Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 577: Thỉnh giáo một chút (4)

Viện trưởng Cao thu hồi nụ cười, thay đổi lời nói, nghiêm túc nói:
"Nhưng mà, chuyên môn và kiến thức trong lĩnh vực này rất chuyên sâu, nghe bạn bè ở khắp nơi nói. Trước mắt, cũng chỉ có vài quốc gia lớn có thực lực mới nghiên cứu công trình khống chế phản ứng tổng hợp hạt nhân cái này, đây quả thật không phải là thứ mà một phòng thí nghiệm ở đại học có thể làm được. Càng quan trọng hơn chính là... Hiện tại lĩnh vực phản ứng hợp hạch hạt nhân có thể kiểm soát còn rất nhiều chỗ khó, vật liệu còn hạn chế, vấn đề khống chế và ổn định... Đầu không có giải pháp và ý tưởng hay nào cả."
"Bởi vậy, chàng trai trẻ, tôi cũng phải nói trước với cậu. Tôi chắc chắn sẽ nghiêm túc nhìn bản thảo của cậu, nhưng nếu tôi chỉ ra một số điểm không chính xác, phi logic, hay thậm chí là... ảo tưởng trong đó... thì cậu cũng không cần phải tranh cãi; tôi đã nghiên cứu lĩnh vực này rất nhiều năm, tuy không dám nói là có thẩm quyền tuyệt đối, nhưng nếu tôi thấy được cái sai thì chắc chắn là nó sai. Tôi hy vọng cậu hiểu điều này."
Lâm Huyền chỉ gật đầu cười cười, không nói gì.
Có thể nhìn ra. Viện trưởng Cao Diên căn bản không hề tin vào trình độ của hắn, mặc dù ông ấy còn chưa bắt đầu đọc bản thảo, nhưng trong nội tâm đã chắc chắn phần bản thảo này của hắn có vấn đề.
Cho nên, mới phải rào trước.
Ý của ông ấy rất đơn giản.
Nếu đã là người được Sở Sơn Hà giới thiệu thì ông ấy chắc chắn sẽ đọc kỹ bản thảo.
Nhưng nếu ông ấy chỉ ra lỗi sai nào đó thì đừng ngụy biện hay tranh cãi ở đây, mà hãy thành thật chấp nhận và từ bỏ hạng mục này.
Hôm nay ông ấy chỉ chịu trách nhiệm chỉ ra lỗi sai, chứ không chịu trách nhiệm dạy học.
Ý của Viện trưởng Cao chính là như vậy.
Lâm Huyền cũng hiểu được... Đổi lại là hắn đứng ở vị trí của Viện trưởng Cao Diên, một chàng trai hơn 20 tuổi cầm bản thảo đến rồi nói "Tôi muốn làm phản ứng tổng hợp hạt nhân" không khác gì đang nói "Tôi muốn tạo Ultraman."
Không trực tiếp đuổi khỏi cửa, đã là nể tình lắm rồi.
Khi khoảng cách giữa kiến thức và học thức quá lớn thì việc giảng dạy trở nên vô nghĩa.
Nó giống như việc giảng cho một học sinh tiểu học bài toán con gà và con lợn có bao nhiêu chân bằng việc sử dụng phương trình tuyến tính hai biến là rất đơn giản, nhưng phương trình tuyến tính hài biến là thứ mà... có khi một sinh viên đại học còn không biết cách làm, vậy mà đi giải thích nó cho một học sinh tiểu học.
"Cháu hiểu rồi, Viện trưởng Cao."
Lâm Huyền gật gật đầu, lễ phép đáp lại nói:
"Bác yên tâm, nếu như có sai lầm, cháu chắc chắn sẽ không phản bác lại, cũng sẽ không lãng phí thời gian của bác. Cháu tất nhiên sẽ tin tưởng vào thẩm quyền và phán đoán của bác."
Viện trưởng Cao Diên nghe vậy, nhìn Sở Sơn Hà cười một tiếng, gật đầu:
"Ông nhìn đấy, người tuổi trẻ bây giờ rất là thông minh, nhìn một cái liền hiểu."
Ông cúi đầu xuống.
Nâng kính lão.
Lật trang đầu tiên của bản thảo của Lâm Huyền:
"Vậy tôi bắt đầu xem...
Viện trưởng Cao Diên vừa đọc tờ thứ nhất, vừa cầm lấy chén trà sứ trắng lên nhấp một ngụm trà, ừ một tiếng, nhẹ gật đầu.
Bên trong ánh mắt có một chút khen ngợi:
"Xem ra, đúng là cậu có chút nghiên cứu.'.
Sau đó.
Ông buông chén trà xuống, lật trang thứ hai của bản thảo.
Nhìn mấy hàng sau...
Chân mày hơi nhíu lại.
Mím môi.
Ánh mắt ông ấy gắt gao nhìn chằm chằm vào mấy dòng chữ đó mà không thể rời đi.
Soạt !
Ông nghi ngờ lật lại tờ đầu tiên, nhìn vào phần cuối cùng.
Soạt !
Lại trở lại trang thứ hai, nhìn vào phần phía trên. Càng thêm nghi ngờ mà ngẩng đầu nhìn Lâm Huyền và Sở Sơn Hà, nhìn đi nhìn lại vài lần... cuối.
cùng mới cúi đầu xuống tiếp tục xem bản thảo. Cái này. .. Một màn này, làm cho Sở Sơn Hà có chút bối rối giống như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc. Đây là tình huống gì vậy? Ánh mắt vừa rồi của lão Cao là có ý gì? Là oán trách ông ấy mang tới một người ngoài ngành?
Hay là bản thảo mà Lâm Huyền viết quá tệ... khiến cho lão Cao không biết nói gì, không biết nên bắt đầu nói từ đâu?
Ông quay đầu nhìn về phía Lâm Huyền.
Lại phát hiện...
Trong ba người bên trong căn phòng này, giống như chỉ có một mình Lâm Huyền là người bình tĩnh nhất!
Chàng trai trẻ tuổi ngồi thẳng trên ghế, hơi đung đưa chân, thả lỏng thoải mái, thành thạo điêu luyện, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi ánh mắt vừa rồi của lão Cao.
Bày mưu nghĩ kế.
"Hít..."
Bỗng nhiên.
Viện trưởng Cao Diên phát ra âm thanh hít sâu.
Lông mày càng nhăn càng chặt.
Tay phải ông khẽ xoay cái chén trà sứ trắng từ bên này sang bên kia, nhưng lại không hề có ý muốn uống trà, giống như đang biểu đạt sự hỗn loạn trong nội tâm.
Ông có thẩm quyền. Cho nên cũng thấy rõ ràng.
Một vài trang đầu tiên của bản thảo này thực chất là kinh thánh về lĩnh vực có thể khống chế phản ứng tổng hợp hạt nhân. Nhiều trang trong số đó là những kinh nghiệm và lý thuyết được rút ra sau khi "Mặt trời nhân tạo" của Long Quốc được phóng lên trong vài tháng trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận