Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 347: Lịch sử bị làm giả (1)

Bản thân ông ta chỉ là một nhân viên nghiên cứu bình thường nhưng lại tự tiến hành một số nghiên cứu "tà đạo' tại nhà.
Ông ta không tiến hành nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, một là vì phòng thí nghiệm không cho phép ông ta tiến hành loại nghiên cứu tà đạo này, hai là ông ta cũng không muốn chia sẻ kết quả nghiên cứu với phòng thí nghiệm. Ông ta muốn dựa vào bằng sáng chế này để kiếm danh tiếng, vì vậy những năm gần đây ông ta vẫn luôn lén lút tiến hành nghiên cứu.
Nghiên cứu của ông ta trong lĩnh vực hiện tại khá tà đạo! [Chất siêu dẫn ở nhiệt độ thường] Nói chung, chỉ trong điều kiện nhiệt độ cực thấp dưới -100 độ, chất siêu dẫn mới có thể đạt được đồng thời hai đặc tính độc lập là điện trở bằng không và tính kháng từ hoàn toàn.
Chất siêu dẫn ở nhiệt độ thường chỉ là chuyện viển vông.
Nhưng mà...
Loại hợp kim hafni mới mà Hứa Vân nghiên cứu ra dường như đã giúp cho tiến trình nghiên cứu của tiến sĩ Poncemai có bước tiến vượt bậc.
Cụ thể có tiến triển gì, Quý Lâm cũng không hiểu, Quý Tâm Thuỷ cũng không hiểu.
Cũng vì vậy, Quý Lâm mới càng khẳng định chính xác hơn... Quý Tâm Thuỷ nhất định có cấp trên, ông ta đang thực sự đang làm việc cho một trong những thành viên của Câu Lạc Bộ Thiên Tài.
"Tôi rất tò mò, Ngạo Mạn” Quý Lâm lật xem tài liệu phức tạp trên tay:
"Vì tiến sĩ Poncemai vẫn luôn lén lút nghiên cứu những thứ này ở nhà riêng, trên toàn thế giới ngoài ông ta ra không ai biết, vậy thì sao Câu Lạc Bộ Thiên Tài biết được? Làm sao biết được kịp thời như vậy?"
"Nhìn sơ qua thì nghiên cứu của tiến sĩ Poncemai cũng giống như Đường Hân, đều chỉ mới ở giai đoạn bán thành phẩm ở giai đoạn đầu, còn cách hoàn thành một đoạn nữa. Làm sao Câu Lạc Bộ Thiên Tài biết được những điều này, làm sao khẳng định được rằng họ nhất định đúng, nhất định sẽ thành công?"
"Đây chính là điểm mạnh của họ! Đây chính là sự bí ẩn của Câu Lạc Bộ Thiên Tài!"
Quý Tâm Thuỷ nói rất chắc chắn, ánh mắt cũng rất kiên định, lóe lên ánh sáng tôn kính khác thường:
"Bọn họ chưa từng bỏ lỡ một lần nào, chưa từng thất bại một lần nào... Điểm này không cần nghi ngờ đâu Quý Lâm, tôi có được thành tựu và địa vị như ngày hôm nay chính là minh chứng tốt nhất."
"Ông đúng là một người giải đố đủ tiêu chuẩn."
Quý Lâm cười khẽ:
"Nói đi nói lại cũng chỉ có mấy câu này... Nhưng thôi, mục đích tôi đến đây lần này cũng đã đạt được. Sau này ông nhớ xử lý mọi chuyện sạch sẽ một chút, tuyệt đối không được để bất kỳ ai biết được nghiên cứu của tiến sĩ Poncemai, cũng phải xử lý sạch sẽ tất cả các tài liệu bản thảo liên quan đến chất siêu dẫn ở nhiệt độ thường."
"Điểm này không thành vấn đề, chúng tôi là chuyên gia mà.”
Quý Tâm Thuỷ cười gượng.
"Còn một chuyện nữa cần xác nhận với ông."
Quý Lâm nhìn Quý Tâm Thuỷ:
"Ông xác định là trong tiền đề không được giết hại người vô tội nhưng lại có thể hy sinh chính người của chúng ta phải không?"
"Đúng vậy."
Quý Tâm Thuỷ gật đầu:
"Bởi vì bọn họ vốn là người chết... Đố Kị, Tham Lam, Bạo Thực, Phẫn Nộ,
Bọn họ vốn là người đã chết, chỉ là tôi cứu mạng bọn họ. Ngoại trừ cậu, tất cả bọn họ đều chỉ là quân cờ có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào."
"Cái chết vốn là số phận của bọn họ, việc bọn họ còn sống vốn đã là một sự xáo trộn lịch sử, về bản chất, bọn họ và Hứa Vân lẫn Đường Hân đều giống nhau, chỉ là vấn đề lớn nhỏ trong việc ảnh hưởng đến quỹ đạo lịch sử."
"Tôi đã cho bọn họ một mạng sống thứ hai, tôi đã cho bọn họ một cuộc đời mới như thế này... Về điểm này, tôi hiểu rõ hơn bất kỳ ai."
Quý Lâm không nói gì, chỉ gật đầu.
Hắn ta đã không còn lạ gì sự tàn nhẫn của Quý Tâm Thuỷ.
Hắn ta không dám giết người bừa bãi, chỉ vì lo sợ sẽ ảnh hưởng đến tư cách gia nhập Câu Lạc Bộ Thiên Tài của mình nên mới ngoan ngoãn như vậy.
Nhưng có một điều ông ta không nói sai...
Những thành viên khác trong tổ chức thực sự đáng lẽ phải là người chết, cuộc sống huy hoàng hiện tại của bọn họ đều do Quý Tâm Thuỷ ban tặng.
Hắn ta đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó quay đầu nhìn Quý Tâm Thuỷ:
"Ngạo Mạn à... Phải chăng ông đã quên mất chính mình rồi?"
"Hả?"
Quý Tâm Thuỷ nhìn Quý Lâm với vẻ nghi hoặc.
"Trước đây, ông cũng chỉ là một kẻ đáng thương bị xa lánh trong viện nghiên cứu của trường Đại học Đông Hải..."
Quý Lâm cười sâu xa:
"Cuộc đời của ông, chẳng phải cũng do Câu Lạc Bộ Thiên Tài thay đổi sao?"
"Cậu muốn nói gì?"
Quý Tâm Thuỷ cau mày.
"Tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao?"
Quý Lâm nhìn chiếc xe ô tô Volkswagen đang nhấp nháy đèn cảnh báo ở đẳng xa, tiếp tục nói:
"Ông đã thay đổi cuộc đời, lịch sử và tương lai vốn có của Đố Kị và Tham Lam... Vì vậy, ông coi bọn họ như những kẻ giết người hoặc tay sai có thể giết chết bất cứ lúc nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận