Yêu Long Cổ Đế

Chương 1771: Một đầu nhân gian, một đầu địa ngục!

"Các ngươi là cái thá gì, dựa vào tinh không liên minh, ở đây giở trò cáo mượn oai hùm, chẳng qua chỉ là một đám sâu mọt mà thôi!" Nhìn quanh bốn phía mấy bóng người, Tô Hàn cười lạnh, rồi đột nhiên "bịch" một tiếng, trực tiếp bóp nát t·hể x·á·c Lưu Hiên! Nguyên thần của hắn, Tô Hàn không có oanh tạc cùng một chỗ. "Ta đưa, ta đưa! ! !" Gần như ngay khi vừa lao ra, Nguyên thần Lưu Hiên liền méo mó cả mặt, quát lớn: "Ngươi nói một trăm vạn linh tinh, ta đưa ngươi! ! !" Tô Hàn mặt không biểu cảm, đưa tay ra. Tay trái hắn từ đầu đến cuối đều nắm giữ một viên tinh thạch ký ức. Thấy vẻ mặt Lưu Hiên hoảng sợ, thở hổn hển từng ngụm lớn. Hắn chưa ngu đến mức như tên đàn ông trung niên nọ, sắp c·hết đến nơi vẫn còn dám uy h·iếp. Hắn tin chắc, nếu bản thân vừa rồi dám nói một tiếng 'Không' thì người trước mắt tuyệt đối sẽ không chút do dự mà chém g·iết hắn, khiến cho hắn hồn phi phách tán!"Vụt!" Một chiếc nhẫn trữ vật bị ném ra, Tô Hàn vung tay lên chụp lấy. Hắn lấy ra từ bên trong hai mươi vạn linh tinh, trực tiếp ném xuống đất, thản nhiên nói: "Cái gì nên đưa ngươi, ta sẽ cho ngươi, cái gì không nên đưa ngươi, ngươi cũng đừng có cầm." "Viên tinh thạch ghi lại hết thảy bên trong đây, ngươi có thể đi lên tầng trên của tinh không liên minh cáo ta, nhưng trước đó, ngươi tốt nhất nên cẩn th·ậ·n nghĩ lại xem, ngươi rốt cuộc, có làm trái quy định của tinh không liên minh hay không." Dứt lời, Tô Hàn lạnh lùng liếc Lưu Hiên một cái, rồi cất bước chậm rãi đi về phía trước. "Đội trưởng Lưu, giờ phải làm sao?" Nhìn theo Tô Hàn rời đi, những người khác của tinh không liên minh liền nhìn về phía Lưu Hiên. Lưu Hiên nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt âm trầm, trầm mặc hồi lâu, đến khi bóng dáng Tô Hàn hoàn toàn biến m·ất mới truyền âm mở miệng. "Người này quá mạnh, tuyệt đối không đơn giản chỉ là Nhất phẩm Linh Thể cảnh, ở trong tay hắn, ta hoàn toàn không có sức phản kháng." "Chuyện hôm nay, đúng là chúng ta đã trái quy định, nếu thực sự lôi chuyện này lên, chúng ta cũng chẳng có kết quả gì tốt." "Bất quá, nếu hắn g·iết người của Thần Dương tông, tức là đã đối nghịch với Thần Dương tông, tạm thời cứ nhìn xem, thực lực của hắn, rốt cuộc có thể mạnh tới mức nào." "Nếu hắn có thể s·ống sót dưới tay những Hư Thiên cảnh của Thần Dương tông kia, thì coi như hôm nay ta Lưu Hiên xui xẻo, trêu phải một vị cường giả!" "Còn nếu như hắn không phải là đối thủ của Hư Thiên cảnh...Vậy cho dù phải t·rả giá rất lớn, ta cũng nhất định phải khiến hắn sống không được, muốn ch·ết không xong! ! !" Hắn dù sao cũng là người của tinh không liên minh, thân phận tự trọng cực cao, dù cho người của tam giáo cửu phái 72 tông có đến đây cũng sẽ kh·ách khí với hắn, há có khi nào lại nh·ậ·n sự khuất nhục thế này! Nhưng hắn muốn báo t·hù cũng chỉ có thể ở Diêm vương tinh này mà thôi. Đúng như hắn đã nói, nếu ở Diêm vương tinh này, không thể nào đ·ánh ch·ết được Tô Hàn, thì sau khi ra ngoài, lại càng không có khả năng. Bởi vì hắn căn bản không dám lôi chuyện này ra, phía trên mà điều tra thì hắn cũng chẳng xong. "Lập tức thông báo cho người Thần Dương tông, nói đệ t·ử của bọn họ bị g·iết, người này không rõ tên tuổi, nhưng mặc áo đỏ, mang theo một thanh trường đao, tu vi tạm xác định là...Thất phẩm Linh Thể cảnh." Lưu Hiên nói thêm. "Rõ." Những người khác không nói hai lời, lấy ra tinh thạch bắt đầu truyền âm... ... Về phần Tô Hàn, nửa canh giờ sau, hắn đã đi tới trước trận truyền tống. Trận truyền tống này không thuộc về tinh không liên minh, mà là do các thế lực xây dựng trên Diêm vương tinh, thông thường sẽ thu phí nhưng không quá cao. Lúc Tô Hàn đến, đã có cả trăm người khoanh chân ngồi tại đó, đều đang hô hấp thổ nạp. Trên người bọn họ đều mặc y phục đệ t·ử của Thần Dương tông. Tuy nhiên, hiển nhiên là bọn họ chưa hề biết chuyện đã xảy ra phía trước. Trong đó có một người ngẩng đầu, thấy Tô Hàn, lãnh đạm nói: "Đây là trận truyền tống do Thần Dương tông xây, muốn truyền tống thì nộp năm vạn linh tinh." Năm vạn linh tinh, tuyệt đối là bắt chẹt! Chỉ truyền tống một lần thôi mà đã muốn năm vạn, cứ như vậy cho tới nơi Lục Tuyết linh chi tồn tại chẳng phải là mất tới mấy trăm vạn linh tinh? Nếu là lúc bình thường, Tô Hàn không muốn gây rắc rối thì cũng không nói gì thêm. Nhưng đây là Diêm vương tinh, nơi Hư Thiên cảnh là trên hết, ở đây hắn hoàn toàn vô đ·ịch, là người mạnh nhất! Đã vậy thì sao phải chấp nh·ậ·n để bọn chúng bắt chẹt chứ? Cười nhạt một tiếng, Tô Hàn cất bước đi, hoàn toàn không để ý đến người kia, tiến thẳng về phía trận truyền tống. "Ngươi làm gì đấy? Không nghe thấy ta nói à?!" Người Thần Dương tông kia đột nhiên đứng dậy h·ét lớn, khiến những người xung quanh cũng đều mở mắt. Tu vi của người này là Tam phẩm Linh Thể cảnh, được coi là người mạnh nhất trong đám người. Mà chỉ là Linh Thể cảnh, tự nhiên là không thể cảm nhận ra tu vi chuẩn x·á·c của Tô Hàn. "Trận truyền tống này, chính là do Thần Dương tông ta xây nên, mà Thần Dương tông, là một trong 72 tông môn cao quý, ngươi..." Người này định mở miệng nói nữa thì ngay lúc đó, một viên tinh thạch truyền âm không ngừng nhấp nháy trong nhẫn trữ vật của hắn. Hắn khẽ nhíu mày, lấy viên tinh thạch ra, thần niệm tiến vào bên trong. Một lát sau, người này hơi ngây ra nhìn về phía Tô Hàn, hơi lúng túng, rồi toàn thân r·u·ng mạnh! "Qua...qua đi..." Thân thể người nọ hơi run rẩy, gượng cười nói. "Nghĩ chắc ngươi cũng đã biết một số chuyện rồi nhỉ?" Tô Hàn mỉm cười, thản nhiên nói: "Ngươi rất may mắn, các ngươi đều rất may mắn, nhưng các ngươi hãy nhớ kỹ, vận may, chỉ có một lần thôi, cho nên...tuyệt đối đừng có trêu chọc ta nữa, chuyện đó với các ngươi, không hề có bất cứ chỗ tốt nào." Dứt lời, Tô Hàn trực tiếp tiến vào bên trong trận truyền tống. Sau khi Tô Hàn rời đi, những người khác của Thần Dương tông đều nhíu mày nhìn người kia, nói: "Sư huynh Vương, chuyện gì xảy ra vậy? Mặt huynh..." Nụ cười gượng gạo trên mặt sư huynh Vương kia bỗng biến m·ất, trở nên âm trầm. "Vừa rồi tại chỗ nhập khẩu kia, người này đã g·iết hơn mười đệ t·ử của Thần Dương tông ta, thậm chí còn suýt chút nữa giải quyết cả Lưu Hiên của tinh không liên minh! Theo như lời của Lưu Hiên thì tu vi của hắn ít nhất cũng phải Thất phẩm Linh Thể cảnh, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản như những gì nhìn thấy được bên ngoài." Sư huynh Vương nói. "Cái gì? ! " "Vậy mà dám g·iết người của Thần Dương tông ta sao? Chán s·ống rồi hay sao?" "Thật là to gan lớn mật!" Mọi người của Thần Dương tông nhất thời giận dữ, đều lớn tiếng h·ét lên. "Chúng ta căn bản không phải đối thủ của hắn, cho nên ta mới tạm thời để hắn qua." Sư huynh Vương lại nói: "Trần Tinh sư huynh của chúng ta bọn họ cũng đã đang bao vây người này ở bên kia trận truyền tống rồi." "Vậy chúng ta cũng nhanh chóng qua thôi?" Lập tức có người nói. Sư huynh Vương liếc người này, nhíu mày. Hắn luôn có cảm giác kỳ quái trên người Tô Hàn. Câu nói kia vừa nãy rõ ràng chính là một lời cảnh cáo, sư huynh Vương nhớ rõ ràng. Nếu như hắn đoán không sai thì trận truyền tống này là hai thế giới. Ở bên này, vẫn là nhân gian, còn bên kia...chỉ sợ đã biến thành địa ngục! Cái địa ngục kia, có lẽ là do người của Thần Dương tông bày ra để vây c·ô·ng Tô Hàn, cũng có lẽ, là Tô Hàn, đang tiến hành t·h·ảm s·át những người Thần Dương tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận