Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 574: Thỉnh giáo một chút (1)

Sự rung chuyển dữ dội gần như khiến Lâm Huyền mất thăng bằng.
Hắn vô cùng kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía V V bên cạnh là trung tâm điều khiển thành phố trên không Rhine.
Chỉ thấy...
Siêu trí tuệ nhân tạo hay thích đùa nghịch và pha trò đột nhiên lại im lặng.
Trong khoảnh khắc này, cái ánh sáng xanh ảm đạm nhấp nháy kia giống như nước mắt đang chảy xuống:
"Ở đời không gặp gỡ, như cách vời Sâm Thương, đêm nay giống đêm nào, chung ánh nên canh trường."
Trích thơ Đỗ Phủ Lâm Huyền mở to mắt...
Giọng nói của V V đã thay đổi.
Loại âm thanh máy móc không dao động này không phải là âm thanh của siêu trí tuệ nhân tạo V V.
Đây là âm thanh nguyên bản của Robot Xử Lý Rác!
Không có cảm xúc... Nhưng lại tràn đầy tình cảm.
Đây là chuyện gì?
Đang lúc hắn nghi hoặc, Robot Xử Lý Rác chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Lâm Huyền:
"Triệu Anh Quân từng kể cho tôi nghe chuyện này... Hai ngôi sao Sâm và Thương, một ngôi mọc về phía đông, một ngôi lại lặn ở phía tây, hai ngôi sao đó sẽ không bao giờ xuất hiện cùng một lúc trên bầu trời, đây chính là khoảng cách xa nhất... Kiếp này không gặp lại."
Lâm Huyền sững sờ tại chỗ.
Nhìn Robot Xử Lý Rác nói chuyện.
Nó không phải là một cái thùng rác cũ kỹ, không có trí tuệ, cũng không phải là một siêu trí tuệ nhân tạo nghịch ngợm và vui tươi!
Chính vào lúc này, hai V V đã hợp nhất thành một!?
Hoặc là...
Răng rắc!
Bánh xe của Robot Xử Lý Rác đi chuyển về phía trước, duỗi cái kẹp ra bám vào chân Lâm Huyền:
Ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt hắn:
"Nếu như cậu thật sự còn có thể nhìn thấy cô Triệu Anh Quân, hãy giúp tôi nói với cô ấy..."
"V V... vẫn luôn rất nhớ cô."
Oanh !
Ánh sáng cực nóng đến rất đúng hẹn, đốt cháy tất cả mọi thứ. ...
Trong góc phòng ngủ, Lâm Huyền mở mắt.
Hắn quay đầu nhìn về đồng hồ điện tử bên cạnh.
0 giờ 42 phút Ngày 29 tháng 8 năm 2023.
Sự trùng hợp này...
Khoảnh khắc ánh sáng thiêu cháy tất cả kia giáng xuống...
Vừa đúng lúc.
Lại là năm 601.
Chiếc điêu hòa không khí trong phòng ngủ đang kêu ong ong.
Lâm Huyền ngồi dậy khỏi giường, nhớ lại ánh mắt cuối cùng của Robot Xử Lý Rác.
Cái kia...
Không giống người máy.
Không giống như là một cái chương trình.
Nó giống một con người thật... một sinh mệnh thật sự. Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Ngay khi hắn nói "Kiếp này không gặp lại.', thành phố trên không Rhine giống như là một trái tim, đột nhiên đập lên.
Bỗng nhiên...
Giống như có sự sống bằng da bằng thịt.
Lâm Huyền tin tưởng, đây chắc chắn không phải một mã code được cố ý để lại, hay là một chương trình được cố ý che giấu.
Bởi vì thật sự không cần phải làm như vậy.
Bên trong thế giới giấc mơ thứ ba, Triệu Anh Quân đã phải vất vả suốt 600 năm để che giấu cho mình một cánh cửa sau khó đoán như vậy, đã là chuyện không dễ dàng gì.
Dựa theo cái này, thì việc giấu một câu thơ không quan trọng tất nhiên là hành vi không sáng suốt và không an toàn.
Vậy vừa rồi rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra với Robot Xử Lý Rác?
Lâm Huyền nhớ lại những lời mà hắn nghe được ở trong mơ:
"Tôi vừa mới đến đây được một tiếng đồng hồ thôi... chỉ sau khi anh gọi V V lên và đọc đúng mật mã thì tôi mới có thể kích hoạt Robot Xử Lý Rác này."
"Mặc dù bây giờ tôi đang nói chuyện với anh thông qua Robot Xử Lý Rác này, nhưng thực tế chúng tôi là hai thứ hoàn toàn khác nhau. Tôi là siêu trí tuệ nhân tạo V V là bộ não trung tâm của thành phố trên không Rhine; còn nó là người máy máy xử lý rác mini V V đầu tiên do Triệu Anh Quân tự tay chế tạo; tuy tên gọi giống nhau, nhưng thực tế hai chúng tôi không có liên quan gì đến nhau cả."
"Nó đã làm bạn với Triệu Anh Quân trong những năm tháng cuối đời của cô ấy, chính nó đã chơi nhặt bóng giấy với cô, và cũng chính là nó đồng hành cùng cô ấy trên xe."
"Triệu Anh Quân từng kể cho tôi nghe chuyện này... Hai ngôi sao Sâm và Thương, một ngôi mọc về phía đông, một ngôi lại lặn ở phía tây, hai ngôi sao đó sẽ không bao giờ xuất hiện cùng một lúc trên bầu trời, đây chính là khoảng cách xa nhất... Kiếp này không gặp lại."
...
Lâm Huyền bỗng nhiên hiểu ra điều gì đó.
Đúng như trung tâm đầu não V V đã nói, thật ra nó không hề quen thuộc với Triệu Anh Quân.
Thứ luôn làm bạn với Triệu Anh Quân, là Robot Xử Lý Rác cũ nát lạc hậu này, cũng là V V.
Nó chơi nhặt bóng giấy cùng với Triệu Anh Quân; Ngồi cùng cô ấy trên chiếc xe Bentley để nghe cô kể chuyện xưa; Sau khi Triệu Anh Quân qua đời, lại ở bên cạnh bảo vệ cho pho tượng bạch ngọc suốt 200 năm, những vết rỉ sét loang lổ do gió mưa, nhưng nó vẫn luôn ở bên cạnh cô, nhặt rác suốt 200 năm.
Cho nên.
"Người" cuối cùng nói chuyện với Lâm Huyền chắc chắn là V V đã làm bạn với Triệu Anh Quân.
Chuyện này, Lâm Huyền có thể chắc chắn.
Bởi vì...
Một siêu trí tuệ nhân tạo V V thích đùa giỡn, chưa bao giờ dùng cái kẹp gắp rác để giữ chân hắn lại.
Đây là động tác mà chỉ Robot Xử Lý Rác mới có.
Rõ ràng là nó rất ngốc nghếch và không có trí tuệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận