Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 1690 - Brooklyn (3)



Chương 1690 - Brooklyn (3)




Chương 1690: Brooklyn (3)
Jask đưa cho Lâm Huyền một chiếc ống nhòm:
“Cậu có thể lờ mờ nhìn thấy hàng trăm điểm sáng nhỏ đang tiến về phía ngôi sao chổi, đó chính là những đầu đạn hạt nhân quỹ đạo. Thật hoành tráng… tôi nghĩ cảnh tượng có thể sánh ngang với trận mưa sao băng khi Kevin Walker chiếm đoạt vệ tinh Starlink và ném xuống cậu năm xưa!”
“Ha ha.”
Lâm Huyền cười nhẹ, nhận lấy ống nhòm: “Chuyện đó đã xảy ra cách đây 200 năm rồi, Kevin Walker và Turing cũng đã chết được 200 năm, vậy mà ông vẫn còn nhớ chuyện này.”
Hắn đưa ống nhòm lên mắt, nhắm vào ngôi sao chổi khổng lồ tỏa ra uy lực vô biên trên bầu trời.
Quan sát kỹ hơn.
Quả nhiên có thể thấy hàng trăm điểm sáng nhỏ và hàng chục vệt sáng trắng, tạo thành một vòng vây 360 độ hoàn hảo, đang lao về phía ngôi sao chổi.
Cuối cùng—
Tất cả các đầu đạn hạt nhân quỹ đạo hội tụ tại trung tâm, chạm vào ngôi sao chổi khổng lồ!
Một vụ nổ dữ dội!!
Chỉ trong nháy mắt, dường như có thêm một mặt trời giữa màn đêm.
Tuy nhiên, vì 216 đầu đạn hạt nhân phát nổ ngoài không gian nên âm thanh sẽ không truyền đến Trái Đất; mọi thứ trông thật im lặng, giống như đang xem một bộ phim không tiếng động.
Cảnh tượng mà ống nhòm thu được vô cùng tráng lệ.
Ban đầu chỉ có một ngôi sao chổi, nhưng sau khi bị tấn công bão hòa, ngôi sao chổi đã bị nổ tung thành hàng nghìn mảnh vỡ, lập tức biến thành một trận mưa sao băng rải khắp bầu trời.
“Nổ tan tành thật rồi.”
Lâm Huyền ngắm nhìn bầu trời đêm với vô số ngôi sao băng lướt qua.
Lúc này, ngôi sao chổi khổng lồ đã hoàn toàn biến mất.
Trong cơn mưa thiên thạch đang rơi như mưa rào, tảng lớn nhất trông cũng chỉ có đường kính vài chục mét.
Nếu tảng này thật sự rơi xuống, nó vẫn sẽ gây ra một số thiệt hại lớn. Điều này phụ thuộc vào việc các quốc gia có thể triển khai đội phòng thủ mặt đất để thực hiện bước thứ hai là "đánh chặn bằng tên lửa bão hòa" nhằm phá vỡ nó thêm lần nữa hay không.
“Phần còn lại là việc của tôi.”
Jask đặt ống nhòm xuống, khẽ mỉm cười:
“Thật sự rất cảm ơn Angelica và con cháu của cô ấy đã quản lý công ty của tôi tốt đến vậy. 200 năm trước khi tôi còn là người giàu nhất thế giới, tôi cũng chưa bao giờ giàu đến mức này… Bây giờ tiền thật sự không bao giờ tiêu hết, tiêu thế nào cũng không hết.”
“Tôi đã vung tiền như nước để thuê tất cả những lực lượng có thể thuê được trên toàn thế giới. Chỉ cần có bất kỳ mảnh thiên thạch nào rơi xuống đất, lập tức sẽ được đưa đến chỗ tôi.”
“Nhưng mà, sao chổi bị nổ vụn thế này, tôi đoán rằng sẽ có không ít mảnh rơi xuống ngay tại Mỹ. Chúng ta đang ở khu vực vĩ độ cao, có khi còn may mắn có mảnh nào đó rơi trúng đầu chúng ta đấy! Ha ha ha ha!”
Nhìn nụ cười sảng khoái của Jask, Lâm Huyền bỏ ống nhòm xuống:
“Ông nên nói ít lại thì hơn, tôi đã mắc PTSD vì những lời nói xui xẻo rồi.”
*Chú thích từ dịch giả: PTSD là viết tắt của Post-Traumatic Stress Disorder (Rối loạn căng thẳng sau sang chấn). Đây là một loại rối loạn tâm lý xảy ra sau khi một người trải qua hoặc chứng kiến một sự kiện sang chấn nghiêm trọng như tai nạn, chiến tranh, thiên tai, bạo lực, hoặc các tình huống đe dọa đến tính mạng
……
Thực tế chứng minh.
Jask quả nhiên đúng là “miệng quạ đen”.
Thật sự có vài mảnh thiên thạch nhỏ rơi xuống vùng đất hoang gần căn cứ phóng SPACET thứ ba, đội ngũ của Jask lập tức thu gom và tiến hành kiểm tra phóng xạ.
Sau khi xác nhận an toàn, họ chuyển chúng đến phòng thí nghiệm của Jask.
“Quả nhiên, có astatine-339.”
Jask nhìn kết quả phân tích trên màn hình lớn, thở dài:
“Thật kỳ diệu, quả nhiên câu hỏi của Galileo năm xưa không sai, đây là một nguyên tố đồng vị hoàn toàn không thuộc về Trái Đất, thậm chí không thuộc về vũ trụ này. Thật khó tưởng tượng, vũ trụ ngoài kia còn kỳ diệu đến mức nào.”
“Cũng như vậy thôi, Jask.”
Lâm Huyền lắc đầu:
“Chúng ta nhìn vũ trụ ngoài kia thật kỳ diệu, nhưng vũ trụ ngoài kia nhìn chúng ta, chẳng phải cũng thấy rất thần kỳ sao? Suy cho cùng, có lẽ chính vì sự khác biệt về hằng số vật lý mà mỗi vũ trụ lại có sự khác biệt lớn đến như vậy.”
“Ông có thể tách chiết astatine-339 nguyên chất ra không? Tôi cần đưa nó về Đông Hải ngay lập tức để khởi động thiết bị xuyên thời không.”
Jask gật đầu:
“Không hề khó khăn chút nào, nguyên tố này ổn định đến mức đáng sợ, không phản ứng với bất kỳ vật chất nào, nên chỉ cần phương pháp vật lý đơn giản, thậm chí dùng nhíp cũng có thể tách chiết ra được.”
Một giờ sau.
Lâm Huyền lên chiếc máy bay riêng của Jask, bay thẳng đến Đông Hải, Long Quốc, hạ cánh ngay tại sân bay trong khuôn viên Đại học Rhine, mang nguyên tố astatine-339 vô cùng quý giá trở về phòng thí nghiệm.
Lưu Phong nhìn ống nghiệm chứa vật thể ngoài hành tinh trước mặt, thở dài:
“Chính là thứ này sao… Chúng ta đã chờ đợi nó hơn 200 năm, cuối cùng cũng có trong tay.”
Cao Văn đã bắt đầu nghiên cứu nó với đủ loại thiết bị:
“Ừ, nguyên tố này quá ổn định. Đồng vị astatine-339 này, trong cấu trúc nguyên tử của vũ trụ chúng ta, dù có thế nào cũng không thể tồn tại, nó chắc chắn sẽ ngay lập tức tan rã và biến thành những nguyên tố ổn định khác.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận