Yêu Long Cổ Đế

Chương 600: Một mà tiếp (2 8 càng! )

"Chương 600: Một lần công kích (2/8) "Ừm?"
"Chỉ có thể công kích một lần? Không phải nói có thể coi như yêu thú hộ thân, luôn bảo vệ mình sao?"
"Nếu chỉ có thể công kích một lần, bỏ ra mười tỷ linh thạch mua về, quả thực là trò chơi khăm."
Lời vừa dứt, rất nhiều tu sĩ còn đang định ra giá tranh mua, đều nhíu mày dừng lại.
Còn Vân Thiên Thiên thì biến sắc, đột ngột quay đầu nhìn Tống Minh Sách trong bao sương số 1.
Chỉ thấy lúc này Tống Minh Sách đang ngồi đó, còn Vân Thông Thông ngồi bên cạnh hắn, dường như vì Tống Minh Sách mở miệng mà bất mãn, đang trách cứ hắn.
Hai người như thể căn bản không cảm nhận được ánh mắt của Vân Thiên Thiên, chỉ có những người Vạn Bảo Các sau lưng Vân Thông Thông sắc mặt lộ vẻ xấu hổ.
"Vân tiểu thư, chuyện này cô phải cho chúng tôi một lời giải thích." Có người lên tiếng.
"Đúng, phải giải thích cho chúng tôi rõ ràng!"
"Vạn Bảo Các là thương hội lớn như vậy, mà lại còn dùng trò lừa bịp này?"
"Cửa hàng lớn mà lại bắt nạt khách hàng sao? ! May mà chúng ta không mua, nếu mua rồi, chẳng phải uổng phí mười tỷ linh thạch sao!"
Tiếng lời gây chuyện càng lúc càng lớn khiến lông mày Vân Thiên Thiên nhăn tít lại.
Nàng vốn đang căng thẳng, lúc này lại bị nhiều người chất vấn như vậy, nhất thời có chút phản ứng không kịp.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Trong bao sương số 2, Nam Cung Ngọc cau mày: "Những người đến tham gia đấu giá đều là người có tiếng tăm, dù trong lòng bất mãn cũng không đối đầu với Vạn Bảo Các như thế mới đúng chứ."
Tô Hàn im lặng, thờ ơ với mọi chuyện.
Vừa rồi thanh âm kia hắn cũng đã nghe rõ, là từ bao sương số 1 truyền đến, mà thanh âm đó rất quen thuộc, là của Tống Minh Sách.
"Vân Thiên Thiên nói quả không sai." Tô Hàn thầm nghĩ.
Hắn ngẩng đầu nhìn Vân Thiên Thiên đang bị những lời chỉ trích vùi lấp, lo lắng đổ mồ hôi, trong lòng khẽ thở dài, quả nhiên là trải qua quá ít chuyện.
"Khụ khụ..."
Tô Hàn ho nhẹ một tiếng, đột nhiên lớn tiếng nói: "Phân thần của Hủy Tâm thú hoàn toàn chính xác chỉ có thể công kích một lần, nhưng bản thân Hủy Tâm thú vốn là yêu thú cấp sáu, phân thần của nó công kích, chính là tự bạo. Với loại tự bạo này, cho dù là Ngụy Hoàng Cảnh bình thường cũng không chịu nổi, một khi chết đi thì hồn phi phách tán."
"Tác dụng của vật này, không phải thực sự để công kích, mà là để trấn nhiếp!"
"Chỉ cần không đắc tội với Long Hoàng Cảnh, vậy chỉ cần có vật này trong tay, sẽ rất ít người dám trêu chọc ngươi, dù sao ai cũng không muốn c·hết phải không? Mà Long Hoàng Cảnh sẽ không tùy tiện xuất hiện, dù cho có thật sự đứng trước mặt ngươi, ngươi sẽ đi đắc tội sao?"
Thanh âm này rất lớn, át đi từng lời chỉ trích, khiến tất cả mọi người trong phòng đấu giá đều nghe thấy.
"Có lý!"
"Người này nói quá đúng, nếu có vật này trong tay, sau này ra ngoài lịch luyện, ai dám trêu vào ta?"
"Có phân thần Hủy Tâm thú này, đúng là có thể trấn nhiếp toàn bộ cường giả dưới Long Hoàng Cảnh, mà Long Hoàng Cảnh, làm sao có thể tùy tiện ra tay chứ?"
"Ha ha, ta muốn vật này, 1.2 tỷ!"
"1.2 tỷ đã muốn mua phân thần Hủy Tâm thú này? Nực cười! 1.3 tỷ!"
"1.5 tỷ!"
"1.7 tỷ!"
"Hai tỷ!"
Sau khi Tô Hàn nói xong, lập tức khai thông những suy nghĩ trong lòng những người này.
Vì những lời Tô Hàn nói hết sức có lý, vật này dùng để công kích thì có thể gi·ết đối phương, nhưng nếu đối phương quá đông, vẫn cứ sẽ c·hết.
Nhưng nếu không lấy ra công kích, mà chỉ dùng để trấn nhiếp thì đối phương sẽ phải suy nghĩ thật kỹ.
Tô Hàn nói rất đúng một câu, ai cũng không muốn c·hết.
Hủy Tâm thú công kích, chủ yếu công kích vào thần hồn, gi·ết linh hồn trước, sau mới g·iết thân xác.
Một khi c·hết dưới công kích của nó, đến cả cơ hội luân hồi cũng không có, uy hiếp lớn như vậy.
"3.6 tỷ!"
Chớp mắt, giá của phân thần Hủy Tâm thú đã lên đến 3.6 tỷ.
Trong bao sương số 1, vẻ mặt Tống Minh Sách có chút âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta nghe thấy rồi, là tạp chủng Tô Bát Lưu đó!"
"Đây là điều tra cái gọi là của ngươi?" Vân Thông Thông lạnh lùng nhìn hắn.
"Hừ, nếu không có hắn, phân thần Hủy Tâm thú này, đừng nói là có giá này, chỉ sợ chưa chắc đã có người muốn mua!" Tống Minh Sách nắm chặt nắm đấm.
Còn trên bục đấu giá, ánh mắt Vân Thiên Thiên nhìn về phía Tô Hàn, đôi mắt to xinh đẹp tràn ngập cảm kích.
"Ta cảnh cáo ngươi đấy, ngươi là người có vợ con rồi, không thể ra ngoài hái hoa bắt bướm nữa." Trong bao sương số 2, Nam Cung Ngọc trêu chọc.
Tô Hàn liếc nàng một cái: "Nếu thật muốn hái hoa bắt bướm, cũng phải tìm người xinh đẹp như ngươi trước chứ?"
"Thật vậy à, người ta rất muốn gả cho ngươi đấy!" Nam Cung Ngọc làm nũng.
Tuy chỉ là giả vờ, nhưng nàng vốn dĩ rất xinh đẹp, lúc này giả vờ nũng nịu, chu môi run rẩy, khiến những người Lưu Vân, Chu Kiệt xung quanh đều nuốt nước bọt.
Cuối cùng, phân thần Hủy Tâm thú được giao dịch với giá 7.8 tỷ linh thạch.
Giá này đã là quá cao, Tống Minh Sách nói cũng có lý, vật này chỉ có thể công kích một lần, bình thường có thể bán được tầm 3 tỷ đã không sai, nhưng giờ, đã vượt hơn gấp đôi.
Tống Minh Sách tức giận suýt nữa vỗ bàn, hắn biết, có thể lên đến giá này, cũng có mối liên hệ cực lớn với lời hắn nói trước đó.
Nếu không phải hắn mở miệng, Tô Hàn cũng sẽ không lên tiếng, buổi đấu giá này cứ thế trôi qua thì giá chắc chắn sẽ không được cao như vậy.
"Tiếp theo chúng ta đấu giá vật phẩm thứ hai..."
Vân Thiên Thiên tươi cười nói, bên cạnh lại xuất hiện một cái khay, tấm vải đỏ trên đó bị nàng nhanh chóng kéo xuống.
Trong khoảnh khắc tấm vải bị kéo xuống, một luồng hào quang kinh người theo đó bạo phát ra.
Đó là một vệt kim quang, chiếu sáng toàn bộ phòng đấu giá tối tăm, tựa như một vầng thái dương treo lơ lửng trên bầu trời phòng đấu giá.
"Kim Dương Đan!"
Vân Thiên Thiên nhẹ nhàng nâng tay, như thể nâng viên đan dược kia, cất giọng: "Viên đan này là đan dược đỉnh phong cấp Tử Kim, tuy rằng không gia tăng bất kỳ thực lực nào, nhưng Kim Dương lão tổ, chư vị đều biết chứ? Viên đan này là lò đan cuối cùng Kim Dương lão tổ luyện chế trước khi vẫn lạc, trong một lò đan dược này, chỉ có hai viên! Bên trong đặt để truyền thừa của Kim Dương lão tổ, nếu có cơ duyên, rất có thể có thể có được truyền thừa của Kim Dương lão tổ!"
"Kim Dương lão tổ? Cường giả Long Hoàng Cảnh? !"
"Kim Dương lão tổ chính là đại sư Đan Đạo nổi tiếng thiên hạ, đan dược ông ấy luyện ra, vậy mà lại không gia tăng tu vi, mà trực tiếp truyền thừa!"
"Truyền thừa của Kim Dương lão tổ... không cầu toàn bộ, chỉ cầu một chút!"
Đám người bên dưới trong nháy mắt đỏ mắt, chỉ chờ Vân Thiên Thiên đưa ra giá.
"Vật này cũng có giá khởi điểm 10 tỷ linh thạch, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 10 triệu." Vân Thiên Thiên nói.
"Mười..."
Lập tức có người định mở miệng, nhưng chưa kịp nói xong thì giọng của Tống Minh Sách lại vang lên.
"Theo ta được biết, một viên Kim Dương Đan khác đã bị người lấy được, hơn nữa đã nuốt vào, nhưng lại không đạt được truyền thừa của Kim Dương lão tổ, ta nói có đúng không?"
Ps: Xin hãy vote 9-10 ở cuối."
Bạn cần đăng nhập để bình luận