Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 649: Không thể trốn thoát (4)

Ánh mắt Lưu Phong trở nên dịu dàng.
Ánh mắt nhìn Lâm Huyền... cũng thêm một chút hiểu biết và thương hại.
Hắn ta nhẹ nhàng bước tới, võ nhẹ vai Lâm Huyền, như một người anh cả nói lời thấm thía:
"Tìm một người bạn gái bình thường, yêu một mối tình bình thường đi."
"Anh cứ ba câu là không rời khỏi chuyện yêu đương được à?"
Lâm Huyền thực sự hết nói nổi.
"Sở An Tình thực sự rất tốt."
Lưu Phong nói.
"Tôi đã nói rồi mà! V V hét lên trong điện thoại:
"Yêu nhau đi! Yêu nhau đi! Yêu nhau đi! ”.
Lâm Huyền nhét điện thoại vào túi rồi vẫy tay với Lưu Phong:
“Tạm biệt."
Vài ngày sau, Lâm Huyền và Lưu Phong lên máy bay đến đế đô, đến Viện Khoa học Long Quốc, dưới sự điều phối của Viện trưởng Cao Diên, họ đã giành được quyền sử dụng Kính thiên văn FAST ở Quý Châu trong vòng nửa năm.
Gần như không ngừng nghỉ.
Lưu Phong không thể chờ thêm một phút nào nữa, kéo Lâm Huyền dọn dẹp đồ đạc xong là lập tức đến Kính thiên văn FAST ở Quý Châu.
Đi một loạt các phương tiện giao thông.
Hai người đến huyện Bình Đường, tỉnh Quý Châu.
Đây là một vùng trũng tự nhiên, được tạo thành từ phễu karst, hang nước, hố sụt và hang động, cách xa nhiễu sóng của thành phố, lại không dễ xảy ra tình trạng ngập nước vào những ngày mưa, thực sự là nơi lý tưởng để xây dựng kính thiên văn vô tuyến.
Trước khi đến, Lâm Huyền vẫn chưa có khái niệm cụ thể về kích thước của kính thiên văn vô tuyến lớn nhất thế giới, có đường kính hơn 500 mét này.
Nhưng...
Khi thực sự đứng dưới công trình nhân tạo vĩ đại này...
Hắn mới thực sự cảm nhận được, cái gì gọi là phù du giữa trời đất, nhỏ bé như hạt cát giữa biển khơi.
Quá lớn.
Một quốc bảo như vậy được dựng trên núi lớn, hướng lên bầu trời như một cái nồi lớn. Giống như một tấm gương.
Một mặt đối diện với vũ trụ, phản chiếu vũ trụ, lại bao quát vũ trụ.
Chẳng lẽ...
Câu đố về tấm gương mà Hoàng Tước nói là ở đây?
Lâm Huyền lắc đầu.
Hắn không chắc.
Bởi vì mặc dù đây là một tấm gương nhưng dù là bản thân Kính thiên văn FAST, hay hạt không gian và thời gian sau này thì đó đều là thứ Lưu Phong muốn nhất, chứ không phải thứ hắn muốn nhất.
Hơn nữa, lần cô ta đến phòng thí nghiệm thực ra đã đưa ra gợi ý cho Lưu Phong rồi, còn gợi ý cho hắn nữa, rất rõ ràng là có ý khác...
Tấm gương.
Tấm gương.
Rốt cuộc là chỉ cái gì?
"Hùng vĩ quá."
Lưu Phong đứng trên đỉnh núi cao, nhìn xuống cái nồi lớn màu trắng như tạo vật ngoài hành tinh này:
"Không hiểu sao lại có chút kích động. Lâm Huyền, những gì chúng ta đang làm hiện tại, là chuyện lớn mà lịch sử loài người căn bản không thể tưởng tượng được... Chúng ta sẽ dùng kính thiên văn vô tuyến lớn nhất thế giới này, không phải để bắt chuyển động của thiên thể, không phải để thăm dò sao xung, không phải để lắng nghe âm thanh bức xạ của vũ trụ, mà là để làm một việc vĩ đại hơn! Là để tìm kiếm hạt không gian và thời gian khuếch tán đến từ không gian và thời gian khác!"
"Đây chắc chắn là kỳ tích trong lịch sử văn minh nhân loại, một khi thăm dò được hạt không gian và thời gian và bắt giữ thành công thì đồng hồ thời gian và không gian của tôi có thể thăm dò được sự thay đổi của độ cong thời không, mà có được giá trị độ cong thời không... thì có lẽ chân lý và bí mật liên quan đến hằng số vũ trụ đã gần kê!"
"Đây là một loạt nghiên cứu logic, mà bây giờ cuối cùng chúng ta cũng đại diện cho loài người, hướng tới nơi sâu thẳm nhất của vũ trụ chưa được biết đến, chân lý của vũ trụ, bí mật của vũ trụ, đã bước ra bước đầu tiên!"
Lưu Phong đứng trên đỉnh núi, dang rộng hai tay.
Ôm lấy mọi thứ trong tầm mắt.
Nếu Lâm Huyền không biết hắn ta vẫn giữ được lý trí thì hắn thực sự nghĩ rằng giây tiếp theo hắn ta sẽ cầm ván trượt trượt xuống, khoe khoang trong cái hố lớn nhẫn nhụi của Kính thiên văn FAST ở Quý Châu.
"Tôi sẽ không để Thất Thất thất vọng."
Lưu Phong mở mắt ra, ánh mắt trở nên kiên định và không sợ hãi:
"Tôi sẽ chứng minh cho thế giới này thấy rằng..."
"Hằng số vũ trụ chắc chắn đúng!"
"Các anh xem, cái thứ giống như cái nồi lớn bên dưới này chính là mặt phản xạ của kính thiên văn vô tuyến Kính thiên văn FAST, diện tích hơn 250.000 mét vuông, tổng cộng có 4450 tấm phản xạ, mỗi tấm nặng 450 cân."
Nhân viên tiếp tân mặc áo blouse trắng bên trong Kính thiên văn FAST dẫn Lâm Huyền và Lưu Phong đi vào hành lang, giới thiệu cho họ:
"Trên những tấm này có rất nhiều lỗ nhỏ, có thể cho nước và ánh sáng đi qua nhưng không cho sóng đi qua, đây chính là nguyên lý hoạt động của kính thiên văn vô tuyến - bộ thu ở khoang nguồn, thông qua việc nhận sóng điện từ vũ trụ phản xạ từ mặt gương khổng lồ, sau đó tiến hành phân tích và tổng hợp, từ đó suy ra bản chất, khoảng cách và các chi tiết khác của vật thể được quan sát."
Bạn cần đăng nhập để bình luận