Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 750: Jask ! (5)

Cao Dương đã bắt đầu hoạt động ngón tay, làm khởi động nóng người.
Lâm Huyền ghé vào cửa sổ ở mạn tàu, dùng sức nhìn lên không trung, nhưng nhất thời cũng không thể phân biệt được đâu mới là bên trên.
Hắn trực tiếp gõ vào mũ giáp hai lần:
"V V, Jask và Kevin Walker bên kia vẫn không có động tĩnh gì sao?"
"Không có, tất cả đều bình thường."
V V nói:
"Jask còn đang ở tháp quan sát, Kevin Walker không có khởi xướng bất kỳ cuộc tấn công nào đối với con máy bay vũ trụ kia, không biết bọn họ đang chờ cái gì."
"Nhưng mà... Hiện tại tất cả mọi thứ đều đang trong tâm kiểm soát của tôi, có vẻ như là quá muộn để bọn họ có thể làm bất cứ điều gì. Con máy bay vũ trụ của nước Mỹ vẫn đang làm tốt nhiệm vụ ở trên độ cao 1.200 ki-lô-mét, Jask vẫn đang ở trong tháp quan sát, hoàn toàn không có bất cứ động tĩnh gì."
Dù hắn đã nghĩ lâu như vậy, cũng nghĩ không ra...
"Hiện tại tôi đang dùng camera trên bệ phóng tên lửa Tinh Hạm hướng về phía tháp quan sát để theo dõi ông ta, hình như ông ta cũng đang nhìn về phía bên này... nhìn rất lâu, ông ta đúng là tự luyến, hoặc có lẽ là thật thích tên lửa, mỗi ngày đều nhìn chằm chằm cái tên lửa Tinh Hạm này thật lâu."
Hắn tin vào V V.
"Tiếp tục giám sát đi, đừng buông lỏng cảnh giác."
Lâm Huyền gật gật đầu:
Từ trước đến nay nó chưa bao giờ mắc sai lầm.
"Trên tháp quan sát của . Jask không có dây điện hay thiết bị điện tử nào, nên chúng ta không thể nghe được ông ta nói gì. Nhưng nói gì thì nói, ở một nơi không có dây điện, không có bất kỳ thiết bị điện tử nào, ông ta có thể làm gì chứ?"
Còn có thể làm cái gì đây?...
Mặt khía cạnh, mọi ngóc ngách đều bị V V mạnh mẽ phong kín.
Bọn họ.
Nếu như Kevin Walker, hoặc là . Jask, thật sự muốn đến cướp Hạt thời gian và không gian, bọn họ sẽ làm thế nào để cướp?
Một ngày mới, mặt trời mới.
Tòa tháp quan sát.
Thời gian này, mặt trời dần lên cao.
Nước Mỹ, Texas, Boca Chica, bãi phóng tên lửa SpaceT Tỉnh Hạm.
Ban đêm của Long Quốc, vừa đúng lúc là bình minh của nước Mỹ.
Giá đỡ bằng thép nhô ra từ bốn phía, cố định chiếc tên lửa tâm trung cao khoảng 40 mét ở bên trong, chọc thẳng tới chân trời. Ghé vào tòa tháp quan sát, nhìn ra toàn bộ bãi phóng tên lửa Tinh Hạm, cơn gió vẫn thổi đến khiến ông ta khó khăn để mở mắt.
Nhưng càng ở nơi cao càng lạnh lẽo.
Cho dù đầu tóc của người giàu nhất thế giới này luôn rối bời, lôi thôi lếch thếch.
Lúc này, Jask không rời mắt, nhìn chằm chằm vào bệ phóng tên lửa đang đứng vững vàng chính giữa bãi phóng tên lửa.
Cơn gió xuân đầu tiên thổi lên tóc . Jask, thổi rối bời.
"Ngài Jask cuối thẳng.
Cộc cộc cộc cộc !
Âm thanh của giày cao gót giẫm lên thép dồn dập.
Cô thư ký mặc bộ đồ chuyên nghiệp, chạy lên từ cầu thang thép bao quanh tòa tháp, thở hổn hển xuất hiện từ trong góc.
Cô đẩy đẩy gọng kính đỏ, bất mãn nhìn Jask:
"Ngài Jask! Vì lý do gì mà ngài luôn luôn không mang điện thoại tới đây ngắm cảnh! Mỗi lần có chuyện quan trọng đều không thể kịp thời liên hệ với ngài! Còn muốn để tôi mang giày cao gót chạy lên cao như vậy!"
"Nếu ngài thực sự không muốn điện thoại di động làm phiền việc ngắm nhìn tên lửa của mình, tại sao lại không lắp một cái bộ đàm ở đây! Một cái trên tháp quan sát, một ở trong văn phòng làm việc của tôi, như vậy tôi cũng không cần phải đi xa và cao như vậy để tìm thấy ngài."
'Ha ha ha ha ha ha ha...
Jask nghe thư ký phàn nàn, cười to.
Nghiêng đầu nhìn, lông mày khế run run:
"Cô mang điện thoại không?”
"Đương nhiên là tôi mang! Bây giờ có ai đi ra ngoài mà lại không cầm theo điện thoại!"
Jask vươn tay:
"Cho tôi mượn."
"Hả?"
Thư ký bất ngờ, gọng kính đỏ lại trượt xuống mấy phần.
"Đưa điện thoại cho tôi."
Jask lặp lại một lần.
Cô thư ký đành phải đổi tập tài liệu ở tay phải sang tay trái, sau đó lấy chiếc điện thoại di động từ túi phải ra đưa cho . Jask.
Jask cầm điện thoại di động ở trong tay, cân nhắc.
Sau đó lại độ mỉm cười xoay người, ghé vào lan can sắt, nhìn về bệ phóng tên lửa ở phía xa xa:
"Cô biết... vì sao nơi này không có dây điện, không lắp đặt bất kỳ thiết bị điện tử nào, thậm chí ngay cả đèn điện cũng không được lắp đặt, tôi cũng không bao giờ cầm điện thoại lên đây không?”
Bí thư đẩy đẩy gọng kính đỏ vừa bị trượt xuống, lắc đầu.
Cô ấy đã sớm cảm thấy tòa tháp quan sát này có chút vô lý.
Nhưng điều vô lý hơn nữa là... Đương nhiên vẫn là xếp của cô, người giàu nhất thế giới luôn luôn quên theo cầm điện thoại, còn ngày nào cũng chạy tới tòa tháp quan sát mà đến chim còn không thèm ¡ này để nhìn tên lửa.
"Bởi vì tôi e ngại trí tuệ nhân tạo."
dJask nhẹ nói:
"Trí tuệ nhân tạo đối với nhân loại mà nói, chính là hộp ma thuật Pandora. Thứ này một khi mở ra, có thể sẽ tạo thành hậu quả không ai khống chế được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận