Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 565: Bí mật của Quý Lâm (3)

"Vẫn là câu nói kia, tôi cảm thấy chúng ta không có gì để nói với nhau. Không có chuyện gì khác thì tôi.
xin phép đi trước."
Dứt lời, Lâm Huyền xoay người, chống cửa xe, đi vào trong xe.
"Vậy anh có thể sẽ hối hận."
Angelica xem thường.
Bàn tay trái vẫn luôn đút trong túi áo từ từ rút ra một cái lá thư màu trắng:
"Quý Lâm để lại cho anh một phần quà."
"Tôi không cần."
Nửa người Lâm Huyền đã tiến vào xe thương vụ.
Trước đó, vị luật sư kia cũng đã đến đây nói Quý Lâm muốn chuyển tất cả tài sản sang cho hắn nhưng Lâm Huyền từ chối.
Điều duy nhất hắn làm, chính là dùng tấm chỉ phiếu 12 triệu đô để mua cho Trịnh Tưởng Nguyệt một tấm vé đi lên mặt trăng.
Đây cũng là thay Quý Lâm và Quý Tâm Thủy đền bù một phần cho cô em gái đã mất đi anh trai của mình.
Lâm Huyền ngồi vững vàng trên ghế xe, tài xế ấn nút đóng cửa điện, cửa xe Alphard chậm rãi khép lại. "Quý Lâm biết anh sẽ nói như vậy, cho nên mới căn dặn tôi đích thân đến đưa tới cho anh phần quà này. Hắn còn nói nếu như anh khăng khăng không chịu nhận thì liền nói đến..."
Cửa điện đóng xuống một nửa, khuôn mặt xinh đẹp của Angelica bị cửa xe chặn lại, bờ môi đỏ tươi khẽ đóng mở:
"Câu Lạc Bộ Thiên Tài."
Phanh.
Cửa điện khép kín.
Angelica ngồi ở chỗ ngồi bên cạnh, hai chân bắt chéo, xuyên qua cửa sổ nhỏ của khoang cách âm nhìn tài xế:
"Đưa tôi đến khách sạn Peninsula."
Tài xế quay đầu, ánh mắt nhìn Lâm Huyền như dò hỏi.
Lâm Huyền khẽ gật đầu một cái.
Xe thương vụ Alphard khởi động, nhanh chóng rẽ vào đường cao tốc, đi về khu H P của thành phố Đông Hải.
Cửa sổ giữa khoang tài xế và khoang cách âm phía sau cũng được đóng lại.
"Cho nên... sự cố chấp từ trước đến nay của ba nuôi và những chuyện Quý Lâm đang điều tra đều có liên quan đến tổ chức tên là Câu Lạc Bộ Thiên Tài?"
Angelica là người mở miệng đầu tiên:
"Đương nhiên tôi biết hai người bọn họ vẫn luôn làm những chuyện rất nguy hiểm, nhưng cụ thể là làm gì thì tôi lại không rõ, bọn họ cũng không nói cho tôi biết."
"Vì sao?"
Lâm Huyền hỏi.
Hừ.
"Ông ấy nói tôi không đáng tin cậy, là một người hành động nhưng không đủ cẩn thận. Để tôi chuyên tâm trà trộn vào giới thượng lưu là được rồi; mà lời của Quý Lâm nói với tôi lại là... Tôi vốn là được ông ấy bới ra từ trong đống người chết. Ông ấy không muốn người tôi dính vào máu tươi nữa, nhưng thực ra, tôi cảm thấy những gì bọn họ nói đều không phải là sự thật, bọn họ chỉ đang nói dối tôi mà thôi."
"Vậy tại sao cô biết được Câu Lạc Bộ Thiên Tài?"
Lâm Huyền hỏi.
Theo lý thuyết mà nói Angelica không thể nào biết được cái tên này.
Dù Angelica là con gái nuôi của Quý Tâm Thủy. Nhưng Quý Tâm Thủy vì muốn gia nhập Câu Lạc Bộ Thiên Tài, ngay cả Hứa Vân mà ông ta còn có thể giết, chỉ là một đứa con gái nuôi nhặt được, làm sao có thể đường đường chính chính mà so sánh với con rể?
Lâm Huyền không cho rằng Angelica là người quan trọng với Quý Tâm Thủy đến mức không thể thay thế.
Ông ta chịu nói cái tên này cho Quý Lâm, khả năng cao cũng chỉ là vì muốn lợi dụng cái đầu thông minh của Quý Lâm, không phải là vì ông ta tín nhiệm Quý Lâm mà có thể là một hành động bất đắc dĩ.
Còn Quý Lâm cũng phải đến tận đêm trước khi chết, đối mặt với việc bản thân sắp chết thì hắn ta mới từ bỏ mà nói ra cái tên Câu Lạc Bộ Thiên Tài để kéo dài thời gian.
Cho nên.
Lâm Huyền rất ngạc nhiên.
Rốt cuộc là Angelica đã nghe được cái tên này từ đâu?
"Nửa tháng trước luật sư của Quý Lâm có đưa tới cho tôi một lá thư.”
Angelica nhẹ nhàng nói:
"Đây đều là Quý Lâm sắp xếp, vị luật sư kia nói, Quý Lâm nói rõ nếu như sau hai tháng kể từ khi hắn chết, Lâm Huyền vẫn không có ý định kế thừa tài sản của hắn, vậy thì mang lá thư này đưa cho tôi."
"Tôi mở lá thư ra, phía trên nói cho tôi biết, tất cả tài sản khác anh không cần cũng được, nhưng món quà này nhất định phải để tôi tự mình đưa đến cho anh. Dòng cuối cùng còn nói, nếu như anh vẫn kiên trì không nhận, liên đọc cái tên Câu Lạc Bộ Thiên Tài này lên, hắn nói anh nhất định sẽ cảm thấy hứng thú."
Cô ta cười cười, hàm răng trắng sáng xinh đẹp:
"Sự thật đã chứng minh, Quý Lâm thật sự đã đoán đúng."
"Hắn luôn thông minh và tự tin như vậy, hắn là người thông minh nhất mà tôi từng gặp, tôi chưa bao giờ nhìn thấy hắn ta làm sai bất kỳ chuyện gì, cũng chưa từng thua bất kỳ trò chơi hay trận đấu nào."
"Cho nên tôi cũng rất ngạc nhiên khi mà hắn ta cũng có lúc thất thủ. Tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, cảnh sát đưa ra quá ít thông tin, nói rằng Quý Lâm và Chu Đoạn Vân lục đục nội bộ, cho nên hắn đã bị Chu Đoạn Vân giết chết... chuyện này quá vô lý, Chu Đoạn Vân là loại người như thế nào chứ? Quý Lâm còn chẳng để hắn vào trong mắt, Quý Lâm làm sao có thể bị Chu Đoạn Vân giết chết?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận