Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 726: Đáp án của An Tình (1)

Không phải không đủ phức tạp, mà là không đủ đơn giản.
Lâm Huyền nhớ lại... Siêu trí tuệ nhân tạo V V đã từng nói những lời như vậy trong giấc mơ thứ 3.
Khi đó hắn nghĩ mãi mà không ra câu đó tấm gương mà Hoàng Tước để lại, nên đã nhờ V V giúp đỡ.
Hiếm khi V V suy nghĩ lâu như vậy.
Thậm chí, ánh sáng của toàn bộ thành phố trên không Rhine cũng đều ảm đạm đi mấy phần, trực giác khiến cho Lâm Huyền cảm thấy có một điều gì đó rất lớn đang đến, nó đang thực sự đến.
Nhưng cuối cùng...
V V lại đưa ra một đáp án đơn giản đến lạ thường, thậm chí còn thẳng thắn quá mức.
"Tôi cho rằng... Đây chính là ý trên mặt chữ, để cậu thường xuyên nhìn vào gương hơn."
Huống hồ.
Quyết định không tiếp tục để ý đến siêu trí tuệ nhân tạo bị thiểu năng này nữa.
Hắn đột nhiên cảm nhận được...
Hôm nay câu nói này được lấy ra từ quyển tiểu thuyết khoa học viễn tưởng nào đó, lại được Sở An Tình nói ra, khiến cho Lâm Huyền cảm thấy có chút giật mình.
Nhưng không ngờ rằng.
Cho dù là trên thế giới này, hay là trong quá khứ. Thật ra mấy chuyện như thông minh quá sẽ bị thông minh hại, hay là khoảng tối dưới chân đèn vẫn thường xảy ra.
Lúc ấy Lâm Huyền đã cố gắng nén xúc động muốn hủy cái thùng rác này đi.
Thậm chí không ngại cãi nhau cùng ba mẹ để tranh thủ cơ hội được đi cùng hắn vào không gian để thu giữ Hạt thời gian và không gian;
Cô không chỉ vượt qua cuộc tuyển chọn khắt khe của Hoàng Tước;
Mà còn liều mạng một mình sang Mỹ để cổ vũ cho hắn;
Sở An Tình cũng không phải người ngoài không thể tin tưởng.
"Được."
Tổng hợp lại...
Sở An Tình ngược lại lại là người có thể tin tưởng nhất.
Ba của cô là Sở Sơn Hà còn hơn cả một vị anh hùng, ông phục vụ đất nước và nhân dân, ông cũng đã giúp đỡ hắn rất nhiều khi chiến đấu với Bảy Tội Lỗi...
Lâm Huyền gật đầu:
"Sau khi anh xem xong những bộ phim giả tưởng như 'The Matrix, Mật Mã Gốc, The Truman Show, 'Brain In A Vat, In A Real Studio xong, anh thường tự hỏi làm thế nào để phân biệt được đâu là thế giới thật đâu là thế giới giả?"
Đặt tay ngay ngắn trên đầu gối, giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn ở trường mẫu giáo, sẵn sàng lắng nghe ý nghĩa thực sự của việc quả táo cộng với quả cam bằng bao nhiêu quả lê.
Ngồi thẳng người. Sở An Tình như lâm đại địch.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ xong, Lâm Huyền chậm rãi mở miệng:
"Chỉ là vấn đề anh đang nghĩ đến có chút huyền ảo, hơn nữa nó lại có quá nhiêu giả định và tiên đề, giải thích ra thì có thể sẽ rất khó hiểu. Anh sẽ nói ngắn gọn đơn giản cho em, hy vọng... Em có thể hiểu."
"Khái niệm của 'Brain in a vat' giống như là sau khi kẻ địch đánh ngất chúng ta, sẽ kiểm soát bộ não của chúng ta, trực tiếp dùng máy tính để chuyển các loại tin tức vào bên trong đầu óc của chúng ta, bao gồm thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác, xúc giác, cảm nhận tồn tại của thân thể và sự trải nghiệm vận động. Như vậy đối với bộ não của chúng ta mà nói, giống như bản thân đang thật sự ở một cái thế giới muôn màu muôn vẻ, vô cùng chân thực, không khác gì cuộc sống thường ngày."
"Nhưng trên thực tế, dù bộ não của chúng ta có nghĩ thế giới này thực đến đâu thì nó vẫn là giả, là một chiếc máy tính hư cấu; sẽ có một vị bác sĩ ác độc kiểm soát tất cả những gì mà chúng ta nhìn thấy, biến chúng ta thành vật thí nghiệm của hắn, hoặc đơn giản là nhìn chúng ta rồi chê cười."
"Còn về khái niệm của Studio thì em chắc chắn có thể nghe hiểu, dù sao em cũng đã xem qua bộ phim "The Truman Show' rồi. Chính là khi chúng ta tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện bên cạnh có cư dân, có ô tô, có cửa hàng, có rạp chiếu phim... Có tất cả mọi thứ trong cuộc sống hàng ngày. nhưng tất cả những thứ đó đều là diễn viên và đạo cụ được đạo diễn sắp xếp trong một trường quay khổng lồ rộng bằng vài cái thành phố, với những chiếc camera giấu kín ở khắp mọi nơi, nếu chúng ta không di chuyển bằng máy bay hoặc tàu hỏa để đi đâu đó, thì chúng ta sẽ không bao giờ phát hiện ra mình chính là nhân vật chính của một chương trình thực tế, cuộc sống riêng tư của chúng ta được phát sóng trực tiếp 24 giờ mỗi ngày để cả thế giới cùng thưởng thức."
"Chúng ta giả sử đi, anh, em, hoặc bất kỳ người nào khác đang ở trường hợp 'Brain in a vat, hoặc ở bên trong một cái Studio vô cùng chân thực và to bằng vài cái thành phố. Với điều kiện tiên quyết là hoàn toàn bị kẻ địch hoặc đạo diễn giám sát và khống chế, vậy rốt cuộc là chúng ta phải làm gì mới có thể để bản thân ý thức được mình đang ở bên trong một thế giới không có thật?"
"Đương nhiên, cũng không nhất thiết phải chứng minh được thế giới này là thế giới hư ảo, chúng ta cũng có thể nghĩ cách chứng minh nó là thế giới thật, chứng minh xuôi hay chứng minh ngược đều được hết. Nếu như có thể có cách chứng minh thế giới mà chúng ta đang ở là thật thì tất nhiên càng làm cho người ta yên tâm hơn. Tóm lại chính là, chúng ta phải tìm cách để có được đáp án rõ ràng khi chúng ta đang bị mắc kẹt trong đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận