Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 626: An Tình và thế giới (1)

Nói xong.
Cô ta võ vai Sở An Tình đứng trước mặt:
"Thôi nào, cuộc thi kết thúc rồi, em trực tiếp đi xuống gặp Lâm Huyền đi."
Sở An Tình quay đầu lại, nhìn vào đôi mắt pha lê xanh lam của người phụ nữ:
"Chị không đi cùng à?"
"Chị không đi đâu."
Hoàng Tước lắc đầu cười:
"Chị đã chủ động tìm hắn mấy lần rồi, không thể cứ chiều chuộng hắn mãi được. Lần này... chị sẽ đợi hắn chủ động tìm chị."
A?
Sở An Tình chớp mắt, đầy vẻ ngơ ngác:
"Chị... là, là họ hàng của Lâm Huyền sao? Chị họ, cô, dì gì đó?"
"Không phải."
Hoàng Tước lắc đầu, vuốt tóc Sở An Tình:
"Thôi nào, nhanh đi đi."
Cô ta đẩy nhẹ Sở An Tình về phía trước:
"Nếu em không nhanh lên, họ sẽ rời sân khấu từ cửa sau đấy."
Nói xong.
Cô ta vẫy tay, quay người lại, dưới làn gió thu đầu tiên, đôi khuyên tai xanh lam lấp lánh đung đưa, bước đi vang vọng tiếng giày cao gót, tiến về phía lối ra của sân vận động.
"Đợi... đợi đã."
Sở An Tình quay lại, nhìn theo bóng dáng duyên dáng xa dần:
"Chị ơi, em vân chưa biết tên chị, em nên gọi chị thế nào?”
Dừng lại.
Hoàng Tước dừng chân.
Cô ta mỉm cười, quay đầu lại.
Vuốt gọn tóc bị gió thổi rối ra sau, nhìn vào Sở An Tình đang đây vẻ nghiêm túc:
"Lần sau gặp, em cứ gọi chị là Hoàng Tước nhé."
"Không cần phải vội, công chúa nhỏ của chị, chúng ta sẽ sớm... gặp lại nhau thôi."
... "Học trưởng Lâm Huyền ơi!"
Vừa kết thúc lễ trao giải, đang chuẩn bị trở về hậu trường thì một bím tóc đuôi ngựa cao bồng bềnh ma mị đã bật lên từ dưới sân khấu.
Ngay sau đó, bóng hình nhỏ nhắn quen thuộc, đôi mắt hình trăng khuyết quen thuộc, nụ cười thấm đượm lòng người quen thuộc, Sở An Tình chạy tới, khoanh tay đứng trước mặt Lâm Huyền.
Lâm Huyền tiến lên, đưa chiếc cúp giải thưởng thế giới vừa nhận được cho cô ấy:
"Muốn xem không? Nếu không có em thì không thể giành được đâu."
"Oa, đẹp quá! Có phải là vàng nguyên chất không?"
Sở An Tình cười híp mắt nâng chiếc cúp lên, ngắm nghía từ trên xuống dưới:
"Ha ha, vì em cầm được nên chắc chắn không phải là vàng nguyên chất đâu, hơn nữa với trọng lượng này thì hẳn là rỗng rồi."
"Cúp giải thưởng thì thường không dùng vàng nguyên chất để chế tạo đâu."
Lâm Huyền giải thích:
"Vàng nguyên chất quá mềm, rất dễ bị biến dạng, hơn nữa... cúp giải thưởng này mang tính danh dự nhiều hơn giá trị thực tế, cho nên chất liệu ngược lại không quá quan trọng."
Nhìn Sở An Tình đang chăm chú nghiên cứu chiếc cúp trước mắt, Lâm Huyền nhìn quanh bốn phía nhưng không thấy bóng dáng Sở Sơn Hà đâu.
Điều này rất kỳ lạ.
Người cha yêu con gái như vậy sao có thể để con gái mới mười mấy tuổi ra nước ngoài một mình? Huống chỉ còn là ở trong hội trường toàn người Mỹ như thế này mà lại có hành động nguy hiểm như vậy... Hơn nữa vệ sĩ đâu? Vệ sĩ cũng không có ở đây, lúc nãy cũng không phải Hoàng Tước kịp thời xuất hiện thì tình huống của Sở An Tình thực sự rất nguy hiểm, thực sự suýt chút nữa đã gây ra chuyện lớn.
"Sao em lại tự mình đến đây, An Tình?"
Lâm Huyền hỏi:
"Cha em đâu? Ông ấy đồng ý để em tự đến đây sao?"
"Ôi..."
Sở An Tình gãi đầu, cười ngượng ngùng:
"Ông ấy chắc chắn không cho phép đâu, em tự mình lẻn ra ngoài đấy. Lần trước về nhà em đã lấy hộ chiếu của mình, sau đó xin nghỉ học ở trường cũng không nói với gia đình... Em tự mình đi máy bay đến New York."
"Vì vậy... học trưởng Lâm Huyền, anh nhất định phải giữ bí mật chuyện này với cha em nhé! Nếu ông ấy biết em tự mình chạy đến Mỹ, chắc chăn sẽ mắng chết em mất!"
Ha ha.
Lâm Huyền cười khổ.
Chắc không chỉ đơn giản là bị mắng đâu nhỉ?
Nếu để Sở Sơn Hà biết chuyện cô ấy vừa làm trong đám người Mỹ cao to ở Mỹ, chắc không phải là sợ đến mất hồn mất vía luôn đấy chứ?
Xem ra, mình cũng rất cần dùng đến chiêu của Triệu Anh Quân trong giấc mơ thứ ba, cũng như của Kevin Walker hiện tại.
Anh giơ ngón tay phải lên, bấm hai lần vào tai nghe Bluetooth.
"Rõ, tôi sẽ xóa các video và hình ảnh liên quan trên mạng."
V V nói trong tai nghe.
Điều này rất dễ đối với nó.
Bản thân Sở An Tình còn chưa kêu được hai tiếng thì đã được Hoàng Tước bảo vệ, những người mặc thường phục đầu trọc đó vây chặt hai người họ, máy quay vốn đã không quay rõ được.
Chỉ có một vài đoạn video rõ nét, hiện tại cũng chưa lan truyền nên V V tiện tay xóa luôn.
"Em làm như vậy nguy hiểm lắm, lần sau đừng làm như vậy nữa."
Lâm Huyền suy nghĩ một chút:
"Có lẽ cũng không có lần sau đâu."
Cuộc thi hacker lần này, thực ra chỉ là một con thú bị đôn vào đường cùng tiến thoái lưỡng nan mà thôi.
Nếu hắn không đến Mỹ tham gia cuộc thi, không can thiệp vào chuyện này thì bức tường lửa an ninh mạng và hệ thống Thiên Võng của Long Quốc sẽ bị xâm nhập, mọi thứ xung quanh hắn sẽ bị giám sát 24 giờ, cho dù Kevin Walker không khóa được hắn trong thời gian ngắn thì cũng chỉ là vấn đề sớm muộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận