Yêu Long Cổ Đế

Chương 5425: Nam Sơn thiên tổ hiện thân!

"Xoạt!!"
Những làn sóng khí màu đỏ như máu hiện ra thành hình tròn, lấy tám vị Bán Hoàng làm trung tâm, hướng về bốn phía ầm ầm kéo tới, giống như sóng thần kinh thiên động địa.
Chỉ riêng áp lực kinh khủng bên trong nó đã khiến rất nhiều nhân tộc và yêu ma khó thở. Trước đó chỉ là sóng khí do một mình Tề Thiên Bán Hoàng tạo ra, đã khiến mấy trăm vạn nhân tộc và yêu ma bình thường bị tiêu diệt, thậm chí cả Tổ Thánh thất trọng cũng bị thương vì nó.
Bây giờ, uy áp và khí tức của tám vị Bán Hoàng hòa vào nhau, uy lực tăng lên không chỉ gấp mười lần đơn giản như vậy, dù chưa đến gần, trong lòng đã có rất nhiều người sinh ra cảm giác nguy cơ sinh tử nồng đậm.
Nhất Tổ và Thanh Thiên đại tôn cùng những yêu ma khác đối mặt, trong mắt lộ vẻ quyết tâm.
"Vù vù vù vù..."
Mấy bóng người từ phía sau lao ra, chắn trước làn sóng khí huyết hồng đó.
Có Nhất Tổ, có Thanh Thiên đại tôn, cả Tinh Thần ma thần và Quy Mộng yêu thần.
Nhưng mà, ngay khi làn sóng khí vừa chạm đến bọn họ, bốn người cùng lúc phát ra âm thanh răng rắc do xương cốt vỡ vụn.
Mặc dù Thanh Thiên đại tôn, Tinh Thần ma thần, và Quy Mộng yêu thần cả ba đều đã kịp thời thi triển bản thể khổng lồ, nhưng vẫn không thể chống đỡ hoàn toàn loại sóng khí này.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm đục truyền đến, lưng của Tinh Thần ma thần to lớn như núi bị đè gãy.
Nhìn sang Quy Mộng yêu thần và Thanh Thiên đại tôn, bọn họ cũng tương tự mình đầy vết thương, máu tươi không ngừng phun trào.
Nhất Tổ cũng không khá hơn là bao, trường kiếm trong tay hắn đã gãy hoàn toàn, cánh tay trái bị khí lãng mạnh mẽ làm vỡ, ở cổ còn xuất hiện một vết thương dữ tợn, chỉ có thể gắng giữ cái đầu trên cổ.
Chỉ trong nháy mắt, bốn vị cường giả đỉnh cấp của Thánh Vực đã toàn bộ bị trọng thương!
Cứ tiếp tục như vậy, thân thể của bọn họ nhất định sẽ bị nghiền nát.
Nhất Tổ thì còn đỡ, hắn là tu sĩ võ đạo, có Nguyên Thần thánh hồn, chỉ cần Nguyên Thần thánh hồn còn sống sót, dù thể xác bị diệt cũng có thể dùng tài nguyên để ngưng tụ lại.
Nhưng Thanh Thiên đại tôn, Tinh Thần ma thần và những người khác thì khác, một khi thân thể của họ bị giết, thì dù Huyết Thánh hồn còn sống, tu vi cũng sẽ nhanh chóng giảm sút, muốn khôi phục lại cần rất nhiều thời gian.
Vào thời khắc quan trọng này, ba vị cường giả đỉnh cấp mà rút lui thì sẽ gây ra đả kích hủy diệt cho Thánh Vực!
"Tất cả lui lại cho bản tôn!!"
Bản thể của Thanh Thiên đại tôn là một con tê giác khổng lồ dài đến hàng vạn trượng.
Hắn chắn trước làn sóng khí, toàn thân không ngừng phát ra tiếng vang, nhưng hắn không hề lùi lại, vẫn tiếp tục khàn giọng gào thét, cố hết sức ngăn cản cho những người nhân tộc và yêu ma ở phía sau.
Cảnh tượng này khiến vô số người đỏ hoe mắt.
Họ lại nhớ đến việc Băng Sương yêu tôn đã phải chịu đựng nỗi đau xé xương khi bảo vệ Thủy Bình.
Mà giờ phút này, Thanh Thiên đại tôn không chỉ bảo vệ yêu ma mà còn bảo vệ cả những tu sĩ bình thường!
Bốn vị cường giả đã hiệu quả dành thời gian cho những nhân tộc và yêu ma, họ nhanh chóng thoát khỏi chiến trường, lùi về sau, mặc dù họ hiểu rõ, dù rút lui thì cũng chưa chắc đã sống sót!
Đồng thời, bọn họ cuối cùng đã hiểu ra một đạo lý --
Hóa ra, nhân tộc và yêu ma, không phải thực sự là kẻ địch của nhau.
Hai bên đã từng không ngừng giết chóc, dùng số lượng người và tu vi đã giết của đối phương làm công huân trong các tộc.
Khi đó, họ căm hận đối phương, khắp nơi đều tràn ngập sát cơ.
Nhưng, khi kẻ địch thực sự đến, họ sẽ lại hợp lực, liều mạng bỏ mạng để bảo vệ lẫn nhau.
Tín ngưỡng là gì?
Tín niệm, lại là cái gì?
Nhìn bốn cường giả đang phải chịu đau đớn, cố gắng chống lại làn sóng khí màu đỏ như máu kia, vô số nhân tộc và yêu ma trong lòng đều vang lên những thanh âm như vậy –
"Đây, chính là cường giả!"
"Đây, chính là tín ngưỡng và tín niệm thật sự!"
"Cái gọi là thế tập là địch, từ trước đến giờ chỉ là cẩu thí chi ngôn!"
"Nhân tộc muốn chiếm Yêu Ma giới, yêu ma muốn chiếm Thánh Vực..."
"Nhưng bây giờ nghĩ lại, chúng ta... cũng đều là vì ngân hà tinh không a!!"
"Rắc!"
Trên không truyền đến một tiếng vang, một móng guốc cứng cáp của Thanh Thiên đại tôn đã bị ép nát!
Đồng thời khi nhân tộc và yêu ma đuôi mắt muốn nứt ra thì những thiên ma vực ngoại lại phát ra những tiếng cười lớn không chút kiêng dè.
"Bán Hoàng đã tới, còn ai có thể ngăn cản bước chân của chúng ta?"
"Còn không mau ngoan ngoãn quỳ xuống đầu hàng, trở thành tù binh của tộc ta!"
"Ngân hà tinh không, các ngươi giữ không được đâu!"
"Chỉ bằng chút thực lực này của các ngươi, có tư cách gì mà chiếm giữ tòa vị diện tươi đẹp này?"
"......"
Tề Thiên Bán Hoàng cùng tám vị Bán Hoàng khác vẫn đứng trong dòng sông máu.
Chúng nó có hai móng vuốt, nhìn giống người, chỉ là sự tàn nhẫn và hung lệ trong mắt chúng đại biểu cho sự khác biệt của chúng so với nhân tộc.
Có thể nói là hoàn toàn vô nhân tính!
"Mười hơi nữa, mấy người kia chắc chắn sẽ chết không còn nghi ngờ." Tề Thiên Bán Hoàng chậm rãi nói.
"Mười hơi? Ngươi đánh giá cao bọn chúng quá."
Một tên Bán Hoàng bên cạnh nói: "Nhìn bộ dạng của mấy tên này thì nhiều nhất cũng chỉ trụ được năm hơi nữa thôi."
Tên Bán Hoàng này chính là Minh Lễ Bán Hoàng mà Tề Thiên Bán Hoàng đã gọi trước đó!
"Lũ ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình, cho rằng làm như vậy là có thể cứu được mấy con sâu kiến kia? Đúng là quá tự cao tự đại mà!"
Lại một Bán Hoàng khác lên tiếng: "Bọn chúng đã đạt tới mức này, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhảy vọt được, vậy thì sao bọn chúng biết được, cấp độ này, khó đạt được tới mức nào?"
"Xoẹt!"
Ngay khi tám vị Bán Hoàng đang mỉa mai, từ trụ sở tông môn Phượng Hoàng tông, một đạo hào quang màu tím sẫm bỗng nhiên lao ra!
Ánh sáng lan tỏa khắp thiên địa, tựa như thần hà, khi xuất hiện thì giống như một vòng Diệu Nhật màu tím đang di chuyển nhanh chóng.
Đến khi khoảng cách tới gần mới thấy rõ, bên dưới hào quang tím đó là một thanh rìu khổng lồ dài cả ngàn trượng!
"Tử quang cự phủ?"
"Là Nam Sơn thiên tổ!"
"Cuối cùng thì Nam Sơn thiên tổ cũng ra tay rồi!!"
Mặc dù Nam Sơn thiên tổ rất kín tiếng, hiếm khi ra tay, nhưng mọi người đều biết, tử quang cự phủ, chính là một trong những vũ khí của Nam Sơn thiên tổ!
Vị tán tu được xưng là đệ nhất nhân này, cuối cùng cũng hiện thân vào thời điểm này.
"Ầm ầm!"
Trên không truyền đến tiếng sấm, tử quang cự phủ xuyên thủng trời đất, nhằm vào làn sóng khí mà rơi xuống, kéo theo vô số lôi điện.
Một cảnh tượng kinh người xuất hiện.
Chỉ thấy những tia lôi điện dường như tạo thành những quang đao, tràn ngập đủ loại màu sắc, và càng tràn đầy khí tức mang tính chất hủy diệt!
Lôi điện cùng Cự Phủ đồng loạt giáng xuống, làn sóng khí màu đỏ ngưng tụ lại của tám vị Bán Hoàng rung mạnh lên, bị đánh bật ra một khoảng cách!
Điều này khiến áp lực của Nhất Tổ, Thanh Thiên đại tôn và những cường giả khác giảm đi đáng kể.
"Tránh ra!"
Tiếng hừ lạnh từ xa truyền đến, Nam Sơn thiên tổ bước nhanh tới, trong nháy mắt đã đến trước làn sóng khí, nắm lấy Cự Phủ, lần nữa giáng mạnh xuống.
"Phanh phanh phanh!"
Làn sóng khí rõ ràng là hư ảo, nhưng lại trông vô cùng cứng rắn, dù Nam Sơn thiên tổ có đánh lui nó một chút thì cũng không tan rã.
"Tồn tại Bán Hoàng?"
Tề Thiên Bán Hoàng nhíu mày, không khỏi nhìn về phía Linh Hoàng: "Điện hạ, trong những sinh linh của Thánh Vực, thế mà lại có cả Bán Hoàng tồn tại sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận