Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 989: Không thẹn với lòng (3)

"Ài.. nên đôi khi tôi còn thấy nhớ lúc trước khi quan hệ với cha mẹ không tốt, ít ra khi đó không bị thúc ép nhiêu như vậy. Nói Lâm Huyền, cậu chắc cũng vậy phải không? Cha mẹ cậu cũng thúc ép cậu chứ?"
"Chắc chắn là có rồi."
Nhớ lại cuộc trò chuyện giữa mẹ mình và Cao Dương vào dịp Tết năm ngoái, Lâm Huyền không nhịn được cười:
"Đều sẽ thúc giục thôi, cha mẹ tôi cũng vậy, thậm chí vừa tốt nghiệp đại học đã liên tục giục, mong muốn tôi lập tức kết hôn để có cháu bế. Nhưng cha mẹ tôi còn khá trẻ, đều chưa tới 50 tuổi, bình thường cũng có việc làm, chỉ nói miệng thôi, không phải là thúc ép quá nhiều."
Triệu Anh Quân quay đầu nhìn Ngu Hề vẫn đang cúi đầu ăn:
"Vì vậy, đôi khi tôi nghĩ, nếu như giống như Ngu Hề, tự nhiên có thêm một đứa con của mình thì cũng tốt. Đỡ phải sinh, đỡ phải nuôi, trực tiếp lớn như vậy lại nhàn hơn."
"Thôi đi."
Lâm Huyền lắc đầu:
"Cảm giác đó quá kinh dị, tôi nghĩ nuôi con nên bắt đầu từ khi còn nhỏ, từ từ nuôi lớn lên mới đúng."
"Hơn nữa Vương ca cũng nói rồi, trẻ con dễ thương, đáng yêu cũng chỉ vài năm đầu, lớn lên rồi đều trở nên bướng bỉnh, đi học về là khóa mình trong phòng, nói chuyện với nó cũng khó... đến lúc đó thì chỉ biết nhớ lại thời thơ ấu tươi đẹp thôi."
"Vậy sao."
Triệu Anh Quân nhìn Ngu Hề:
"Nhưng tôi thấy Ngu Hề rất ngoan ngoãn, rất yên tĩnh, rất đáng yêu. Cậu nói về những đứa trẻ bướng bỉnh tuổi teen tôi cũng có nghe qua trong họ hàng tôi cũng có, rất ngang ngược, nói toàn những từ ngữ lạ trên mạng, nhìn rất khó chịu."
Nghe đánh giá này.
Lâm Huyền chỉ cười mà không nói gì.
Ngoan ngoãn?
Yên tĩnh?
Xin lỗi...
Ngu Hề là cô gái đến từ tương lai, một kẻ hủy diệt.
Cô ấy có thể lái chiếc Harley với tốc độ 100 ki lô mét một giờ đâm vào người, rồi nổ tung bình xăng của chiếc Mercedes, không bao giờ quay đầu lại, dùng bật lửa Zippo châm lên ngọn lửa rực cháy;
Cô ấy cũng có thể một tay cầm khẩu súng lục Smith Wesson với lực giật mạnh bắn từng phát, còn dùng một con dao nhọn đấu với một cô gái hủy diệt khác dưới ánh trăng ba trăm hiệp;
Cô có thể dùng bất cứ từ ngữ mạnh mẽ nào để miêu tả cô ấy, nhưng tuyệt đối không thể dùng từ ngoan ngoãn và yên tĩnh.
Không lâu sau.
Ba người ăn xong bữa tối.
Chuẩn bị quay lại bệnh viện để lấy kết quả xét nghiệm ADN.
Lâm Huyền nhận thấy, qua bữa ăn này, Triệu Anh Quân thực sự rất quan tâm Ngu Hề, nhiều chi tiết rất chu đáo.
Có vẻ cô ấy thật sự rất thích trẻ con.
Giờ này đến bệnh viện, hầu hết các khoa đều đã tan ca, chỉ còn khoa cấp cứu và quầy dịch vụ, cùng các đồng nghiệp khoa xét nghiệm đang làm việc thêm giờ.
Lâm Huyền, Triệu Anh Quân và Ngu Hề trực tiếp đến quầy dịch vụ, nhận hai bản báo cáo.
Lần lượt là báo cáo xét nghiệm ADN của Lâm Huyền và Ngu Hề, cùng báo cáo xét nghiệm ADN của Triệu Anh Quân và Ngu Hề.
Báo cáo rất đơn giản, thực ra chỉ là một tờ giấy.
Chỉ vì lý do bảo mật, chúng được niêm phong bằng bìa dày, hiện tại đều đang nằm trong tay hai người.
Triệu Anh Quân nhìn Lâm Huyền:
"Cậu có hồi hộp không?"
"Một chút thôi."
Lâm Huyền cầm báo cáo xét nghiệm ADN chưa mở niêm phong, cảm thấy giây phút "mở thưởng" này vẫn không tránh khỏi có chút hồi hộp.
"Vậy thì xem báo cáo của tôi trước đi."
Triệu Anh Quân nói rất thoải mái.
Cô ấy nhanh chóng xé niêm phong dùng một lần, không nhìn qua, trực tiếp mở trang trong ra trước mặt Lâm Huyền, vẻ mặt rất tự tin:
"Cậu xem, có phải không có quan hệ gì không?"
Lâm Huyền nhìn vào báo cáo mà Triệu Anh Quân đưa ra.
Trên đó có một dòng chữ đậm: Không phù hợp với quy luật di truyền, loại trừ quan hệ huyết thống.
Hắn bất giác cười nhẹ, nhìn Triệu Anh Quân:
"Cô tự tin thật đấy."
"Tất nhiên rồi."
Triệu Anh Quân mỉm cười:
"Vì tôi không có gì phải hổ thẹn cả. ".
Lâm Huyền cúi đầu, nhìn báo cáo của mình, cũng nhanh chóng xé niêm phong dùng một lần.
Vì Triệu Anh Quân không có quan hệ gì với Ngu Hề.
Vậy thì tám phần là mình cũng không có quan hệ gì với Ngu Hề, có gì phải căng thắng nữa?
"Nếu cô nói vậy..."
Lâm Huyền cũng không nhìn báo cáo của mình, trực tiếp giơ lên trước mặt Triệu Anh Quân:
"Vậy tôi cũng chắc chắn không có gì phải hổ thẹn."
Triệu Anh Quân nhìn vào báo cáo của Lâm Huyền, trên đó cũng có một dòng chữ đậm: Không phù hợp với quy luật di truyền, loại trừ quan hệ huyết thống.
"Hừ."
Cô ấy bĩu môi:
"Vậy hôm nay cậu rốt cuộc bận rộn cái gì vậy?"
Lâm Huyền lật lại xem báo cáo.
May quá.
Không phải là cha rồi!
Xem ra mình thật sự đã lo lắng quá nhiều...
"Tôi chỉ thử cho biết thôi, chủ yếu muốn xem xét nghiệm ADN huyết thống trông như thế nào."
"Lòng ham học hỏi của cậu đúng là mạnh mẽ."
Triệu Anh Quân châm chọc:
"Hy vọng cậu không bao giờ cần dùng đến kiến thức này."
"Cảm ơn lời chúc của cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận