Yêu Long Cổ Đế

Chương 1039: Là ta sai rồi sao?

Chương 1039: Là ta sai rồi sao?
Nghe được lời này của Tô Hàn, Ninh Nhất Hải ngẩn người, những đệ tử Nhất Đao Cung khác cũng đều sững sờ theo.
Ninh Nhất Hải có thể ra tay kịp thời như vậy, hiển nhiên là đã có mặt ở đây từ trước, chỉ là chưa lộ diện mà thôi, trước đó Nam Hồng nói gì, hắn tự nhiên đều đã nghe thấy.
Chỉ là, Ninh Nhất Hải không hiểu ý của Tô Hàn là gì, càng không biết câu "Nam Hồng trước đó nói" mà Tô Hàn nhắc đến, cụ thể là câu nào.
Sở dĩ sững sờ, thứ nhất là vì điều này, thứ hai là do thái độ của Tô Hàn.
Và điều này cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều đệ tử Nhất Đao Cung sửng sốt.
Ninh Nhất Hải tuy cũng là đệ tử Nhất Đao Cung, nhưng tu vi lại là cường giả Long Hoàng cảnh thực sự, mạnh hơn Nam Hồng không biết bao nhiêu lần, không thể dùng ánh mắt đối đãi đệ tử Nhất Đao Cung thông thường mà nhìn nhận Ninh Nhất Hải được. Một vị Long Hoàng cảnh ra mặt, yêu cầu Tô Hàn dừng tay, dù là đệ tử Nhất Đao Cung hay bản thân Ninh Nhất Hải, đều cảm thấy Tô Hàn nên nể mặt mới đúng.
Nhưng Tô Hàn, dù là qua biểu hiện, hay lời nói, hoặc cả hành động, đều có vẻ như... không có ý định cho hắn chút mặt mũi nào.
Nói Tô Hàn có thể quét ngang Long Thần cảnh, bọn họ tin, dù sao Tô Hàn đã nổi danh từ lâu, trước khi bị vây giết, đã được mệnh danh là vô địch dưới Long Thần cảnh, dù là Quý Phong Vân nhà Quý hay Mặc Tổ nhà Vương, đều là cao thủ danh tiếng lẫy lừng dưới Long Hoàng cảnh, một kẻ bại trong tay Tô Hàn, một kẻ chết dưới tay Tô Hàn, đây đều là những minh chứng.
Nhưng bảo Tô Hàn vô địch trong Long Hoàng cảnh, thì bọn họ tuyệt đối không tin!
Không chỉ không tin, mà càng không tin Tô Hàn đã đạt đến mức độ không coi Long Hoàng cảnh ra gì!
Dù cho Tô Hàn thiên tư mạnh hơn, tư chất hơn người, có được tạo hóa lớn tại Yêu Tiên thánh vực, nhưng thời gian vẫn còn quá ngắn, Tô Hàn tuyệt đối không thể trong khoảng thời gian ngắn hai năm, từ chỗ chạy trốn một Long Hoàng cảnh còn khó, mà đã đạt đến trình độ coi thường Long Hoàng cảnh!
Dù Ninh Nhất Hải chỉ là Long Hoàng cảnh sơ kỳ, thì cũng không thể!
Cũng chính vì vậy, lúc Nam Hồng đột phá, mới có không ít đệ tử lo lắng cho Tô Hàn, dù sao một khi Nam Hồng đột phá sẽ là Long Hoàng cảnh, đến lúc đó, Tô Hàn có còn là đối thủ hay không là một chuyện khác.
Nhưng bây giờ, thái độ của Tô Hàn, thật khiến bọn họ cảm nhận được một từ khác ở Tô Hàn... ngông cuồng!
Vô hạn ngông cuồng, vô hạn phách lối!
Đây là Nhất Đao Cung, Ninh Nhất Hải lại còn là đại đệ tử của Nhất Đao Cung, là cường giả Long Hoàng cảnh...
Những thân phận này đều có thể nghiền ép Tô Hàn, dù cho Tô Hàn có Thiếu Cung lệnh của Nhất Đao Cung, nhưng trước mặt cường giả Long Hoàng cảnh, cái Thiếu Cung lệnh đó, căn bản chẳng có tác dụng gì!
Người khác có lẽ phải quan tâm Thiếu Cung lệnh, nhưng cường giả Long Hoàng cảnh thì không cần!
Đây mới là chân chính Thiếu Cung, khác biệt với việc chỉ nắm giữ Thiếu Cung lệnh.
Tô Hàn nắm giữ Thiếu Cung lệnh, nhìn như ngang hàng với Nam Cung Ngọc, nhưng trên thực tế, chênh lệch vẫn còn rất lớn.
...
Nói thì dài dòng, kỳ thực những ý nghĩ của đám đệ tử hay của Ninh Nhất Hải, đều chỉ xảy ra trong chớp mắt.
Có đệ tử tức giận, mặt lộ vẻ giận dữ, thậm chí trực tiếp hừ lạnh một tiếng.
"Thấy cường giả Long Hoàng cảnh, không những không bái kiến, còn ngông cuồng như thế, quả là không ai nói sai ngươi!"
"Còn tưởng ai cũng phải nhường ngươi chắc? Dù ngươi có Thiếu Cung lệnh, nhưng trước mặt Long Hoàng cảnh, cũng phải cung cung kính kính!"
"Ngay cả Đại sư huynh còn không coi vào mắt, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng, bản thân ngươi cũng là Long Hoàng cảnh sao?"
Đối với nhiều đệ tử Nhất Đao Cung, vị thế của Ninh Nhất Hải cũng tương tự như Tô Hàn ở Phượng Hoàng Tông.
Tuy Ninh Nhất Hải không phải cung chủ Nhất Đao Cung, nhưng đệ tử Nhất Đao Cung thật sự rất đông, lên tới ba ngàn vạn, mà Nam Cung Đoạn Trần lại càng không hay lộ diện, chính Ninh Nhất Hải mới là người thường xuất hiện trước mặt các đệ tử.
Là một Long Hoàng cảnh, Ninh Nhất Hải không hề kiêu ngạo, đôi khi gặp đệ tử hỏi về võ đạo, thường dừng chân giảng giải cặn kẽ, không ít đệ tử đã từng đột phá ngộ đạo nhờ những lời giảng giải của Ninh Nhất Hải, dần dà, các đệ tử đều có lòng cảm kích đối với Ninh Nhất Hải.
Thậm chí, với Nam Cung Đoạn Trần, cũng không có tình cảm thâm hậu bằng với Ninh Nhất Hải.
Vì vậy, khi thấy Tô Hàn như vậy, các đệ tử lập tức nổi giận, ánh mắt nhìn Tô Hàn đều là bất mãn, không ít người còn trực tiếp lớn tiếng quát mắng.
Ngược lại Ninh Nhất Hải thì không hề giận dữ, mà chỉ hỏi: "Hắn nói gì, có liên quan sao?"
"Xem ra ngươi không nghe thấy, hoặc là nói, ngươi vốn không thèm nghe."
Tô Hàn thản nhiên nói: "Ta sẽ nhắc lại lần nữa cho ngươi nghe, hắn vừa mới nói, một khi hắn đột phá, liền muốn phế bỏ tu vi của ta, chỉ với câu nói đó thôi, ngươi nghĩ ta sẽ bỏ qua cho hắn sao?"
Ninh Nhất Hải cau mày, nói: "Ta nhớ là, chính ngươi mới là người muốn phế bỏ hắn trước, hắn làm như vậy, có vẻ cũng không sai mà?"
"Đúng đấy, tông chủ Tô cũng bá đạo thật, chỉ cho phép ngươi phế bỏ người khác, chứ không cho người khác phế bỏ ngươi sao?"
"Buồn cười, thà ta phụ thiên hạ, chứ không thể để thiên hạ phụ ta, loại lý luận này, quá nực cười!"
"Đại sư huynh đã ra mặt rồi, tông chủ Tô, ngươi mau chóng rời khỏi Đệ Tử Sơn đi, một khi sư huynh Nam Hồng thật sự đột phá, e là đến lúc đó khó mà thu thập."
Không ít đệ tử hùa theo, bọn họ có một loại cuồng nhiệt với Ninh Nhất Hải, cứ như Ninh Nhất Hải nói gì, họ đều sẽ hùa theo.
Nhưng vẫn có người đầu óc tỉnh táo, những người này nhíu mày, nhìn những đệ tử ồn ào kia, không biết suy nghĩ điều gì.
Dù họ thấy Nam Hồng sai, giờ phút này cũng không dám mở miệng, dù sao họ cũng là đệ tử Nhất Đao Cung, cho dù thế nào cũng không thể trước mặt Long Hoàng cảnh Ninh Nhất Hải mà chê trách Nam Hồng được.
"Ý ngươi là, ta sai rồi?"
Tô Hàn híp mắt, không hề quan tâm đến những đệ tử khác nói, mà chỉ hỏi: "Ta đây sẽ tóm lược lại cho ngươi một lượt."
"Là sư đệ của ngươi, Nam Thanh, ở Yêu Tiên Thánh Vực đã liên tục có những lời lẽ ngông cuồng với ta, lại còn ỷ vào thực lực của người cha ở Yêu Tiên Thánh Vực mà trực tiếp muốn giết ta, có lẽ các ngươi không biết, nhưng ta có thể nói cho ngươi, một khi chết ở Yêu Tiên Thánh Vực thì coi như đã chết thật, không thể nào quay trở lại."
"Cho nên, việc ta đến gây sự với Nam Thanh, là ta sai sao?"
Ninh Nhất Hải im lặng không nói, những đệ tử kia cũng không lên tiếng nữa, dù sao nguyên nhân Tô Hàn đến đây hôm nay, ai cũng hiểu.
"Ta đến, Nam Thanh không phải là đối thủ của ta, anh trai hắn Nam Hồng ra mặt, không hề có ý khuyên can mà lại trực tiếp kích động nhiều đệ tử Nhất Đao Cung để cản ta lại, đến khi tất cả mọi người đều không phải đối thủ, cả Nam Hồng cũng không lại ta, mới chịu bỏ qua. Ta đã cảnh cáo hắn, chỉ cần hắn không động thủ lần nữa, chỉ cần chịu nói hai tiếng nhận thua, ta có thể không phế tu vi của hắn."
"Nhưng hắn, không những không biết cảm kích mà còn muốn sau khi đột phá sẽ phế bỏ ta!"
"Cho nên, việc ta động thủ với hắn, vì ta sợ hắn trở thành Long Hoàng cảnh, ta sợ hắn sẽ phế bỏ ta, là ta sai sao?"
✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯ Cầu Vote 9-10 ở cuối
Bạn cần đăng nhập để bình luận