Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 75: Quà trả ơn

Tìm kiếm tác phẩm của Viện sĩ Cao Văn.
"Tổng quan về kỹ thuật ngủ đông”, "Triển vọng và khó khăn kỹ thuật của khoang ngủ đông”, "Giải thích chi tiết về chất lỏng làm đầy khoang ngủ đông, "Triển vọng về sản phẩm phụ của công nghệ ngủ đông".
Có tổng cộng bốn tác phẩm.
Rõ ràng, cuốn thứ ba chính là mục tiêu của Lâm Huyền.
Trong phần ghi chú có ghi vị trí để sách, cũng ở khu C tầng 3 nhưng ở những giá sách khác.
Lâm Huyền ghi nhớ vị trí cụ thể, sau đó lại đi thang máy lên tầng 3, nhanh chóng tìm thấy tác phẩm của Viện sĩ Cao Văn:
"Giải thích chi tiết về chất lỏng làm đầy khoang ngủ đông".
Hắn tìm một chiếc bàn trống, ngồi xuống đọc.
Hướng nghiên cứu của Viện sĩ Cao Văn và Tiến sĩ Michaelson không chênh lệch nhiều, có lẽ đây cũng là cách giải duy nhất cho chất lỏng làm đây khoang ngủ đông, Lâm Huyền nhanh chóng xác định được vị trí của công thức phản ứng hóa học dạng chuỗi quan trọng đó.
"Quả nhiên là chép sai, nhầm lẫn với các công thức hóa học khác."
Sau khi tìm ra trọng điểm, việc kiểm tra và bổ sung những chỗ còn thiếu sau đó trở nên rất dễ dàng. ...
Lâm Huyền mất hai ngày để đảm bảo rằng tất cả các lỗi chép đều được sửa xong, tiện thể bổ sung cả những công thức hóa học quan trọng bị thiếu trước đó.
"Phù..."
Lâm Huyền viết xong chữ cuối cùng trên bàn làm việc trong phòng ngủ.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, dựa vào lưng ghế:
"Hoàn thành hết rồi."
Hắn cầm ba trang bản thảo mới trên bàn làm việc, lần này chắc chắn sẽ không sai.
Hắn bật sáng màn hình điện thoại để xem giờ.
Đã hơn 4 giờ sáng rồi.
"Hôm nay là thứ Hai, sáng còn phải họp giao ban... Cân ngủ nữa không nhỉ?"
Lâm Huyền có chút do dự.
Họp giao ban của công ty MX tuyệt đối không được trễ, hắn hơi lo lát nữa dậy không nổi.
Hắn mở WeChat ra.
Mấy ngày nay, ngày nào giáo sư Hứa Vân cũng chủ động trò chuyện với hắn vài câu, chủ yếu là thăm dò lịch sự, hỏi tiến độ của Lâm Huyền thế nào.
Lâm Huyền có thể cảm nhận được giáo sư Hứa Vân thực sự rất gấp, rất gấp!
Mỗi ngày ông ấy đều phải dặn dò Lâm Huyền:
"Một khi có bản thảo mới nhất thì cứ liên hệ trực tiếp với tôi! Bất cứ lúc nào cũng được!"
Lâm Huyền nhìn thời gian.
Chung quy cảm thấy liên lạc với Hứa Vân lúc 4 giờ sáng thì có hơi không ổn nhỉ?
Nhưng cảm thấy có lẽ đối phương không nghĩ như vậy...
"Thử xem sao."
Lâm Huyền nhắn tin cho Hứa Vân: [Thầy Hứa, thây ngủ chưa?] Ngay giây tiếp theo.
Đinh linh linh đỉnh linh linh đỉnh linh linh đỉnh linh linh! Điện thoại reo lên.
Hay lắm.
Cũng nằm trong dự đoán.
Bên kia điện thoại, Hứa Vân rất phấn khích, vừa mở miệng đã hỏi có bản thảo mới nhất không.
Hứa Vân nói, bây giờ ông ấy đang nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, mấy ngày nay trong đầu toàn nghĩ đến công thức hóa học trên bản thảo nên không ngủ được. Ông nói nếu Lâm Huyền tiện thì ông ấy muốn đến lấy bản thảo ngay bây giờ.
"Hay là em mang đến cho thầy nhé thây Hứa, mấy ngày nay thây không nghỉ ngơi tốt, lái xe không an toàn."
"Hơn nữa em mang bản thảo đến cho thầy xong, ăn sáng rồi đi họp giao ban ở công ty luôn, không mất thời gian."
Nói xong.
Lâm Huyền mặc quần áo vào, cầm bản thảo rồi đi taxi đến Đại học Đông Hải. ...
Bên ngoài trời mới tờ mờ sáng.
Nhiều người lao động đã bắt đầu làm việc. Đường đến khu Đại học rất ít xe, xe taxi nhanh chóng đến cổng Đại học Đông Hải, Lâm Huyền xuống xe, đi thẳng đến phòng thí nghiệm của giáo sư Hứa Vân và đưa bản thảo cho ông ấy.
"Ừm.."
Giáo sư Hứa Vân cầm bản thảo ngồi xuống nghiên cứu, vừa xem vừa phát ra tiếng kinh ngạc:
"Không sai được, lần này chắc chắn không sai rồi!"
Ông ấy phấn khích xoa xoa tay:
"Lâm Huyền, mấy ngày nay tôi vẫn đang nghiên cứu bản thảo mà cậu đưa trước đó. Mặc dù các bước thí nghiệm chắc chắn bị kẹt nhưng phần lý thuyết thì hoàn hảo."
"Vừa rồi tôi xem bản thảo cậu đưa, theo kinh nghiệm của tôi... công thức phản ứng hóa học trên đó cũng chắc chắn là đúng."
"Tôi tin rằng, tôi sẽ sớm có thể hoàn thành chất lỏng làm đầy khoang ngủ đông."
Lâm Huyền mỉm cười, cũng rất vui mừng cho giáo sư Hứa Vân:
"Vậy thì xin chúc mừng thầy Hứa, bao nhiêu năm mong mỏi của thầy cuối cùng cũng thành hiện thực."
"Theo như ý tưởng của thầy, chất lỏng làm đầy khoang ngủ đông ra đời và được công bố chắc chắn sẽ thắp sáng ngọn lửa nghiên cứu công nghệ ngủ đông trên toàn thế giới, hẳn là không mất bao lâu nữa là có thể nghiên cứu thành công khoang ngủ đông."
"Đến lúc đó... Hứa Y Y có thể đi khoang ngủ đông đến tương lai để chữa bệnh, tôi tin rằng vài chục năm vài trăm năm nữa, Y học của loài người nhất định có thể chữa khỏi bệnh nhân thực vật."
Nói đến con gái.
Trong mắt Hứa Vân cũng lóe lên tia hy vọng.
Ông ấy nắm tay Lâm Huyền cảm ơn rối rít, nói rằng đây đều là nhờ phúc của Lâm Huyền, phải cảm ơn Lâm Huyền thật nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận