Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 732: Trận chiến cuối cùng ! chúng ta gặp nhau trên bầu trời ! (1)

Nhớ lại khi cô giơ tay cắt đứt yết hầu của kiểm sát trưởng, hóp lưng lại như mèo vừa lạnh lùng vừa mau lẹ xoá bỏ người trông coi ngân hàng.
Cô là chuyên gia mật mã.
Cô một mình đi đến Đông Hải.
Tâm tư cô cẩn mật nên giỏi về việc thu thập tình báo.
Cô luôn luôn có thể tạo bất ngờ cho người khác.
"Cô ấy không phải là cô gái bình thường."
Lâm Huyền lại lặp lại một lần nữa, quay đầu nhìn đồng hồ điện tử V V:
"Cậu chưa từng thấy C C, cũng không hiểu cô ấy. Trên người cô gái này dường như tồn tại rất nhiều năng lực. Nếu như cô ấy có dự định tới tìm tôi, tới cứu tôi mà nói, cô ấy nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp. Hoặc là, chúng ta cũng có thể suy nghĩ từ khía cạnh này một chút, xem liệu có cách nào có thể để lại gợi ý cho C C 600 năm sau, để cô ấy đến địa điểm tôi xuất hiện rồi cứu tôi vào đúng ngày kỷ niệm 600 năm ngày thành lập ngân hàng Thái Mỗ không."
An tĩnh đến dị thường.
"Tạm.
"Cho dù vứt bỏ sự tín nhiệm sang một bên, thì C C có được mảnh vỡ kí ức trước kia cũng vô cùng rõ ràng, tôi và cô ấy chính là châu chấu ở trên cùng một sợi thừng. Sau bao nhiêu lần thử mà không mở được két, C C đương nhiên hiểu rằng nếu không có tôi thì cô ấy không thể mở két được; còn tôi nếu muốn thoát ra khỏi vòng vây của binh sĩ thì không thể không có C C. Lần này... hai chúng ta thật sự gắn bó với nhau."
"Tôi vẫn có ấn tượng rất tốt về cô ấy. Tuy tôi không thích tính cách của cô ấy lắm nhưng thực ra tôi cũng không ghét cô ấy đến mức đó. Trước kia gần như là đêm nào tôi cũng ở cùng cô ấy, tôi rất quen thuộc với cô ấy. Và rõ ràng cô ấy có mối liên hệ sâu sắc với người đàn ông có râu quai nón, người rất có thể sẽ là tôi của sau này, quả thực là một người đáng tin cậy."
Lâm Huyền khẽ cười một tiếng:
V V trầm mặc.
"Cậu thật sự rất tín nhiệm cô gái tên C C này."
V V từ tốn nói.
"Ai da..."
Lâm Huyền cảm giác có cái gì không đúng:
"Là phân tích của tôi bị sai chỗ nào sao?"
"Làm sao vậy?"
Lâm Huyền hít sâu một hơi, nhớ lại cảnh tượng hung bạo tháo dỡ robot thùng rác, cố nén xuống loại xúc động này:
"Đối thủ cạnh tranh của tiểu công chúa... lại tăng thêm rồi."
Đồng hồ điện tử V V thở dài:
"Đừng quên tiếp tục giám sát Jask, còn có con máy bay vũ trụ X37B của nước Mỹ đang bay trong quỹ đạo kia."
Cộc cộc cộc cộc cộc dồn dập tiếng giày cao gót truyền đến.
Ngày hôm sau.
Ngủ....
Vén chăn lên chui vào.
Lâm Huyền và Sở An Tình đang tiến hành các bài tập thực hành trên máy bay vũ trụ, làm quen với các loại thiết bị trong khoang thiết bị.
Dứt lời, hắn lười phải nói chuyện với trí tuệ nhân tạo thiểu năng này.
Hoàng Tước dẫn Lưu Phong giẫm lên bậc thang dẫn vào máy bay vũ trụ, đi vào khoang thiết bị, vẻ mặt nghiêm trọng.
"Lâm Huyền, Hạt thời gian và không gian đã bay qua quỹ đạo mặt trăng, đi vào không gian của mặt trăng, đồng thời tốc độ cũng hoàn toàn bị giảm đi không theo lẽ thường, không tuân theo định luật Newton, tốc độ ngay lập tức giảm xuống còn khoảng 3 Mach."
"Nếu dựa theo tốc độ này để ước tính, Hạt thời gian và không gian này sẽ đi vào tầng khí quyển ở độ cao 1.000 ki lô mét vào ngày 27 tháng 3.
Chính xác như thời gian tôi đã báo cáo trước đó cho Hoàng Tước.
Ngày 27 tháng 3...
Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần cho khoảng thời gian này, nhưng khi thực sự nghe được ngày xuất hiện chính xác của các Hạt thời gian và không gian, Lâm Huyền và Sở An Tình nhìn nhau vẫn không thể giấu được vẻ khẩn trương.
Nhìn đồng hồ, Lâm Huyền biết rõ nhưng vẫn liếc nhìn thoáng qua ngày của hôm nay.
Ngày 20 tháng 3.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn đỉnh của con máy bay vũ trụ, nhìn xuyên qua mái vòm treo đầy đèn pha sáng chói của nhà kho chứa máy bay vũ trụ, nhìn xuyên qua Đường Karman cách mặt nước biển 100 cây số, nhìn xuyên qua nền tối của không gian vũ trụ.
Khoảng cách thật sự để nhìn thấy Hạt thời gian và không gian đang vượt qua thời không mà đến...
Còn lại 7 ngày!...
"Lâm Huyền, đây chính là con máy bay vũ trụ X37B mà Kevin Walker dự định lấy cắp."
Buổi tối, trong ký túc xá.
V V hiện lên cho Lâm Huyền một bức ảnh trên màn hình máy tính bảng.
Kia là một con máy bay vũ trụ mà theo miêu tả của huấn luyện viên Ngụy Thành là nhỏ và ngắn hơn nhiều so với "tiểu Bạch".
Hai màu trắng đen được phối hợp với nhau, từ việc phối hợp màu thì cho thấy nó có phần thời thượng hơn so với con máy bay vũ trụ toàn màu trắng của Long Quốc... Nhưng thật ra phối màu như vậy cũng không phải là vì trào lưu hay là để cho đẹp mắt.
máy bay vũ trụ là một loại vũ khí quan trọng của quốc gia cho nên sẽ không có bất kỳ đồ vật dư thừa nào, tất cả chi tiết đều là phương án tốt nhất được lựa chọn sau vô số lần cân nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận