Yêu Long Cổ Đế

Chương 207: Trắng trợn cướp đoạt (canh thứ nhất! )

Chương 207: Trắng trợn cướp đoạt (canh một!)"Các ngươi là... Người của Đồ Thần các?!" Tên đệ tử Lưu Tuyết tông sắc mặt biến đổi, nhìn số bóng người càng lúc càng nhiều, trong lòng kinh hãi, vội vàng lùi lại. Cùng lúc đó, những đệ tử khác của Lưu Tuyết tông cũng phát hiện tình hình nơi này, đang nhanh chóng chạy đến. Một cường giả bay ngang qua bầu trời, trông khoảng năm mươi tuổi, tay cầm đôi vũ khí dạng ưng trảo, sau cùng rơi xuống trước mặt các đệ tử Lưu Tuyết tông. Người này, chính là đại trưởng lão của Lưu Tuyết tông, cường giả Long Thần cảnh sơ kỳ - Bành Lỗi. Từ sau lần Tô Hàn quét ngang, Bành Lỗi đã được phái đến đây trấn giữ. Cùng với đó, còn có ba cường giả Long Đan cảnh, mười Long Linh cảnh, và hai ngàn đệ tử Lưu Tuyết tông, so với trước kia đông hơn rất nhiều. "Người của Đồ Thần các thật sự đến?" "Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền a, lần này chúng ta được cứu rồi!" "Cứu được ư? Không nghe mấy cái tạp chủng kia nói sao? Tên đứng trước kia là đại trưởng lão Lưu Tuyết tông, cường giả Long Thần cảnh, có hắn trấn giữ, e là Đồ Thần các tới bao nhiêu cũng chết bấy nhiêu." "Không chắc đâu, Đồ Thần các dám đến, chắc chắn là có thực lực của bọn họ." Mấy người thợ mỏ cũng đều dừng công việc, lùi lại một khoảng, nhìn về phía bên này. Phía trước Đồ Thần các, lão giả thân hình hơi khom, tóc hoa râm. Ông vung tay, gần trăm bình đan dược hiện ra trong hư không, rơi xuống phía đám thợ mỏ. "Các ngươi uống những đan dược này vào, vết thương trên người sẽ tốt lên." Lão giả thản nhiên nói. Người này chính là Thánh Hàn thần vệ tử Yêu vương - Thẩm Ly! Mỗi một bình đan dược đều là đan dược hạ phẩm, loại cấp thấp nhất, mỗi bình khoảng mười viên. Có lẽ đối với võ giả là vô dụng, nhưng với những thợ mỏ bình thường này, chữa trị vết thương trên người họ là đủ. "Cám ơn tiền bối!" Đám thợ mỏ ban đầu ngơ ngác, sau đó lập tức vội vàng nhận lấy đan dược, cảm kích nói. Về phần đám đệ tử Lưu Tuyết tông, mặt ai cũng âm trầm nhìn, nhưng không hề ngăn cản. "Người của Lưu Tuyết tông, không khỏi quá keo kiệt a?" Thẩm Ly nhìn đám thợ mỏ, rồi nhìn về phía người của Lưu Tuyết tông, lộ vẻ chế nhạo. "Đồ Thần các ta chỉ muốn mua lại nơi này mà thôi, không bán thì thôi, hành hạ những thợ mỏ này có gì hay ho? Đệ tử Lưu Tuyết tông nhiều như vậy, lại còn có tu vi, nếu muốn tăng tốc độ khai thác, thì cứ để mấy người các ngươi đến mà khai thác, chỉ dựa vào mấy thợ mỏ, các ngươi có đánh chết bọn họ, cũng không thể nhanh hơn được bao nhiêu?" Câu nói này đánh trúng đáy lòng những người thợ mỏ, khiến mặt họ lần nữa lộ ra vẻ bi phẫn đan xen. "Lại nói, lượng linh thạch ẩn chứa ở đây cũng không nhiều như các ngươi nghĩ đâu, nếu nhiều thì còn nói làm gì, mỗi ngày khai thác được ít nhất hai trăm khối, đằng này ít ỏi như vậy, ngươi bắt người ta khai thác kiểu gì? Chẳng lẽ không đạt đủ số lượng, lại còn bắt các ngươi bù thêm vào?" Thẩm Ly nói tiếp. "Chuyện này không cần các hạ quản nhiều." Bành Lỗi nhìn chằm chằm Thẩm Ly, hắn cảm nhận được, cảnh giới của hai người không khác biệt mấy, nhưng trên người Thẩm Ly lại toát ra một luồng uy hiếp cực lớn. "Chắc là các hạ là tử Yêu vương tiếng tăm lừng lẫy của Đồ Thần các?" Bành Lỗi hỏi. "Chính là lão phu." Thẩm Ly thản nhiên đáp. Bành Lỗi im lặng, nhưng trong lòng lại chìm xuống. Trận chiến giữa Đồ Thần các và Chân Vũ tông, chẳng những khiến danh tiếng Đồ Thần các vang dội, mà còn khiến rất nhiều nhân vật nổi danh ở Vân Dương quận thành, thậm chí Hoàng An quận thành này cũng biết đến. Tỷ như, đoàn trưởng Thánh Hàn thần vệ Tiêu Vũ Nhiên, với sức mạnh Long Linh cảnh sơ kỳ, trong cơn giận dữ, đã trực tiếp đánh nát đoàn trưởng cận vệ quân của Chân Vũ tông, một cường giả Long Linh cảnh đỉnh phong. Lại như đoàn trưởng Minh Nguyệt thần vệ Hồng Thần, triệu hồi ba đầu yêu thú tứ giai, đều là những kẻ tương đương với cường giả Long Đan cảnh của nhân loại! Mà bản thân Hồng Thần lúc đó rõ ràng chỉ có tu vi Long Huyết cảnh. Về phần ba vị đoàn trưởng thần vệ còn lại, và các chủ Tô Hàn, phó các chủ Tô Vân Minh, những người này khỏi cần phải nói, đều được người ta ghi tạc trong lòng. Trong đó quan trọng nhất là tử Yêu vương Thẩm Ly này. Nửa năm trước, Thẩm Ly là Long Đan cảnh sơ kỳ, nhưng chính với tu vi Long Đan cảnh sơ kỳ đó, mà hắn có thể khống chế một trong song bào thai Long Thần cảnh của Chân Vũ tông, Viên Tây, không thể đánh bại được, thì ít nhất trong thời gian ngắn, Viên Tây không thoát được khỏi tay hắn. Mà giờ khắc này... Thẩm Ly vậy mà đạt đến Long Thần cảnh sơ kỳ! Chỉ trong nửa năm, từ Long Đan cảnh sơ kỳ trực tiếp đạt đến Long Thần cảnh sơ kỳ, vượt qua một đại cảnh giới, đó là khái niệm gì? Đây không phải Long Mạch cảnh lên Long Huyết cảnh, càng không phải Long Huyết cảnh lên Long Linh cảnh, mà là Long Đan cảnh lên Long Thần cảnh! Hoàn toàn là đẳng cấp khác nhau! Bành Lỗi khó có thể tin nổi, tốc độ tu luyện của Thẩm Ly sao có thể khủng khiếp đến thế. Mấu chốt nhất là, lúc ở Long Đan cảnh, Thẩm Ly đã có thể ngạnh kháng cường giả Long Thần cảnh mà không chết, bây giờ đã tấn thăng Long Thần cảnh, còn phải mạnh đến cỡ nào? "Tử Yêu vương đại danh, bản trưởng lão đã từng nghe qua, so với tốc độ tu luyện của ngài, chúng ta quả thực chậm như rùa, bội phục, bội phục." Bành Lỗi chắp tay khom người, vội lộ ra nụ cười, có vẻ cực kỳ khách khí. Người ta nói không ai nỡ đánh kẻ tươi cười, huống chi Tông chủ Quan Tuyền đã nói, nếu cần thiết, có thể nịnh nọt Đồ Thần các một chút cũng được. Bành Lỗi biết rõ, mình tuyệt không phải đối thủ của Thẩm Ly, nên nếu có thể không đánh thì tốt nhất là không đánh. "Bội phục cũng không cần, lão phu không cần ngươi bội phục." Thẩm Ly phất phất tay, giọng có chút khàn khàn nói: "Hôm nay chúng ta tới đây, là định thương lượng với Lưu Tuyết tông một chút, với cái giá một triệu kim tệ, mua lại mỏ linh thạch này, các hạ thấy cái giá này thế nào?" "Tử Yêu vương thật biết nói đùa." Khóe miệng Bành Lỗi giật giật. Một triệu kim tệ? Ngươi đang trêu lão tử đấy à! Lão tử tùy tiện đào một khối linh thạch cấp thấp nhất ở đây, bán còn không chỉ một triệu kim tệ. "Ngươi cho rằng lão phu đang đùa với ngươi?" Ánh mắt Thẩm Ly đột nhiên trở nên lạnh lẽo: "Vậy cũng được, trò đùa này ta cũng không muốn chơi nữa, mỏ linh thạch này, Đồ Thần các ta muốn, trong vòng ba phút, nếu còn ai là đệ tử Lưu Tuyết tông còn ở đây, giết không tha!" Vừa dứt lời, một luồng sát cơ từ trên người Thẩm Ly lan tỏa ra. Sau lưng hắn, các đệ tử Đồ Thần các cũng lóe lên thân ảnh, bao vây kín toàn bộ đệ tử Lưu Tuyết tông, chỉ chừa lại một lối thoát, dường như cho bọn họ rời đi. Hôm nay đến đây, đệ tử Đồ Thần các có đến ba ngàn người, chỉ xét về số lượng, đã hơn Lưu Tuyết tông cả nghìn người. Mấu chốt là đệ tử Đồ Thần các, ai cũng có khả năng vượt cấp mà chiến, điều này ai cũng biết, đừng nói Đồ Thần các hơn Lưu Tuyết tông một nghìn người, mà dù Lưu Tuyết tông hơn Đồ Thần các một vạn người, đệ tử Lưu Tuyết tông cũng không hề cảm thấy an toàn chút nào. "Mau cút!" Thẩm Ly liếc nhìn Bành Lỗi, rồi nhìn đám đệ tử Lưu Tuyết tông, lạnh giọng nói: "Thời gian của các ngươi, còn hai phút rưỡi."
✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯ Cầu Vote 9-10 ở cuối
Bạn cần đăng nhập để bình luận