Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 361: Mục đích của Hoàng Tước (3)

Cô ta có thể chính xác phục kích hắn tại văn phòng của Triệu Anh Quân.
Vậy thì trong trường hợp hôm nay, cô ta phục kích hắn bên ngoài nhà hàng cũng không có gì lạ.
Lâm Huyền không biết lý do gì mà cô ta lại như vậy.
Do vậy, tóm lại người phụ nữ Hoàng Tước này hình như rất rõ ràng về hành tung hàng ngày của hắn... Có thể không phải là hàng ngày nhưng cô ta hiểu biết về hắn, hiểu rõ về Triệu Anh Quân lại càng đáng sợ hơn.
Vì vậy, Lâm Huyền mới muốn đuổi theo cô ta để hỏi rõ những chuyện này!
"Đuổi kịp rồi!"
Tô Tô chỉ vào chiếc Ferrari cách đó vài thân xe mà hét lên phấn khích:
"Chỉ còn một chút nữa thôi! Vượt qua cô ta đi!"
Đối với một cô gái có lòng tự trọng cực mạnh như cô ấy thì không có gì phấn khích hơn việc vượt qua chiếc xe đua đã khiêu khích mình!
Cô ấy tiến lại vỗ vai Lâm Huyền:
"Nhanh nhanh nhanh! Vượt qua từ bên trái! Mở cửa sổ bên phải ra".
"Làm gì?”
"Tôi muốn giơ ngón giữa với cô ta!"
Khoảng cách này lại là đường đua thẳng, việc vượt xe đối với chiếc McLaren có ưu thế về động cơ này dễ dàng hơn nhiều.
Khi cửa kính xe bên phải từ từ hạ xuống, chiếc McLaren con trai của thần gió với tốc độ tương đối chậm như gió thổi đã vượt qua chiếc Ferrari bên trái. Ngón giữa thon thả của Tô Tô dựng thẳng đứng, thò ra khỏi cửa sổ, chỉ thẳng vào chiếc Ferrari cách đó một mét.
"Hả dạ quá !"
Tô Tô hừ một tiếng rồi lè lưỡi, vẻ mặt đầy kiêu hãnh!
"Quá đỉnh anh bạn! Em phải nhìn anh bằng con mắt khác rồi!"
Tô Tô vỗ mạnh vào vai Lâm Huyền, ánh mắt lấp lánh:
"May mà anh giúp tôi lấy lại thể diện, nếu không tối nay tôi thực sự mất ngủ mất ha ha."
Nói xong, cô lấy một viên kẹo cao su trong túi ra, đưa cho Lâm Huyền:
"Ăn kẹo này!"
"Không ăn.'.
Lâm Huyền hoàn toàn không chú ý đến điều này, hắn luôn nhìn chằm chằm vào chiếc Ferrari LaFerrari trong gương chiếu hậu.
Hắn hiểu Hoàng Tước tuyệt đối không thể rảnh rỗi đến mức đến đây đua xe với hắn, cô ta dẫn hắn đến đây như vậy nhất định là có mục đích gì đó.
Quả nhiên.
Chiếc Ferrari phía sau đột nhiên giảm tốc độ, bật đèn xi nhan phải, xuống khỏi cầu vượt, hướng xuống dưới.
Lâm Huyền vội vàng đánh lái theo.
Nhìn về phía trước, trên đỉnh tòa nhà cao tầng rộng lớn có dòng chữ màu trắng sáng:
[bệnh viện trực thuộc Đại học Đông Hải].
Hả?
Hoàng Tước đưa hắn đến đây làm gì? Sau khi xuống cầu vượt thì lập tức có một đèn đỏ, những chiếc xe phía trước chặn đường Lâm Huyền, hắn chỉ có thể nhìn chiếc Ferrari LaFerrari đi vào bệnh viện trực thuộc Đại học Đông Hải.
Hai lần duy nhất Lâm Huyền đến đây đều là đến phòng bệnh của Hứa Y Y để tìm Hứa Vân.
Chẳng lẽ Hoàng Tước đến đây có liên quan đến Hứa Vân và Hứa Y Y?
Cô ta giống như một người thích đố vui vậy, luôn muốn hướng dẫn hắn điều gì đó nhưng cuối cùng lại luôn giả vờ bí ẩn như đoán đèn lồng, không nói hết lời, điều này khiến người ta rất khó chịu.
Đèn xanh bật sáng, chiếc Ferrari đã biến mất từ lâu, Lâm Huyền lái thẳng vào bệnh viện trực thuộc Đại học Đông Hải... Hắn không lo sẽ lạc mất Hoàng Tước, rõ ràng là đối phương đến để dẫn đường cho hắn, ngược lại đối phương mới lo hắn lạc mất.
Lâm Huyền lái xe thẳng đến khoa nội trú của bệnh viện.
Quả nhiên, giống như hắn đoán, chiếc Ferrari màu đỏ đó đỗ ở bãi đậu xe trước cửa khoa nội trú.
Lâm Huyền mở cửa xe, bước xuống.
"Này, anh định đi đâu vậy!"
Tô Tô ở ghế phụ hét lên.
"Tôi đi thăm một bệnh nhân."
Lâm Huyền vẫy tay chào tạm biệt cô ấy:
"Cảm ơn cô đã cho tôi đi xe, lát nữa tôi tự về nhà được rồi, tạm biệt."
"Này.
Trong tiếng hét của Tô Tô, Lâm Huyền chạy thẳng đến... Để lại Tô Tô một mình trong xe, sắc mặt thay đổi liên tục. ...
Lâm Huyền nhanh chóng đi đến bên chiếc Ferrari.
Cửa xe không khóa, hắn ấn tay nắm, cửa xe tự động mở lên. Bên trong vẫn không có bóng người, Hoàng Tước đã biến mất từ lâu...
"Làm gì vậy, cả ngày cứ xuất hiện rồi biến mất."
Lâm Huyền sờ vào ghế da thật.
Vẫn còn ấm, chứng tỏ người phụ nữ đó mới rời đi không lâu.
Chìa khóa xe được đặt trên bảng điều khiển, bên dưới còn đè một tờ khăn giấy.
Lâm Huyền cầm tờ khăn giấy lên, trên đó có một dòng chữ viết bằng son môi:
"Nhớ trả xe giúp tôi."
Lâm Huyền im lặng.
Thật tình, Hoàng Tước này coi Triệu Anh Quân như ATM vậy, muốn vào văn phòng thì vào, muốn lấy chìa khóa thì lấy, muốn lái xe sang thì lái.
Giống như mối quan hệ của hắn với Lê Thành trong giấc mơ đầu tiên vậy.
Lâm Huyền bước ra khỏi xe, đứng thẳng dậy rồi nhìn trái nhìn phải.
Hoàn toàn không thấy bóng dáng Hoàng Tước.
Trời tối như vậy, muốn tìm một người là rất khó, huống chi là một người giỏi ẩn núp như Hoàng Tước.
Nhưng mà...
Lâm Huyền tin rằng Hoàng Tước cố tình dẫn hắn đến bệnh viện trực thuộc Đại học Đông Hải, nhất định là "có dụng ý", rất có thể là giống như lần trước, cô ta muốn cung cấp cho hắn một số manh mối không thể nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận