Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 1094: Cuộc họp gia đình nghiêm túc (4)

Triệu Anh Quân nhíu mày, cảm thấy không thể chịu nổi:
"Bố mẹ có xong chưa? Cố ý làm trò cho con xem phải không?"
Triệu Anh Quân đại khái đã đoán ra.
Buổi tiệc Hồng Môn hôm nay... đại khái là bố mẹ lại nghĩ ra trò gì để kích thích mình, cố ý tìm một cô bé đến, diễn kịch gia đình cho mình xem.
Hơn nữa!
V V cũng không bình thường!
Mày ở đây làm loạn cái gì? Quên mất mày là chó của ai rồi sao?
Thật kỳ lạ...
Chỉ trong khoảnh khắc đó.
Triệu Anh Quân đột nhiên nhận ra, căn phòng riêng nhỏ này dường như bị chia thành hai phần.
Bố mẹ và V V, tất cả đều quay quanh cô bé đang cúi đầu ăn bít tết.
Còn mình đứng bên này, không ai quan tâm.
"Đây rốt cuộc là con cái nhà ai?"
Triệu Anh Quân ngồi xuống, chống tay lên bàn, nhìn vào hai bím tóc nhỏ đang đung đưa và hai cái kẹp hoa quê mùa trên đó:
"Cháu tên là gì?”
Nghe đến từ "tên", cô bé ăn bít tết như có phản xạ, ngẩng đầu lên, nhìn Triệu Anh Quân:
"Cháu tên là Diêm Kiều Kiều."
Trong khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, Triệu Anh Quân ngây người.
Cô ấy như đang soi gương, một tấm gương thời gian, bên này là cô 25 tuổi, còn bên kia lại là chính mình lúc 15 tuổi.
"Diêm... Kiều Kiều..."
Triệu Anh Quân nhẹ nhàng đọc tên này.
Hoàn toàn không có ấn tượng.
Chắc là họ hàng bên mẹ mình? Cùng họ.
Chỉ là cô bé này lớn nhanh quá đi?
Sao mà ngoại hình gần như giống mình hồi nhỏ vậy?
Thấy Triệu Anh Quân ngây người không nói gì...
Triệu Thụy Hải và Diêm Mai liếc nhìn nhau, cảm thấy có thể bắt đầu gợi ý tiếp.
"Anh Quân."
Diêm Mai lấy khăn giấy, lau miệng cho Diêm Kiều Kiều, làm cho mặt cô bé trắng trẻo hơn, rồi nhìn Triệu Anh Quân:
"Con nhìn xem, Kiều Kiều có phải trông giống con hồi nhỏ không?"
Triệu Anh Quân gật đầu:
"Thật sự rất giống."
"Nếu con sinh con gái, chắc cũng sẽ giống thế này nhỉ?"
Diêm Mai tiếp lời.
"Ha ha.”
Triệu Anh Quân cười nhẹ:
"Đây lại là một kiểu thúc giục kết hôn mới sao? Bố mẹ thật là, nếu mỗi bữa ăn đều nói những chuyện nhàm chán này.. con nghĩ chúng ta nên không ăn nữa thì hơn."
Triệu Thụy Hải nheo mắt.
Quan sát biểu cảm và phản ứng của Triệu Anh Quân.
Xem ra.
Giống như ông ấy nghĩ.
Anh Quân thật sự không biết gì về cô bé này, có thể thấy con bé hôm nay cũng lần đầu tiên gặp cô bé, biểu cảm đó không thể giả vờ được.
Quá tự nhiên.
Quá thoải mái.
Triệu Thụy Hải suy nghĩ một lúc, quyết định nói thật:
"Đến nước này, chúng ta nói thật luôn."
"Đây là một cô bé mà bố và mẹ nhặt được trên đường về nhà, roi chúng ta đưa cô bé đi xét nghiệm huyết thống. Kết quả cho thấy.. cô bé có quan hệ huyết thống với bố mẹ, chắc chắn là hậu duệ của bố mẹ."
Cốp.
Triệu Anh Quân vừa cầm ly nước lên lại nhẹ nhàng đặt trở lại bàn.
Sau đó ngồi thẳng dậy.
Khoanh tay, nhìn bố mẹ:
"Con hiểu rồi."
Cô ấy ngừng một chút, tiêu hóa thông tin:
"Vậy hôm nay là một buổi họp gia đình rất nghiêm túc."
"Đúng vậy."
Triệu Thụy Hải gật đầu.
"Xem ra có một chuyện giấu đã lâu muốn thông báo."
"Đúng vậy."
Diêm Mai gật đầu.
"Bố mẹ sinh em gái cho con khi nào vậy?"
Triệu Anh Quân nhìn kỹ cô bé, đoán tuổi:
"Là khi con đi du học sao? Vậy bố mẹ giấu kỹ thật, lớn như vậy rồi con chưa gặp lần nào..."
"Nói thật, sinh con thứ hai thì sinh thôi, có gì mà phải giấu? Dù chính sách nhà nước không cho phép, con cũng hiểu bố cần phải giấu. Nhưng cũng không cần giấu cả con chứ?"
"Không không không..."
Triệu Thụy Hải xua tay:
"Con nghĩ đi đâu vậy, bố mẹ làm sao có cơ hội đó? Hơn nữa, bác sĩ cũng đã nói rồi, từ báo cáo phân tích DNA, Diêm Kiều Kiều không thể là con của bố mẹ, mà giống như... cháu ngoại của chúng ta."
Phì !
Triệu Anh Quân suýt nữa phun trà ra.
Cô ấy nuốt xuống, không nhịn được cười nói:
"Bố đùa hơi quá rồi, con từ đâu mà sinh ra một đứa cháu ngoại lớn như vậy cho bố mẹ? Nói thật... nếu con có khả năng đó, bố mẹ không vui mừng đến phát điên sao? Còn cần gì phải thúc cưới thúc sinh con, đây chẳng phải đã có sẵn cháu gái để nuôi rồi sao?"
Diêm Mai muối nói lại thôi.
Cuối cùng vẫn nói nghiêm túc:
"Thực ra... bố mẹ cũng không phải không chấp nhận được chuyện này. Dù sao thì, đứa trẻ vô tội, nếu thật sự có quan hệ huyết thống với chúng ta, thì là người nhà chúng ta, chúng ta chắc chắn phải có trách nhiệm với cô bé."
"Dù chúng ta không hiểu được, cháu ngoại này từ đâu ra, nhưng... sự thật vẫn là sự thật, báo cáo DNA không nói dối. Thậm chí bác sĩ còn nói, Diêm Kiều Kiều trông thế này, gần như giống hệt con hồi nhỏ, không cần thiết phải làm giám định cha con nữa."
Ai dà...
Triệu Anh Quân thở dài.
Cảm thấy lần này cho bố mẹ đến Đông Hải, hoàn toàn là một sai lầm.
Không đến thì thôi, mọi thứ yên ổn.
Hai người vừa đến, mọi thứ đảo lộn, rắc rối đầy xung quanh.
"Bố mẹ rốt cuộc muốn nói gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận