Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 245: Bình an (1)

Lâm Huyền giấu chiếc xe máy đi, sau đó kéo C C trốn vào trong ngõ hẻm. Liếc nhìn đồng hồ. Hơn năm giờ rưỡi. Không đến mười phút nữa, tên trộm ba đao đó sẽ xuất hiện. "Chúng ta đợi gì ở đây?"
C C tò mò hỏi. "Đợi một tên trộm ba đao."
"Cái gì cơ?”
C C ngơ ngác. Bỗng nhiên. Xa xa truyền đến tiếng truy đuổi thở hồng hộc của bà Lý:
"Bắt... bắt trộm! Bắt... bắt trộm!"
Vút! Tên trộm đội mũ đen chạy vụt qua đầu ngõ như một cơn gió. Lâm Huyền chạy ra, đụng mặt bà Lý đang lo lắng. Bà Lý như thấy cứu tinh, nắm lấy tay Lâm Huyền:
"Chàng trai.... "Được, tốt, đợi."
Nói xong, hắn bước tới đuổi theo tên trộm. "Này!"
C C cũng không biết phải làm gì, cũng nhanh chân chạy theo Lâm Huyền, nhìn hắn nhảy trái nhảy phải.
"Đi nào !"
"Áp".
Lâm Huyền như một công nhân dây chuyền, lấy ra ba con dao trên người tên trộm, sau đó rút thắt lưng của hắn ta rồi trói ngược hai tay hắn ta xuống đất.
C C thực sự bị sốc trước một loạt động tác như nước chảy mây trôi này, chớp chớp mắt, cô ngẩng đầu nhìn Lâm Huyền:
"Sao anh lại thành thạo thế?"
"Đã bao nhiêu lần rồi... Nhắm mắt tôi cũng có thể trói hắn ta lại."
Lâm Huyền nhìn tên trộm đang cởi quần, ngọ nguậy như giòi trên mặt đất, phủi bụi trên tay:
"Tiếp theo, chỉ cần đợi đại ca của chúng ta xuất hiện là được, bây giờ cô trốn trong ngõ hẻm đi."
C C gật đầu.
Nhớ lại những lời người đàn ông này nói với mình trong rừng trước đó về việc thời gian trôi ngược, quá khứ tương lai, vòng lặp, lời nói về sự hủy diệt lúc 0 giờ 42 phút...
Cô đi vào ngõ hẻm trốn, cuối cùng quay lại nhìn Lâm Huyền:
"Nếu anh thực sự có thể quay ngược thời gian... thì anh nên đưa tôi đến đây, cho tôi xem cảnh tượng tiên đoán tương lai này thì tôi chắc chắn sẽ tin lời anh hơn".
"Đó là một ý kiến hay."
Lâm Huyền ghi nhận ý kiến này.
C C nói có lý, cái tên V V chỉ là một viên gạch xây dựng lòng tin, điều thực sự có thể khiến C C hoàn toàn tin tưởng mình, vẫn là khả năng dự đoán, nắm bắt và kiểm chứng tương lai của mình. Lần sau thực ra có thể bớt tốn lời, cứ đưa C C đến để kiểm chứng những việc sắp xảy ra thì điều này sẽ thuyết phục hơn.
Âm!
Đống củi ở đầu ngõ đối diện bị đá tung, Đại Kiểm Miêu đúng hẹn xuất hiện.
"Em thấy rồi."
Tam Bàn gật đầu một cách thông thái, đồng ý với quyết định gia nhập bang Kiểm của Lâm Huyền.
"Tốt! Vậy là xong chuyện này!"
Đại Kiểm Miêu cười ha ha ôm lấy cổ Lâm Huyền:
"Bắt đầu từ hôm nay, lão đệ, cậu là người của bang Kiểm chúng ta rồi!"
"Kiểm ca, thực ra lần bắt trộm này không phải công lao của riêng tôi."
Lâm Huyền chỉ vào con giòi cởi quần trên mặt đất:
"Tôi còn một người bạn đồng hành rất giỏi võ nghệ, khả năng trèo cao vượt tường không kém tôi và cô ấy còn có rất nhiều thông tin về nhà máy xử lý rác thải Đông Hải mới, là một nhân tài rất lợi hại, anh có muốn cân nhắc đưa cô ấy vào bang Kiểm không?"
"Ồ? Nhân tài à!"
Đại Kiểm Miêu gật đầu:
"Bang Kiểm của bọn tôi đương nhiên hoan nghênh nhân tài nhưng... ngay cả khi lão đệ giới thiệu, quy trình gia nhập bang Kiểm của bọn tôi cũng giống nhau, phải trải qua quá trình đánh giá, đa số phải đồng ý mới được."
"Không sao."
Lâm Huyền vẫy tay về phía C C trong bóng tối:
"Ra đây C C, đây là đại ca của chúng ta, gọi là Kiểm ca".
C C mặc một bộ đồ bó màu đen, bước ra khỏi bóng tối với đôi chân thon dài thẳng tắp, thân hình chuẩn như người mẫu của cô dưới ánh hoàng hôn, kéo dài bóng hình càng thêm thon thả.
Cô mỉm cười, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết xinh đẹp, lúm đồng tiền nơi khóe miệng ẩn hiện, dung nhan kiều diễm như hoa lê trắng tinh đang nở rộ, bàn tay phải thon ngà ngọc ngà giơ lên, vẫy vẫy với mọi người:
"Xin chào mọi người."
Nhị Trụ Tử đứng thẳng người!
Hai lỗ mũi phì phì phun ra hai luông hơi nóng như ống khói tàu hỏa! Bước tới nắm chặt tay Lâm Huyền, vô cùng phấn khích:
"Là em gái sao?"
"Không phải."
Nhị Trụ Tử khịt mũi một tiếng, nhìn C C với vẻ chán nản:
"Bang Kiểm của bọn tôi không phải là động Bàn Tơ ở thôn Yến Chi, sao có thể nhận phụ nữ vào bang Kiểm được? Nói ra không bị người ta cười cho sao? Chẳng phải các bang Kiểm xung quanh sẽ khinh thường chúng ta sao?"
"Kiểm ca! Tôi không đồng ý chuyện phụ nữ gia nhập bang Kiểm này!"
Đại Kiểm Miêu cũng gật đầu đồng tình.
Thật vậy...
Nào có bang Kiểm nào nhận phụ nữ, hắn thật sự không ngờ đồng bọn mà tên lão đệ mới này nói đến lại là một người phụ nữ.
"Phụ nữ thì sao?"
.
A Tráng nâng cao giọng, bước tới một bước, ưỡn ngực:
"Từ xưa đến nay, biến tắc thông, bất biến tắc vong! Đại thế của thiên hạ nào có đạo lý gì bất biến! Em đồng ý! Để nữ anh hùng này gia nhập bang Kiểm!"
"Đậu xanh?”
Đại Kiểm Miêu vô cùng kinh ngạc, gõ vào đầu A Tráng:
"Cậu học mấy câu này ở đâu vậy? Không giống văn vẻ của cậu, suýt nữa thì hát thành bài luôn rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận