Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 1045: Giấc mơ thứ 5 (1)

"Người thế thân của tôi, chiếc xe Tesla do Giả Sắc điều khiển, chìa khóa ở trên xe, hai người cứ lái chiếc đó đi."
Jask ngồi lên chiếc Tesla của mình, hạ cửa kính xuống, vẫy tay với Lâm Huyền và Angelica:
"Tạm biệt, hai người, tôi còn rất nhiều việc phải làm."
"Lần sau gặp lại, Lâm Huyền, tôi rất mong chờ lần gặp tới... Tôi nên gọi cậu thế nào nhỉ?"
Vù !
Động cơ điện của chiếc Tesla khởi động êm ái, đưa chiếc xe bị móp đầu tách dần khỏi đuôi xe phía trước. Sau đó lùi xe ra khỏi nhà xưởng bỏ hoang, đổi hướng và đi thẳng.
"Cậu không sao chứ, mất liên lạc lâu như vậy."
Lâm Huyền quay đầu nhìn Angelica:
"Lúc cô đóng giả thư ký đi gặp Jask... rốt cuộc làm sao mà bị lộ?"
"Hừ."
Angelica hừ lạnh một tiếng, ném điếu thuốc chưa hút hết xuống đất, dùng gót giày cao gót giẫm mạnh dập tắt:
"Đừng nhắc nữa, nhắc đến là tức."
"Nhưng Jask quả là một chính nhân quân tử, ít nhất là nói được làm được, dám làm dám chịu, điều này khiến tôi không ghét ông ta đến vậy. Hơn nữa... ông ta thực sự như đã nói, đang giúp cậu, giúp cậu giải quyết khủng hoảng."
Lâm Huyền gật đầu:
"Đúng vậy, mặc dù ông ta cũng thừa nhận rằng ban đầu chỉ muốn lợi dụng tôi để loại bỏ Kevin Walker.. nhưng cũng xem như gián tiếp giúp tôi loại bỏ ke thù lớn trong lòng, chuyện này không cần tính toán kỹ càng. Hơn nữa, ông ta còn để lại chiếc tủ lạnh nhỏ này kèm hạt thời không."
Lâm Huyền cúi xuống, nhấc chiếc tủ lạnh nhỏ trên mặt đất lên.
Cửa tủ lạnh đang đóng, nhưng lúc nãy Jask đã cho hắn biết mật mã, có thể mở bất cứ lúc nào.
Angelica chớp chớp mắt:
"Nhưng... thứ mà các cậu gọi là hạt thời không bên trong, chắc là không còn giá trị gì nữa, phải không? Chắc chắn là không còn giá trị sử dụng nữa, ông ta mới để lại cho cậu. Rõ ràng là, mặc dù Jask bề ngoài có vẻ thản nhiên, nhưng ông ta thật sự rất tiếc nuối cặp hạt thời không này."
"Khi ông ta ném đá vào trong, tôi nhìn thấy ánh mắt của ông ta, thực sự là vừa tức giận vừa tiếc nuối, nghiến răng ném đá vào trong. Có lễ Jask thực sự quá tức giận, đến mức không muốn nhìn thấy thất bại và sự nhục nhã này nữa, nên mới để lại tủ lạnh nhỏ cho cậu."
"Chuyện đó không quan trọng, tôi không để ý."
Lâm Huyền nhập mật mã mà Jask đã cho, cửa tủ lạnh nhỏ kêu "phập" một tiếng mở ra, hắn và Angelica cùng nhìn vào bên trong.
Bên trong vẫn đầy cát và đá vụn, và ở giữa tủ lạnh nhỏ, một hạt thời không mất năng lượng và mất hoạt tính lơ lửng chậm chạp và lười biếng.
Thực ra nhìn từ bên ngoài, đã không thể nhận ra đây là một cặp hạt thời không liên kết với nhau, bởi vì cả hai đều không có năng lượng chuyển động, nên đã chồng lên nhau, tạo thành một "quả cầu điện" màu xanh nhỏ.
"Khi hạt thời không mất năng lượng, thật sự không còn giá trị sử dụng, nhưng công nghệ của chiếc tủ lạnh nhỏ này trông rất lợi hại, tôi có thể mang về nghiên cứu."
Lâm Huyền không khỏi thán phục, Jask không hổ là một thiên tài, thật dễ dàng mở nguồn công nghệ của chiếc tủ lạnh nhỏ này cho mình.
Mặc dù Lâm Huyền không rõ, chiếc tủ lạnh nhỏ này và nồi cơm điện của Lưu Phong cái nào tiên tiến hơn.
Nhưng học hỏi kỹ thuật của người khác để phát triển bản thân, luôn là điều đúng đắn.
Dù sao thì lát nữa mình cũng phải đến phòng thí nghiệm Liên hợp đại học Đông Hải gặp Lưu Phong, khi đó để chiếc tủ lạnh nhỏ này cho hắn ta, để hắn ta nghiên cứu và tháo gỡ. "Chúng ta cũng rời đi thôi, Angelica."
Lâm Huyền đặt chiếc tủ lạnh nhỏ lên ghế sau của chiếc Tesla bị đâm, rồi ra hiệu cho Angelica lên Xe:
"Khoảng thời gian này cũng đã làm cô chịu khổ rồi, xin lỗi vì đã cuốn cô vào chuyện này."
"Nói gì khách sáo vậy, Lâm Huyền."
Angelica hất tóc, mái tóc đen mượt như tảo biển bay ra phía sau:
"Chúng ta vốn là bạn bè, vốn là đồng đội."
Đồng đội.
Lâm Huyền mỉm cười không biết tại sao.
Đúng vậy.
Mình thực sự đã trở thành đồng đội với Bảy Tội Lỗi:
"Yên tâm đi, tôi sẽ nhanh chóng gia nhập Câu Lạc Bộ Thiên Tài. Nói thật với cô, mục đích của tôi khi gia nhập Câu Lạc Bộ Thiên Tài, là để biết tất cả sự thật về những bí ẩn, từ đó cứu lại những người bạn đã mất của tôi."
"Vì vậy tôi không ngại đối đầu với bất kỳ ai trong Câu Lạc Bộ Thiên Tài, tôi sẽ cố gắng giúp cô tìm ra ai đã giết cha mẹ của Quý Lâm, để cô có thể báo thù. Nếu người đó tình cờ cũng là kẻ thù của tôi.. chúng ta chắc chắn sẽ cùng đứng chung một chiến tuyến."
Angelica nhướng mày, mỉm cười:
"Quý Lâm thật may mắn khi có được một người bạn như cậu, tôi rất mừng cho em trai tôi. Khi nào chúng ta cùng nhau báo thù cho cậu ấy.. cậu hãy cùng tôi đến Brooklyn một chuyến, thăm mộ cậu ấy. Cậu ấy chắc chắn sẽ cảm ơn cậu, cũng rất nhớ cậu... người bạn duy nhất trong đời cậu ấy."
"Để lúc đó hãy nói."
Lâm Huyền ngồi vào ghế lái chính, thắt dây an toàn, khởi động chiếc Tesla:
"Nếu khi đó có thời gian rảnh, tôi sẽ đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận