Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 1060: Đại Kiểm Miêu, C C, lão bằng hữu (5)

Nếu thực sự là thiên tai.
Ví dụ như bão mặt trời, hoạt động nội bộ của Trái Đất, thiên thạch từ ngoài không gian...
Nếu giấc mơ thứ năm có, thì bốn giấc mơ trước cũng phải có mới đúng.
Không thể nào nói rằng, giấc mơ thứ nhất Mặt Trời rất ưu ái, không phát ra bão điện từ; rồi đến giấc mơ thứ năm đột nhiên nổi giận, phát ra bão điện từ?
Điều này rõ ràng không thể.
Trái Đất không có quyền lực lớn như vậy, trước mặt Mặt Trời khổng lồ, Trái Đất chỉ là một mảnh vụn nhỏ, không đáng kể.
Vì vậy, nguyên nhân đã rõ ràng.
Đây cũng là điều mà Lâm Huyền luôn nghi ngờ thảm họa lớn trên Trái Đất năm 2400 rất có khả năng là do con người gây ra. Mặc dù không rõ mục đích cụ thể của Jask nhưng cái gọi là "giáo dục lịch sử" trên sao Hỏa, có lễ đã nói dối, không phải là lịch sử thực sự.
Thậm chí...
Tại sao loài người lại dễ dàng từ bỏ Trái Đất như vậy? Đằng sau đó có bí mật gì? Lâm Huyền vẫn cho rằng, dù sao đi nữa, Trái Đất cũng thích hợp cho con người sinh sống hơn sao Hỏa... liệu có phải, việc khiến loài người từ bỏ Trái Đất và chạy trốn đi chính là một âm mưu?
Lâm Huyền đi theo sau suy nghĩ, không trả lời cụ Vệ Thắng Kim.
Cụ Vệ Thắng Kim đi phía trước.
Vừa dò tìm, vừa cười nói:
"Ồ, tôi thấy rằng, những người này có chút lo lắng không đâu. Như loại thảm họa lớn toàn cầu đó, làm sao dễ gặp được? Làm sao có thể trùng hợp đến thế?"
"Cậu nói đúng không Lâm Huyền? Không thể nào Trái Đất hai trăm năm không có chuyện gì, rồi chúng ta vừa đến, Trái Đất liền bùng nổ, đúng không? Ha ha ha ha."
Cụ Vệ Thắng Kim cười rất sảng khoái.
Lâm Huyền cũng cười sảng khoái theo.
Đúng vậy, thật là trùng hợp đấy cụ Vệt.
Lâm Huyền nhìn đồng hồ trên cổ tay trái...
Chiều 16 giờ 41 phút.
Thời gian còn lại cho cụ Vệ Thắng Kim để cười nói vui vẻ, chỉ còn 8 tiếng.
Hắn đột nhiên nghĩ đến.
Nếu tia sáng trắng hủy diệt thế giới lúc 0 giờ 42 phút chỉ đơn giản là phá hủy Trái Đất, thì có phải con người trên sao Hỏa vẫn sống sót?
Suy đi nghĩ lại, Lâm Huyền cảm thấy điều này không thực tế.
Nếu tia sáng trắng thực sự là một loại vũ khí hủy diệt Trái Đất, thì đòn tấn công với tốc độ ánh sáng như vậy chắc chắn có sức hủy diệt và phạm vi rất lớn.
Không thể nào nói rằng, Trái Đất bị bốc hơi, còn sao Hỏa và Mặt Trời vẫn bình an vô sự.
Có khả năng lớn là khi một thứ gì đó bị hủy diệt, nó sẽ hủy diệt cả hệ Mặt Trời, không ai có thể chạy thoát.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại...
Tia sáng trắng đó rốt cuộc là gì?
Có thật là Trái Đất bị hủy diệt không?
Hay là Trái Đất vẫn ổn, còn mình bị đá ra khỏi vòng lặp thời gian?
Thật không biết khi nào mới có thể tìm được câu trả lời cho tỉa sáng trắng đó.
Bíp bíp bíp bíp bíp!
Đột nhiên.
Máy dò kim loại trong tay cụ Vệ Thắng Kim phát ra âm thanh đồn dập và gấp gáp.
"Đã tìm thấy?"
Lâm Huyền không ngờ thực sự có phát hiện, vội vàng chạy tới. Cụ Vệ Thắng Kim di chuyển nhẹ máy dò kim loại, tìm thấy nơi có tín hiệu mạnh nhất, tiếng bíp bíp bíp cố định ở đó:
"Chỗ này, dưới đất có gì đó."
Cụ Vệ Thắng Kim khẳng định.
Lâm Huyền nghĩ đến một vấn đề:
"Cái máy dò này có thể dò được tất cả các loại kim loại không? Đây là phế tích của thành phố Đông Hải trước đây, chắc chắn dưới đất có rất nhiều kim loại chôn vùi, như sắt thép xây dựng, xác xe hơi, linh kiện kim loại..."
Cụ Vệ Thắng Kim lắc đầu:
"Loại thép đó, qua thời gian dài như vậy chắc chắn da ri sét và bị ăn mòn, máy này không thể dò được kim loại đã rỉ sét. Máy dò này rất cao cấp, không phải loại máy kiểm tra an ninh, nhận dạng kim loại bằng cảm ứng điện từ."
"Nguyên lý của máy này tôi không giải thích cho cậu, nói chung, máy dò của tôi chỉ có thể dò được những kim loại có bề mặt nhẫn, không ri sét, cấu trúc hoàn chỉnh."
"Vì chuyến đi này, tôi đã chuẩn bị kỹ càng. Vật liệu hợp kim hafnium, chịu nhiệt và chống ăn mòn, không bao giờ ri sét, dùng máy dò này dò thì chắc chắn đúng!"
"Vậy nếu là một cái chậu inox thì sao?"
Lâm Huyền cẩn thận hỏi:
"Chậu inox có thể bị dò được không?”
Cụ Vệ Thắng Kim lắc đầu cười:
"Lâm Huyền à, vật liệu inox không phải là không bao giờ rỉ sét. Dù là vật liệu inox tốt nhất, trong môi trường ngoài trời cũng không chịu được vài chục năm, ri sét là điều tất yếu. Huống chi đã 200 năm trôi qua, inox cũng đã bị rỉ hết rồi."
"Nếu cậu nói là inox mới sản xuất... thì càng là chuyện hoang đường, trên Trái Đất bị bỏ rơi này, trình độ công nghiệp gần như bằng không, không thể sản xuất ra vật liệu inox. Tôi có thể nói chắc chắn... hiện tại trên hành tinh này, không thể tồn tại bất kỳ mảnh inox nào."
Chặt Chẽ.
Lâm Huyền không thể không giơ ngón cái lên khen cụ Vệ Thắng Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận