Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 222: Cuồng phong (3)

Theo suy nghĩ ban đầu của Lâm Huyền...
Vì vụ nổ súng xảy ra giữa đường nên chỉ cần tránh thời gian và địa điểm là được.
Vì vậy, hắn vừa cố tình đi nhâm đường, cố tình đi vòng một vòng lớn, đi trên đường cao tốc vòng ngoài cùng của Đông Hải để đưa Triệu Anh Quân về nhà.
Hắn nghĩ rằng như vậy chắc chắn có thể tránh được vụ nổ súng này.
Nhưng ai ngờ...
Tên tội phạm không phục kích giữa đường, mà trốn ở dưới hàng ghế sau của chiếc xe mui trần Bentley!
Cho dù có đi vòng đến sao Hỏa cũng không thể thoát khỏi hắn tai.
Hai người cứ thế chở tên tội phạm cầm súng đi vòng quanh...
Vì vậy, mới dẫn đến tình cảnh khó khăn như hiện tại.
Tên tội phạm dùng súng săn dí vào gáy Lâm Huyền, ép hắn quay xe đi tìm nữ ca sĩ Diệu Khả. ...
"Đại ca, anh cho cô này xuống xe, tôi sẽ đưa anh đi tìm Diệu Khả."
Lâm Huyền xuống đường cao tốc ở lối ra phía trước, chuẩn bị quay đầu ở ngã tư phía trước:
"Anh đứng như vậy không an toàn, dễ bị cảnh sát bắt. Hay là anh ngồi vào ghế phụ lái, dùng súng dí vào tôi, tôi đảm bảo sẽ đưa anh đến nơi, để cô này xuống xe trước."
"Hả?"
Triệu Anh Quân mở to mắt, không thể tin được nhìn Lâm Huyền, không hiểu tại sao hắn lại đưa ra kế sách này.
Để cứu mình sao?
"Không ai được xuống hết!"
Tên tội phạm hung dữ lại chuyển họng súng về phía sau, hắn ném bó hoa tươi trên tay xuống phía dưới ghế sau, sau đó dùng hai tay cầm súng dí vào gáy Lâm Huyền:
"Đừng dừng lại! Xông lên! Nhanh lên!"
Tên tội phạm thấy Lâm Huyền giảm tốc chờ đèn đỏ, lại dùng họng súng chọc vào Lâm Huyền.
Lâm Huyền đành phải tăng tốc xông lên, sau đó quay đầu xe, một lần nữa lên đường cao tốc.
Hắn vừa xoay vô lăng, vừa liếc nhìn Triệu Anh Quân.
Phát hiện Triệu Anh Quân cũng đang liếc nhìn hắn.
Hai người bốn mắt nhìn nhau... nhưng không có sự ăn ý đủ, đều không hiểu ý tứ trong ánh mắt của đối phương.
Thực ra Lâm Huyền cũng không có ý gì, hắn cũng không biết phải làm sao.
Trong cuộc sống thực, đây cũng là lần đầu tiên hắn bị bắt cóc bằng súng, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng mà...
Hắn nheo mắt, nhìn chằm chằm vào biển báo đường phố vụt qua.
Phải nghĩ cách mới được.
Tên tội phạm này coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.
Hắn ta không quan tâm đến mạng sống, chuyến đi này đối với hắn ta vốn là con đường tìm đến cái chết để được chết cùng người yêu.
Theo suy đoán của Lâm Huyền, rất có thể hắn ta sẽ giết Triệu Anh Quân ngay khi đến đích, sau đó tự sát với Diệu Khả.
Dù sao hắn ta cũng khó thoát khỏi tội chết, giết một người hay giết ba người có gì khác biệt?
Phải nghĩ cách mới được.
Những trải nghiệm trong mơ vẫn rất có tác dụng rèn luyện tâm trí.
Mặc dù trong thực tế không có cơ hội được tái sinh vô hạn lần nhưng trong mơ Lâm Huyền đã bị súng dí vào đầu nhiều lần, bây giờ hắn đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Hắn nhìn về phía sau qua gương chiếu hậu trên kính chắn gió trước...
Chiếc súng săn hai nòng cổ lỗ sĩ trên tay tên tội phạm đã có từ lâu.
Trong súng có hai viên đạn, uy lực rất lớn, có thể giết chết ngay một số loài động vật nhỏ ở cự ly gần.
Dùng để săn bắn thì không có gì phải bàn cãi.
Nhưng nếu dùng để chiến đấu thì có hai nhược điểm chí mạng:
1. Nó không có khoang chứa đạn, không có băng đạn, mỗi lần bắn xong đều phải mở khoang súng để nạp đạn thủ công. Hiệu suất cực kỳ thấp, chỉ có một cơ hội tấn công.
2. Nòng súng quá dài, trong chiến đấu tâm gần, cần ít nhất nửa mét khoảng cách bắn mới có thể bắn trúng mục tiêu.
Chỉ cần lợi dụng tốt hai điểm này...
"Đi nhanh lên! Đừng có mà giở trò!"
Tên tội phạm chửi bới, lại dùng nòng súng chọc vào đầu Lâm Huyền! Nòng súng lướt qua tai phải, chọc vào trước mắt Lâm Huyền.
Nhưng tên tội phạm lập tức thu họng súng lại, tiếp tục dí vào đầu Lâm Huyền.
Hừ.
Lâm Huyền cười khẩy trong lòng, đã nghĩ ra cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận