Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 78: Két sắt

Lời của Lâm Huyền.
Giống như thanh gươm treo trên đầu, giống như anh chàng quạ đen lật bàn khiến những người có mặt đều không ngồi yên được.
Một phó tổng giám đốc vội vàng đứng dậy:
"Lâm Huyền, cậu nói thật chứ?”
Lâm Huyền gật đầu.
Phó tổng giám đốc vội vàng chạy lại, hai tay nâng phong bì, sau đó cẩn thận mở ra, lấy "giấy ủy quyền độc quyền" bên trong ra.
"Đây đúng là chữ ký của giáo sư Hứa Vân... Là thật!"
Phó tổng giám đốc phấn khích xem nội dung giấy ủy quyên.
Quả thực, Hứa Vân đã tặng không toàn bộ quyền lợi của chất hóa học này cho Lâm Huyền, mọi việc đều do Lâm Huyền quyết định, cuối cùng là chữ ký của Hứa Vân.
Nụ cười của phó tổng giám đốc lập tức đông cứng trên mặt.
Ông ta há hốc mồm nhìn Lâm Huyền:
"Lâm... Lâm Huyền "giấy ủy quyên độc quyền" này được ủy quyền cho chính cậu, quyền sở hữu và quyền lợi đều thuộc về cậu!"
"Vâng, dù sao thì đây cũng chỉ là một bản dự thảo giấy ủy quyền thôi mà”.
Lâm Huyền đã sớm nghĩ ra cách giải thích, anh không muốn nói quá nhiều với mọi người:
"Dạo này giáo sư Hứa Vân rất bận, không có thời gian xử lý những việc này nên đã ủy thác cho tôi."
"Ông ấy rất tin tưởng chúng ta, nói rằng cứ để chúng ta dùng trước. Tài liệu chính thức... Đợi khi nào ông ấy có thời gian thì sẽ soạn thảo lại"...
Lời của Lâm Huyền khiến mọi người bừng tỉnh.
Thì ra là vậy.
Như vậy thì mọi chuyện đều hợp lý.
Nhưng mọi người vẫn không hẹn mà cùng giơ ngón tay cái với Lâm Huyền.
Liên tục khen Lâm Huyền có bản lĩnh! Có năng lực!
Thậm chí còn có thể tự mình thuyết phục được giáo sư Hứa Vân!
Giải cứu công ty MX khỏi nguy nan!
"Quá khen rồi, mọi người quá khen rồi."
Lâm Huyền cười đáp lại sự nhiệt tình của các trưởng nhóm và phó tổng giám đốc, nói rằng thực ra hắn cũng không làm gì cả.
Nhưng mọi người chỉ cho rằng Lâm Huyền khiêm tốn, tiếng hò reo và vỗ tay trong phòng họp không dứt.
Còn trưởng nhóm bộ phận nghiên cứu bên cạnh thì vẫn luôn chú ý đến những tài liệu nghiên cứu và dữ liệu thí nghiệm dày cộp kia.
Anh ta xem rất kỹ, mắt kính đã mờ đi một lớp sương trắng:
"Không sai đâu, Triệu tổng, tài liệu này ghi rõ quá trình chế biến chất hóa học này và những lưu ý... Có thể kết hợp hoàn hảo với công việc trước đây của chúng ta."
"Những thủ tục phê duyệt, cấp phép, báo cáo trước đây đều có thể tiếp tục sử dụng, chắc chắn kịp thời gian tổ chức họp báo."
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi. Toàn bộ bầu không khí trong phòng họp đã thay đổi 180 độ.
Cái sự bức bối trong lòng mọi người cuối cùng cũng bùng nổ, chỉ muốn lập tức quay về làm việc để bù đắp lại những gì đã chậm trễ trong thời gian trước.
Tỉnh thân phấn chấn chưa từng có, công ty MX lại trở vê với sự đoàn kết một lòng như trước.
Thế như chẻ tre. ...
"Đây đều là công lao của cậu, Lâm Huyền."
Tầng 22.
Văn phòng của Triệu Anh Quân.
Cô ngồi trên ghế làm việc nhìn Lâm Huyền:
"Chuyện của giáo sư Hứa Vân, cậu không chỉ giúp công ty giải quyết một vấn đề lớn, mà còn giúp tôi giải quyết một phiền toái lớn."
"Cảm ơn cậu đã giúp tôi thoát khỏi vòng vây."
Lâm Huyền lắc đầu:
"Tôi thực sự không làm gì cả, chỉ có thể nói là giáo sư Hứa Vân coi trọng tình thầy trò, tin tưởng tôi hơn thôi."
Triệu Anh Quân cười cười:
"Vừa rồi tôi cũng gọi điện xác nhận với giáo sư Hứa Vân, những gì ông ấy nói hoàn toàn khác với những gì cậu chuyển lời trong cuộc họp sáng nay..."
Lâm Huyền vừa định giải thích điều gì đó, Triệu Anh Quân đã giơ tay ngắt lời hắn:
"Giáo sư Hứa Vân đặc biệt dặn tôi, bảo tôi đừng hỏi chỉ tiết vê chuyện giữa hai người. Cậu cũng không cần giải thích gì với tôi, Lâm Huyền, tôi không phải là người tò mò thích buôn chuyện đâu."
"Tôi gọi cậu đến đây cũng là theo ý của giáo sư Hứa Vân, muốn ký với cậu một hợp đồng ủy quyền thương mại chính thức."
"Tất nhiên, việc có ủy quyên cho công ty MX hay không, thậm chí sau này có ủy quyền cho công ty khác hay không, những quyền này đều nằm trong tay cậu, cậu có quyền sở hữu tuyệt đối đối với chất hóa học này."
"Nhưng tương ứng với điều đó, công ty MX cũng sẽ thanh toán một lần phí sử dụng ủy quyên và trả cho cậu tiên hoa hồng bán hàng theo tháng."
Triệu Anh Quân lấy ra một hợp đồng, lật ngược lại rồi chỉ vào chỗ ký tên:
"Nếu cậu xác định không có vấn đề gì thì ký tên vào đây. Ký tên xong... hợp đồng này sẽ chính thức có hiệu lực."
Lâm Huyền xem qua hợp đồng một cách đơn giản.
Không có vấn đề gì.
Hắn ký tên vào chỗ ký tên.
Triệu Anh Quân nhìn Lâm Huyền:
"Sau này có kế hoạch gì không? Có thành lập công ty ủy quyền chuyên biệt không? Hay là nghỉ hưu, hưởng thụ cuộc sống?"
"Thực ra không có kế hoạch gì...
Lâm Huyền trả lời thành thật:
"Tôi vân thích công việc thiết kế cho mèo Rhine này, tôi cũng có tình cảm với chú mèo này rồi."
"Nếu cô không phiền thì tôi vẫn muốn tiếp tục làm ở vị trí trưởng nhóm này."
Triệu Anh Quân cười cười:
"Tất nhiên là không có vấn đề gì, chỉ là... có thể phải điều chỉnh một chút sau này”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận