngợm này của ta, cũng đã xin lỗi với chư vị, ta thấy chuyện này, cứ vậy đi, dù sao đều là tiểu bối, không hiểu quy củ, chúng ta những người làm lão nhân này, cũng nên nhường một chút, các ngươi nói có đúng không?"
"Cứ như vậy!"
Thần Long đứng phắt dậy: "Tác đại nhân, hắn g·iết đệ tử của ta, lại còn để chúng ta ở chỗ này chờ lâu như vậy, kết quả cuối cùng, chỉ một câu cho qua?"
"Vậy Thần đại nhân cảm thấy nên xử lý thế nào cho thỏa đáng?" Tác Doanh cười ôn hòa hỏi.
Thần Long há mồm, lại ngập ngừng, quay sang nhìn ông lão nhà họ Lý kia: "Lý Nguyên Thanh, Lý Diễm là người của nhà họ Lý các ngươi, ngươi thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?"
"Một mạng đổi một mạng."
Lý Nguyên Thanh ngẩng đầu lên: "Kẻ này, đáng chém!"
Bá bá bá ——
Lời này vừa dứt, mọi người đều nhìn về phía Tác Doanh.
"Ha ha, được."
Tác Doanh cười khoát tay, Tô Hàn lập tức đứng giữa đại điện.
"Giết." Tác Doanh nói.
Mọi người sững sờ.
Thần Long và Lý Nguyên Thanh liếc nhau, vẻ mặt đều âm trầm, không lên tiếng.
"Giết!"
Tác Doanh lại nói: "Nếu các ngươi cho rằng hắn nhất định phải c·hết, vậy thì g·iết hắn, các ngươi hài lòng là được."
Nghe những lời này, vẻ mặt Thần Long và Lý Nguyên Thanh càng thêm âm trầm.
Thật sự g·iết?
G·iết ngay tại đây?
G·iết ngay trước mặt Tác Doanh?
Đừng có đùa được không?
Tác Doanh là người thế nào, ai mà không biết?
Giờ phút này nhìn bề ngoài ôn hòa như vậy, nhưng trong xương cốt hắn lại tràn ngập vô tận bạo ngược và sát khí.
Nếu là Ngự Tiền Sứ của Đại Danh phủ tới, Tác Doanh còn thật không dám thế nào.
Nhưng Thần Long là ai?
Chẳng qua, là một Chưởng Điện sứ tứ phẩm mà thôi, so với thân phận của Tác Doanh kém xa không biết bao nhiêu.
Còn Lý Nguyên Thanh lại càng không cần nói, chỉ là một thành viên nòng cốt của gia tộc họ Lý ở khu Tứ cấp không quan trọng.
Ngay cả gia chủ của gia tộc họ Lý tới, cũng không dám làm gì đệ tử của Tác Doanh ngay trước mặt hắn!
Thái độ của Tác Doanh như vậy, đã nói rõ cái gì?
Các ngươi thực sự có can đảm giết thì cứ việc giết!
Thần Long và Lý Nguyên Thanh không phải người ngu.
Bọn hắn khí thế hùng hổ đến, vẻ mặt sát khí ngút trời, nhưng bất quá cũng chỉ là bề ngoài oai phong, lòng lại thấp thỏm thôi.
Thật sự muốn xử lý Tô Hàn, tuyệt đối sẽ không ra tay ở tổng bộ Vân Vương phủ!
Đúng lúc bầu không khí toàn trường cực kỳ căng thẳng, bỗng có một thanh âm không hòa hợp vang lên.
"Để ta!"
Phía sau Lý Nguyên Thanh, gã thanh niên lên tiếng trước đó đứng dậy.
Gã cho rằng, bất kể là Lý Nguyên Thanh hay là Thần Long, đều e ngại thân phận của mình, nên mới không thể ra tay.
Lúc này, gã xung phong nhận việc, chắc chắn là cho hai người một bậc thang để xuống.
Vừa có thể xử lý tên Tô Bát Lưu này, vừa có thể lập công, vừa có thể làm hài lòng Lý Nguyên Thanh và Thần Long.
Một mũi tên trúng ba đích.
Nhưng gã vạn lần không ngờ, sau khi gã bước ra, sắc mặt của Lý Nguyên Thanh lập tức trở nên khó coi.
"Trở về." Lý Nguyên Thanh nói.
"Ừm?"
Gã thanh niên khẽ giật mình: "Lý lão, không sao đâu, có các người ở đây, người này không dám phản kháng, ta sẽ để cho hắn một cái xác toàn thây, cũng xem như nể mặt Vân Vương phủ."
Sắc mặt Lý Nguyên Thanh kịch biến, càng thêm khó coi.
Hắn không lộ vẻ quét mắt nhìn Tác Doanh, quả nhiên phát hiện, nụ cười ôn hòa trên mặt người sau đã hoàn toàn biến mất.
"Trở về!" Lý Nguyên Thanh ngẩng đầu, giọng nói lớn thêm một chút.
"Lý lão, ngài lo lắng ta không phải là đối thủ của người đó sao?" Gã thanh niên kia lại nói: "Không sao, chỉ cần…"
"Bốp!"
Lời còn chưa dứt, Lý Nguyên Thanh trực tiếp tát cho gã một cái.
Dấu bàn tay đỏ rực kia khiến gã thanh niên trợn mắt, không thể tin được.
Mình rõ ràng đang cho Lý Nguyên Thanh bậc thang để xuống, ông ta vì sao lại làm vậy?
Tô Bát Lưu kia không c·hết thì không nói, chính mình trước đã ăn một bạt tai!
"Chuyện của trưởng bối, đâu tới lượt ngươi xen vào?" Lý Nguyên Thanh quát: "Mau cút về cho ta!"
Gã thanh niên mặc dù vẫn chưa hiểu ra, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến việc gã xám xịt cút về.
Nhìn Tô Hàn, ánh mắt của gã tràn đầy oán độc.
"Tác đại nhân."
Lý Nguyên Thanh hít một hơi thật sâu, nói với Tác Doanh: "Cách xử lý chuyện của ngài, có vẻ không chính xác cho lắm!"
"Ồ?" Tác Doanh nheo mắt nhìn Lý Nguyên Thanh: "Cách xử lý chuyện của ta, đều học theo điện chủ, theo ý của ngươi, dường như không đúng chỗ nào, hay là ngươi dạy ta một chút?"
Khóe miệng Lý Nguyên Thanh giật giật.
Đều lôi Tứ đại điện chủ Vân Vương phủ ra để ép mình, những lời này còn nói được sao?
"Thần đại nhân cảm thấy thế nào?" Thấy Lý Nguyên Thanh không nói gì, Tác Doanh lại nhìn về phía Thần Long.
"Hừ!" Thần Long hừ lạnh một tiếng, không lên tiếng.
"Xem các ngươi xem, bản tọa giao người ra để cho các ngươi g·iết, các ngươi lại không g·iết, bản tọa định giải quyết như vậy, các ngươi lại không cam tâm, rốt cuộc muốn thế nào?" Tác Doanh cực kỳ bất đắc dĩ nói.
"Dựa theo quy tắc của Tứ đại Phủ vực, kẻ này g·iết Viện Lâm sứ Đại Danh phủ ta, hoàn toàn đáng chém!" Thần Long nói.
"Ầm!"
Tác Doanh đột nhiên vỗ tay, chiếc ghế dưới thân hắn trực tiếp vỡ vụn, tan ra xung quanh.
Hành động đột ngột này khiến mọi người giật mình.
"Vậy thì các ngươi g·iết cho ta!"
Nụ cười trên mặt Tác Doanh hoàn toàn biến mất: "Tô Bát Lưu hắn là đồ đệ duy nhất của ta, hôm nay, hắn đứng ngay tại chỗ này, ta lại muốn nhìn xem, ai có gan dám ra tay với hắn!"
Sắc mặt Thần Long biến đổi: "Tác đại nhân, ý ngươi là sao?"
"Ý của ta là bảo ngươi im miệng!"
Khí tức Tác Doanh bùng nổ, sục sôi vô cùng, không gian xung quanh nổi lên gợn sóng, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể bị xé rách.
"Ta không quản chuyện đại hội Tỉ Thí, ai đúng ai sai, ta cũng không quản Lý Diễm kia chết thế nào."
"Ta chỉ cảnh cáo các ngươi, nếu ai dám động đến Tô Bát Lưu, toàn bộ Hắc Giáp quân dưới trướng ta lập tức sẽ tiến đến!" "Nếu các ngươi cho là mình có thể đỡ nổi thì cứ tới!"
"Bằng không, thì bớt nói nhảm đi, cút hết cho ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận