Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 345: Người đã chết (1)

Chu Đoạn Vân, bề ngoài trong vài người bạn học gần như kè kè bên cạnh hắn;
Quý Lâm, thiên tài có chỉ số thông minh cao, ăn cướp lại la bắt trộm, đã trà trộn vào Sở cảnh sát Đông Hải, được cảnh sát vô cùng tin tưởng;
Quý Tâm Thủy quyền lực ngút trời, là ông trùm thế giới, ở trong nước cũng rất có thế lực, là kẻ thù mà hiện tại hắn không thể đối mặt trực diện.
Đây chỉ là ba "hung thủ" mà hắn phát hiện ra, ai mà biết được còn bao nhiêu "hung thủ" chưa bị phát hiện đang ẩn núp bên cạnh hắn.
Trò chơi mèo vờn chuột này...
Thực tế là quá khó.
Thực lực của địch và ta mất cân bằng nghiêm trọng, hắn chỉ là một chú chuột nhắt đi trên băng mỏng, xung quanh trong bóng tối toàn là những con mèo có đôi mắt vàng dựng đứng ẩn núp. Chỉ chờ hắn sơ hở lộ ra sơ hở... Chúng sẽ lập tức xông tới xé xác hắn!
Tình cảnh của hắn rất bất lợi.
Nhưng may mắn là hiện tại cuối cùng cũng đã biết rõ hung thủ cụ thể là ai, không đến nỗi rơi vào bây của chúng, cũng coi như có được một chút chủ động.
Bước tiếp theo là phải cân nhắc.
Làm thế nào để lật ngược tình thế, làm thế nào để đưa những tên ác quỷ giết người này ra trước công lý, làm thế nào để trả thù cho giáo sư Hứa Vân và Đường Hân!
Rất nhanh, mẹ Chu Đoạn Vân và Chu Nhạc cũng nói chuyện xong, Chu Nhạc đứng dậy chuẩn bị cùng Lâm Huyền rời đi. Mẹ Chu Đoạn Vân rất nhiệt tình lấy từ trong phòng ra một túi lạc lớn, nhất định bắt Lâm Huyền mang về nhà nếm thử.
Lâm Huyền xua tay từ chối:
"Dì ơi, bọn cháu còn trẻ không biết nấu ăn, lấy về cũng chỉ để hỏng thôi, dì cứ giữ lại ăn dần đi ạ”".
Mẹ Chu Đoạn Vân lại nhất quyết đuổi theo ra tận sân, nhét quai túi nilon lớn vào tay Lâm Huyền:
"Lạc dì trông ngon lắm, mang về cho gia đình nếm thử đi!"
Nói rồi, bà ấy chỉ vào mảnh đất trông toàn cây lạc rộng lớn:
"Thấy dì trồng nhiều đậu phộng vậy thôi chứ cũng chỉ là rảnh rỗi tìm việc làm thôi, chứ thực ra nói ăn bao nhiêu... thì lâu lắm rồi dì không ăn một hạt đậu phộng nào."
Nhìn mảnh đất đầy cây đậu phộng, người mẹ già thở dài, lắc đầu cười:
"Ngày trước cuộc sống vất vả, đậu phộng bán không được sắp hỏng thì hai mẹ con dì ăn hết."
"Những năm đó thật sự đã ăn hết đậu phộng cả đời, cả đời không ăn cũng không thèm nghĩ đến..."
Cuối cùng, thịnh tình khó chối từ.
Lâm Huyền đành nhận đậu phộng của mẹ Chu Đoạn Vân.
Sau đó đến nhà Chu Nhạc ngồi chơi một lát, tán gẫu đôi câu rồi Lâm Huyền bắt taxi về ga tàu cao tốc, xách theo túi đậu phộng lớn lên tàu cao tốc về Đông Hải.
Ra khỏi ga tàu cao tốc, trời đã tối đen, mưa phùn lất phất.
Lâm Huyền đứng trong mưa nhìn về phía xa xa, Đông Hải rực rỡ ánh đèn... Xem ra.
Trận chiến trốn tìm này.
Thực sự sắp bắt đầu rồi!...
Đêm khuya, Đức, ngoại ô thành phố Wolfsburg.
Tít tít.
Một chiếc xe ô tô Volkswagen màu trắng nhấp nháy đèn cảnh báo, phát ra tiếng mở khóa cửa sổ nhỏ.
Một người đàn ông râu quai nón mặc áo blouse trắng bước ra khỏi phòng thí nghiệm, mở cửa xe Volkswagen, lái xe vào con đường trong đêm tối.
Toàn bộ con đường không có đèn đường, mọi nguồn sáng đều đến từ đèn xe, các tấm phản quang và biển báo dựng bên đường.
Điều này rất phổ biến ở những quốc gia dân cư thưa thớt, tỷ lệ phủ sóng cơ sở hạ tầng không cao, đồng thời cũng không cần thiết, vì lưu lượng người và xe rất ít.
Con đường rất rộng, rất dài, rất thẳng.
Xe chạy rất lâu nhưng không gặp xe nào cùng chiêu hoặc ngược chiều, mà người đàn ông râu quai nón đã quen với điều này.
Một là ông ấy tan làm quá muộn, hai là đường ngoại ô vốn như vậy, phần lớn các quốc gia châu Âu đều có mật độ dân số rất thấp, không thể so sánh với các thành phố đông đúc ở Châu Á.
Tít tít tí.
Đột nhiên, đèn báo lỗi màu đỏ trên bảng đồng hồ sáng lên, cảm biến áp suất lốp phát hiện áp suất lốp sau bên phải đang giảm nhanh.
Bị thủng sao? Đâm phải đinh sao? Người đàn ông râu quai nón bật đèn cảnh báo nguy hiểm, dừng xe bên đường, sau đó xuống xe, bật đèn pin điện thoại chiếu vào lốp sau bên phải để kiểm tra.
Quả nhiên là bị đâm phải định.
Nhưng điều này không làm khó ông ta.
Đổi lốp dự phòng bằng kích nâng là chuyện nhỏ đối với đàn ông ở đây, giống như trẻ sơ sinh bẩm sinh biết bú vậy. Ở Wolfsburg, thành phố có trụ sở chính của Volkswagen, phụ nữ và trẻ em đều có thể thay lốp dự phòng.
Ông ta đến cốp xe, lấy kích nâng nhỏ đi kèm xe, đi đến bánh sau bên phải, bắt đầu lắp ráp, đang loay hoay thì...
Ầm !
Trong đêm tối, một chiếc Hummer không bật đèn lao tới với tốc độ cao.
Giống như một chiếc bánh quy kẹp, người đàn ông râu quai nón bị ép bẹp giữa hai chiếc xe! Máu giống như một quả bóng nước bị bóp vỡ, bắn tung tóe khắp nơi! Thân hình to lớn của người đàn ông râu quai nón như bị vỡ tan, bị ép thành một chiếc bánh thịt vỡ vụn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận