Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 729: C C ! Cứu tôi ! (1)

"Nhưng mà... rõ ràng là cậu nhớ rất rõ sinh nhật của Triệu Anh Quân, V V, vì sao cậu lại không nhắc nhở tôi một tiếng? Mặc dù cuối cùng tôi vẫn đốt pháo hoa chúc mừng cho cô ấy, nhưng dù sao vẫn là muộn, cậu không thể nhắc nhở tôi một tiếng được sao."
"Sinh nhật của Triệu Anh Quân là ngày bao nhiêu?"
V V hỏi.
"Ngày 15 tháng 1."
Lâm Huyền buột miệng nói ra.
"Ha ha.”
Đồng hồ điện tử V V cười nói.
"Nhìn xem, cậu nhớ rất rõ ràng. Sinh nhật là như thế này... Nếu cậu thật sự quan tâm thì sẽ không bao giờ quên, cũng không cần người khác nhắc nhở."
"Cậu không cần ép mình giải thích, cậu chỉ là không muốn nhắc nhở tôi mà thôi."
"Những lời tôi nói đều là sự thật."
V V cười hắc hắc nói:
Có một chấm nhỏ màu đỏ ở góc trên bên phải của biểu tượng WeChat, cho biết có một tin nhắn chưa đọc.
"Cậu có thể bỏ hết tất cả sự tận tình này lên người Kevin Walker được không?"
"Cậu rốt cuộc là siêu trí tuệ nhân tạo hay là người quản lý điện thoại? Về sau, không cần cậu làm mấy việc như cho điện thoại vào chế độ im lặng hay là mở chế độ không làm phiền, tôi có thể tự làm."
"Cậu có thể làm những việc mà một siêu trí tuệ nhân tạo nên làm hay không? Ví dụ như là gửi một tên lửa cho Kevin Walker, nổ tung tủ lạnh và lò vi sóng nhà hắn, hay là làm chập mạch máu tính của hắn..."
Lâm Huyền nhổ nước bọt nói:
Nói xong Lâm Huyền cầm lấy điện thoại, chuẩn bị chuyển về chế độ im lặng.
"Vì để không làm phiền đến Sở An Tình chuẩn bị sinh nhật cho cậu, khi cậu đi ra khỏi ký túc xá, tôi đã cài điện thoại di động của cậu vào chế độ im lặng, thuận tiện còn tắt tất cả các thông báo của các app."
Triệu Anh Quân: Sinh nhật vui vẻ, Lâm Huyền. Năm nay không có cơ hội tặng quà cho cậu, sang năm bồi thường sau nha.
Là hai tin nhắn được gửi đến từ 40 phút trước.
Vừa đúng lúc là 0 giờ ngày 20 tháng 3 năm 2024.
Lâm Huyền ấn mở Wechat.
Hoá ra.
Lâm Huyền đặt điện thoại xuống, nhìn V V.
Nếu cậu thật sự để tâm thì sẽ không bao giờ quên, cũng không cần người khác nhắc nhở.
Triệu Anh Quân: Mặc dù không biết cậu đang chấp hành nhiệm vụ bí mật gì, nhưng... Chúc cậu thuận buồm xuôi gió, mã đáo thành công. ...
Nói rất đúng...
"Cậu quên rồi sao?"
Lâm Huyền vừa lục rác, vừa nói:
Đồng hồ điện tử V V lại mở to mắt:
"Cậu đang làm gì vậy, Lâm Huyền."
Sau đó hắn ngồi xổm xuống, đặt túi rác đang cầm xuống đất, cởi dây buộc và bắt đầu lục lọi.
"Sao cậu lại lục rác?”
“Cậu quá chó, V V."
"Chẳng phải trước đó chúng ta đã lên kế hoạch chờ sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ bắt Hạt thời gian và không gian xong, sẽ đi đến Khúc Phụ tỉnh Sơn Đông, để đào mộ của Trương Vũ Thiến, sau đó tìm ADN còn lại... để So sánh với Sở An Tình sao?
Tay phải của Lâm Huyền cầm một vài cọng tóc từ trong túi rác ra.
Giơ lên trước mặt.
Những sợi tóc màu nâu sẫm, hơi xoăn nhưng mượt mà.
Hắn mỉm cười:
"Đã có... tóc của Sở An Tình."
Thật ra tóc của Sở An Tình cũng không khó tìm.
Cả ngày sớm chiều ở chung, hắn có rất nhiều cơ hội. Nhưng mà hôm nay vừa đúng lúc nhìn thấy, trộm không đi không, Lâm Huyền trực tiếp cầm về.
Hắn tìm được một chiếc túi zip đựng những lĩnh kiện nhỏ, có kích thước bằng một nửa tấm thẻ ngân hàng, sau đó nhét vài sợi tóc của Sở An Khánh vào trong túi nhựa.
Hai tay hắn vuốt một cái khoá chặt miệng túi zip lại, mấy sợi tóc màu nâu cứ như vậy bị khóa ở trong túi nhựa.
Lâm Huyền nắm lấy góc túi nhựa hình vuông, khẽ lắc lắc:
"Còn một đống chuyện đang chờ tôi xử lý, xử lý đi một chuyện, về sau cũng không cần phải suy nghĩ đến chuyện này nữa."
Hắn chợt nảy ra một ý tưởng, nhìn đồng hồ điện tử V V:
"Nếu như, cuối cùng chúng ta cũng tìm được phần mộ của Trương Vũ Thiến, đồng thời thành công đào được xương... Khụ khụ, lấy được ADN, sau đó so sánh cùng với tóc của Sở An Tình phát hiện DNA hoàn toàn trùng khớp, giống nhau như đúc..."
"Nếu kết quả như vậy thật sự xảy ra... vậy điều đó nói lên cái gì? Sở Sơn Hà Tô Tú Anh và đôi vợ chồng già kia rõ ràng là hai cặp bố mẹ hoàn toàn khác biệt, cho dù như thế nào cũng không thể sinh ra hai người con gái có ADN trùng khớp nhau, chuyện này quá buồn cười, tiểu thuyết cũng không dám viết như thế."
Đồng hồ điện tử V V dùng biểu cảm gật đầu:
"Sự thật là như vậy... Nhưng chuyện tướng mạo của Trương Vũ Thiến và Sở An Tình giống nhau như đúc cũng là sự thật. Trên thế giới này, cho dù một chuyện có không hợp lẽ thường đến cỡ nào, nhưng chỉ cần nó tồn tại tức là nó hợp lý. Chỉ cần những chuyện đó có thể tồn tại một cách khách quan tại thời điểm này, trong vũ trụ này, thì nghĩa là nó hợp lý và được quy luật bên trong cho phép."
"Dựa theo hiểu biết và học thức hiện tại của tôi, tôi tin rằng ADN của Trương Vũ Thiến và Sở An Tình không có khả năng giống nhau, điều này không thể giải thích được trong bất luận lĩnh vực khoa học nào. Nhưng dựa theo xác suất học mà nói chuyện hai người có tướng mạo giống nhau như đúc hoàn toàn có khả năng tồn tại. Sở dĩ tôi đề nghị cậu đi đào mộ, hoàn toàn là bởi vì cậu nói bên trong thế giới giấc mơ 600 năm sau còn có một người con gái tên là C C cũng có dáng dấp giống hai người bọn họ... Cái này nhất định phải coi trọng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận