Yêu Long Cổ Đế

Chương 6598: Tân Dục, Ngạo Hoằng Quy, Thuấn Linh giáp!

Chương 6598: Tân Dục, Ngạo Hoằng Quy, Thuấn Linh Giáp!
Nếu Tiêu Vũ Nhiên bọn người còn đang ở Băng Sương di tích như dự đoán, thì đừng nói hiện tại Tô Hàn nhìn thấy các nàng, chỉ sợ là sau khi hắn từ Truyền Kỳ thần quốc trở về, các nàng cũng chưa chắc đã ra được.
Bất đắc dĩ, Tô Hàn chỉ có thể rời đi trước.
Nhưng ngay khi chiến hạm vũ trụ sắp tiến vào trận truyền tống.
Hai vệt cầu vồng, bỗng nhiên từ hai hướng của Băng Sương thần quốc bắn ra, trong nháy mắt đã hạ xuống chiến hạm vũ trụ, hóa thành hai bóng người.
Một người mặc cẩm y, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, lại có vẻ ngoài vô cùng tuấn tú, tóc dài tung bay, phóng khoáng tiêu sái.
Trong tay hắn cầm một cây quạt, rõ ràng nhiệt độ ở Băng Sương thần quốc cực kỳ thấp, nhưng hắn vẫn phe phẩy quạt nhẹ nhàng, phảng phất để làm nổi bật lên vẻ phiêu dật.
Người còn lại thì toàn thân mặc giáp vàng, trên đầu đội chiến nón trụ cùng màu, ngoại trừ đôi mắt sâu thẳm lộ ra, Tô Hàn căn bản không thấy rõ mặt hắn.
Hai người này không hề có chút khí tức nào phát ra, tựa như hai ngọn núi lớn nguy nga đứng đó, làm cả mũi hạm dường như cũng hơi trũng xuống một chút.
"Bái kiến cung chủ!"
"Bái kiến đệ nhất thống lĩnh!"
Không đợi Tô Hàn phân biệt được thân phận của hai người, những cường giả Kinh Hồng Cung và quân lính đi theo chiến hạm vũ trụ phía sau đã đồng thanh đáp.
Cung chủ Kinh Hồng cung, Tân Dục!
Đệ nhất thống lĩnh cấm quân, Ngạo Hoằng Quy!
Kinh Hồng cung cũng giống như Cảnh Đô các, đều có một cung chủ chính thức và tám vị Phó cung chủ.
Chỉ khác biệt ở chỗ, Kinh Hồng cung toàn là cường giả, còn Cảnh Đô các toàn là thiên kiêu.
Mà cấm quân thì khỏi nói, là quân bộ trực thuộc hoàng thất, chỉ nghe lệnh của quốc chủ và một đám phi tần hậu cung.
Dù trong rất nhiều tử đệ hoàng thất, chỉ có thái tử mới có quyền chỉ huy.
Tổng thống lĩnh cấm quân thì có nhiều, nhưng đệ nhất thống lĩnh thì chỉ có một!
Ở toàn bộ Thần Quốc, đây là vị trí dưới một người, trên vạn người, một trong những người có địa vị cao nhất.
Còn quân bộ Thần Quốc thì càng không ai dám tranh giành với hắn!
Trước kia Băng Sương Đại Đế cũng đã giới thiệu hai vị siêu cấp cường giả này với Tô Hàn.
Không ngờ nhanh như vậy, họ đã xuất hiện trước mặt Tô Hàn.
"Bái kiến hai vị đại nhân!" Tô Hàn lập tức cúi người chào.
Đối phương là Chí Tôn, dù hắn là phò mã của công chúa, cũng phải hành lễ.
Đệ nhất thống lĩnh không nói gì, chỉ đứng đó uy nghiêm, hai mắt dường như vẫn đang đánh giá Tô Hàn.
Chỉ có cung chủ Kinh Hồng cung Tân Dục giơ tay lên.
"Miễn lễ."
Tô Hàn đứng thẳng người: "Hai vị đại nhân có phải nhận chỉ thị của bệ hạ đến không?"
"Coi như vậy đi!"
Tân Dục nhẹ nhàng gật đầu: "Không kể ngươi là phò mã của Lục công chúa, chỉ riêng Chí Tôn áo nghĩa của ngươi thôi, hai người chúng ta cũng không thể không đến. Lần này đặc biệt cùng ngươi đi đến Truyền Kỳ thần quốc."
Tô Hàn đương nhiên không cần thiết phải suy đoán vu vơ về việc đối phương làm sao biết mình muốn đi Truyền Kỳ thần quốc.
Chỉ nói: "Hai vị đại nhân thân phận tôn quý, lại còn có nhiều việc cần giải quyết, nếu bận quá thì không cần thiết phải cùng vãn bối đi chuyến này."
"Đây là ý chỉ của bệ hạ." Tân Dục nói thêm.
Tô Hàn không nói thêm lời nào: "Vậy làm phiền, vừa hay trên đường đi, vãn bối có thể tặng Chí Tôn áo nghĩa cho hai vị đại nhân."
"Không cần gấp."
Tân Dục tuy nói vậy, nhưng nụ cười trên mặt hắn rõ ràng tươi hơn nhiều.
Ức Vạn Chí Tôn!
Khoảng cách giữa con số này với hơn vạn áo nghĩa lớn biết bao?
Mấu chốt là nếu không có Tô Hàn, có lẽ cả đời này bọn họ cũng khó đạt tới trình độ Ức Vạn Chí Tôn!
Hai người ở đẳng cấp này không có quan hệ như kiểu Thánh Hoàng và Tô Hàn, cho nên không nói nhiều lời cảm ơn.
Nhưng bọn họ dùng hành động thực tế đã chứng minh, họ sẽ không quên ân tình của Tô Hàn!
"Oanh! ! !"
Chiến hạm vũ trụ khổng lồ chậm rãi tiến vào trận truyền tống trong tiếng nổ vang.
Mà lúc này ba người Tô Hàn đang đứng trong một khoang tàu.
Nhìn hai khối cầu lớn kết tụ từ Chí Tôn áo nghĩa, Tân Dục hít một hơi thật sâu.
Cho dù đệ nhất thống lĩnh Ngạo Hoằng Quy vẫn im lặng, hai mắt cũng không ngừng nhấp nháy, thân thể dưới bộ giáp vàng khẽ run lên!
Bản thân họ đã có Chí Tôn áo nghĩa, cảm ứng đối với Chí Tôn áo nghĩa tự nhiên không cần bàn.
Mỗi một viên cầu đều chứa tới một trăm triệu Chí Tôn áo nghĩa, số lượng mà mắt thường gần như không thể nhìn rõ khiến cho hai vị Chí Tôn xúc động trong lòng, mãi lâu vẫn không thể bình tĩnh.
So với hai viên cầu này, Chí Tôn áo nghĩa ít ỏi của bọn họ chẳng khác nào đom đóm đang tranh nhau tỏa sáng với ánh trăng!
Nói thẳng ra thì còn chẳng ra hồn!
Thật khó tưởng tượng, Tô Hàn bằng tu vi Thất Mệnh mà có thể thu được nhiều Chí Tôn áo nghĩa đến thế.
Cũng thật khó tin, Tô Hàn lại cam tâm đem Chí Tôn áo nghĩa tặng cho người khác!
Phàm là sinh linh giới tu luyện, dù tu vi có thấp đến đâu, cũng hiểu tầm quan trọng của Chí Tôn áo nghĩa.
Tô Hàn đã có khả năng đem Chí Tôn áo nghĩa đi tặng, vậy thì hắn cũng hoàn toàn có thể bán đi, hoặc đổi lấy rất nhiều bảo vật.
Bất kỳ lựa chọn nào cũng có lợi hơn so với việc đưa cho người khác!
"Quyết đoán và thủ bút của ngươi khiến bản quan rất khâm phục!"
Tân Dục nói một câu đã thể hiện tất cả tâm tình của hắn lúc này.
Không đợi Tô Hàn mở miệng, hắn lại vung tay lên.
Chỉ thấy một bộ nội giáp màu trắng tinh tươm, cực kỳ chỉnh tề, từ trong tay hắn bay lên.
Đồng tử của Tô Hàn lập tức co lại, hắn cảm nhận được khí tức tương đồng với Thánh Khải truyền kỳ từ bộ nội giáp này!
Chí Tôn Thiên Khí!
"Vật này tên là "Thuấn Linh giáp", chính là bản cung cố ý tìm luyện khí tông sư chế tạo, cuối cùng đánh vào máu huyết của bản cung."
Tân Dục nói tiếp: "Nghe nói nữ nhi Tô Tuyết của ngươi tư chất tuyệt đỉnh, được năm vị Phó các chủ của Cảnh Đô các đồng thời nhận làm đệ tử. Thuấn Linh giáp này tuy nói kém xa Chí Tôn áo nghĩa của ngươi, nhưng mặc trên người con bé, cũng có thể bảo đảm an toàn trong thời khắc nguy cấp."
Tô Hàn trước đó còn định sau khi ra khỏi Nam Hải thánh cảnh, sẽ nghĩ cách tìm cho Tô Tuyết một món Chí Tôn Thiên Khí.
Tuyệt đối không ngờ rằng, lúc đang buồn ngủ thì có người đưa gối tới!
Hắn đưa Chí Tôn áo nghĩa cho Tân Dục và những người khác chỉ là muốn trải đường cho mình, thật sự không mong muốn nhận được thứ gì từ bọn họ.
"Vãn bối nghe nói, cho dù là cường giả Chí Tôn, cũng chỉ có thể luyện chế nhiều nhất ba món Chí Tôn Thiên Khí."
Tô Hàn nói: "Vật trân quý như thế, vãn bối không dám nhận."
Gốc rễ của Chí Tôn Thiên Khí nằm ở uy thánh máu huyết Chí Tôn bên trong nó!
Nếu không có tinh huyết Chí Tôn đánh vào, dù lực phòng ngự có cao đến đâu, nó cũng không phải là Chí Tôn Thiên Khí, lại càng không đánh lại Chí Tôn Thiên Khí!
Điều này cũng giống như tu vi, đó là hai cấp độ hoàn toàn khác nhau.
Mà tinh huyết Chí Tôn tuy nói không chỉ có ba giọt, nhưng vẫn phải dùng vào những việc khác.
Cho nên, trong vũ trụ lưu truyền rộng rãi rằng, cả đời một Chí Tôn, nhiều nhất chỉ chế tạo ba món Chí Tôn Thiên Khí.
Có thể là loại tấn công, loại phòng ngự, hoặc loại tốc độ, hay một số loại công dụng đặc biệt khác.
Chính bởi vì sự hạn chế này, Chí Tôn Thiên Khí mới trân quý đến thế.
Nếu có thể luyện chế vô hạn thì sinh linh trong vũ trụ, không nói là mỗi người có một món, ít nhất các hoàng thất Thần Quốc đều có thể có được một món...
PS: Đọc bình luận thì thấy có người nói tôi nhầm lẫn giữa Truyền Kỳ thần quốc và Băng Sương thần quốc. Ở đây tôi nhất định phải giải thích rõ, đồng thời mong mọi người đọc sách có thể cẩn thận một chút.
Tôi đã viết, Diệp Thiên Trọng là người của Truyền Kỳ thần quốc được phái đến bảo vệ Tô Hàn, hơn nữa có quen người ở Cảnh Đô các Băng Sương thần quốc, nên mới ở đó.
Về Kim Long chí tôn, đúng là sai sót, đã sửa.
Vẫn cảm ơn mọi người góp ý, gần sang năm mới rồi, bớt chút mắng chửi đi, cho mình tâm trạng tốt, cũng cho người khác chút vui vẻ, có được không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận