Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 673: Hướng về bầu trời (3)

Hoàng Tước nghiêm túc giải thích cho hai người nhưng thực ra hai người cũng không ngốc, trước khi đến đã nghiên cứu rồi.
Họ đã đoán trước được.
Hoàng Tước có năng lực lớn như vậy, có thể giải quyết được Trung tâm Phóng vệ tinh Cửu Tuyền thì chắc chắn có thể giải quyết được vũ khí hạng nặng của quốc gia như máy bay không gian.
Quả nhiên như vậy, giống như dự đoán của hai người.
Máy bay không gian khác với máy bay bình thường, nhiên liệu động lực mà nó sử dụng thực ra cũng tự mang theo chất oxy hóa giống như tên lửa, dù là trong khí quyển loãng hay trong vũ trụ chân không, nó đều có thể đốt cháy phun ra để có được động lực tiến về phía trước.
Còn máy bay bình thường, bao gồm cả máy bay chiến đấu, đều sử dụng động cơ thông thường.
Loại động cơ này rất phụ thuộc vào oxy trong khí quyển để hỗ trợ đốt cháy nhiên liệu, sau đó phun ra để có được động năng.
Đây cũng là lý do tại sao máy bay bình thường và máy bay chiến đấu đều không thể bay cao quá 30.000 mét... Không khí ở độ cao 30.000 mét đã rất loãng, chỉ bằng một phần trăm mật độ không khí ở mực nước biển, hàm lượng oxy ở mức này không đủ để hỗ trợ động cơ đốt cháy. Ngay cả khi sử dụng một loạt các công nghệ nén khí công nghệ cao thì động cơ hàng không tốt nhất cũng không hỗ trợ được việc bay ở độ cao ba bốn chục nghìn mét.
Sử dụng vệ tinh hoặc trạm không gian để bắt thì càng không được.
Nhiên liệu và cách đẩy của nó quyết định rằng nó không phụ thuộc vào oxy trong khí quyển, muốn đi đâu thì đi.
Sử dụng tên lửa chắc chắn không được, tên lửa quá nhanh, vèo một cái là bay qua rồi, làm sao có thời gian bắt được một hạt thời không có kích thước bằng quả táo hoặc quả bóng chày? Huống hồ tên lửa là vé một chiều... Thật sự đưa Lâm Huyền và Lưu Phong lên đó thì làm sao bọn họ trở về?
Vậy thì máy bay không gian đúng thật là được thiết kế riêng cho họ!
Vì Lưu Phong phân tích, phạm vi độ cao xuất hiện của hạt thời không... đại khái là trong phạm vi không gian từ 10 đến 500 ki lô mét...
Hơn nữa, bây giờ Lưu Phong cũng không thể xác định được hạt thời không này có thể nhìn thấy được hay không, hoặc mắt thường có thể nhìn thấy được hay không.
Nhưng máy bay không gian thì khác.
"Nhiệm vụ của chúng ta phải được bảo mật tuyệt đối."
Hơn nữa, vệ tinh và trạm không gian có giới hạn độ cao nghiêm ngặt, nếu độ cao của hạt thời không giảm xuống dưới 300 ki lô mét thì chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Vì vậy, tổng hợp lại thì máy bay không gian có thể linh hoạt nắm bắt độ cao, tính cơ động mạnh, có thể điều khiển hướng và bay di chuyển chính xác, trở thành lựa chọn hàng đầu tuyệt vời để thực hiện nhiệm vụ trong tầng khí quyển - không gian gần Trái Đất.
Hai thứ này trông có vẻ tĩnh nhưng thực ra tốc độ quay quanh Trái Đất cũng rất nhanh... Trạm không gian chỉ cần 90 phút là có thể quay một vòng quanh Trái Đất. "Sao có thể!"
Lưu Phong ngạc nhiên hô lên:
"Hai người bọn cậu hẳn là hiểu rõ, tuyệt đối không thể để bất kỳ người ngoài nào mà chúng ta không tin tưởng biết chúng ta đang làm gì, đang bắt cái gì, hành động khi nào".
"Vì vậy... để đảm bảo không có bất kỳ sơ hở nào, chúng ta phải tự mình ngồi, thậm chí là tự mình điều khiển máy bay không gian."
Hoàng Tước nhìn Lâm Huyền bên trái, nhìn Lưu Phong bên phải:
"Nếu ngồi thì phải cần thời gian đào tạo rất lâu, có thể huấn luyện chúng ta ngồi máy bay không gian một cách an toàn trong hai tháng là rất tuyệt rồi... Nói trắng ra thì thứ này chẳng khác gì phi hành gia! Điều khiển máy bay không gian thì đúng là chuyện viển vông!"
"Chúng ta không phải là phi hành gia chuyên nghiệp, càng không nói đến việc ra khỏi khoang, vì vậy chỉ có thể điều khiển cánh tay máy bên ngoài trong khoang máy bay để bắt hạt thời không. Thực tế, chúng ta chỉ cần thực hiện nhiệm vụ này, còn chuyện lái máy bay thì đương nhiên không cần chúng ta phải lo, chúng ta cũng không có khả năng đâu."
"Cái mà tôi gọi là điều khiển máy bay không gian chính là điều khiển cánh tay máy bên ngoài."
"Tôi đã sắp xếp xong phi công lái máy bay không gian rồi, là người đáng tin cậy. Hơn nữa, anh ta chỉ chịu trách nhiệm huấn luyện thể chất, hướng dẫn kỹ thuật cho chúng ta trong hai tháng tới và điều khiển máy bay không gian bay vào lúc đó... Nói cách khác, anh ta sẽ ở trong buồng lái suốt, không tham gia vào [Kế hoạch bắt hạt thời không] của chúng ta."
Hoàng Tước chớp chớp đôi mắt xanh lam sâu thẳm, nhìn Lưu Phong:
Hoàng Tước lấy điện thoại ra, cho họ xem hình ảnh máy bay không gian duỗi cánh tay máy ra:
"Cậu hiểu lầm ý tôi rồi."
"Vì vậy, xét về góc độ bảo mật, chúng ta không thể để bất kỳ ai ngoài chúng ta vận hành cánh tay máy này. Lưu Phong, tôi không biết Lâm Huyền đã nói với cậu như thế nào nhưng tuyệt đối không được tiết lộ chuyện [hạt thời không], chỉ chúng ta biết chúng ta đang làm gì, chúng ta đã bắt được gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận