Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 687: Thành viên cuối cùng (2)

Sở An Tình cảm thán:
"Cãi nhau mãi ông ấy mới đồng ý. Cuối cùng em nói ra một lý do mà ông ấy không thể từ chối, ông ấy mới cho em đến!"
Đôi mắt tinh quái của cô đảo một vòng, cười hì hì nói:
"Ai bảo ông ấy là Sở Sơn Hà chứ? Người cha như thế nào thì chỉ có thể dạy dỗ ra đứa con như thế ấy, ông ấy sớm nên tự biết mình và chuẩn bị tâm lý đi-".
"Được rồi."
Hoàng Tước võ tay, ngắt lời hai người:
"Đừng nói chuyện phiếm nữa, về đội hình đi, tôi sẽ nói chi tiết về kế hoạch "máy bay không gian thu thập vật chất Alpha" lần này."
Vật chất Alpha chính là hạt thời không.
Hoàng Tước không nói rõ, chủ yếu là vì Ngụy Thành ở đây nên cô ấy không muốn để "người ngoài" này biết kế hoạch thực sự của họ. Còn Cao Dương và Sở An Tình sẽ được thông báo sự thật trước khi kế hoạch cuối cùng bắt đầu. Dù sao thì khi thực hiện nhiệm vụ cuối cùng, họ đều ở cùng nhau, còn Ngụy Thành thì tập trung lái máy bay không gian trong buồng lái, không tham gia vào hoạt động bắt giữ trong khoang hành khách và khoang vận hành thiết bị.
Hoàng Tước liếc Cao Dương bằng ánh mắt [Cậu đúng là lắm chuyện]:
Bốn người xếp thành một hàng, nghe Hoàng Tước nói.
Cao Dương giơ tay:
"Những gì chúng ta cần làm hiện tại là ba thành viên trong đội bọn cậu Lâm Huyền, Sở An Tình, Cao Dương, hãy chấp hành sự hướng dẫn của thầy Ngụy Thành trong căn cứ bí mật này, đồng thời tiến hành huấn luyện thể lực liên quan và nếu có thời gian rảnh thì học cách vận hành thiết bị trên máy bay không gian."
"Nhà khoa học chính trong đội của chúng ta... tất nhiên cũng là nhà khoa học kiêm kỹ sư duy nhất Lưu Phong, có lẽ sẽ đến đây hội ngộ với chúng ta sau khoảng một tháng nữa. Anh ấy sẽ mang theo thiết bị bắt giữ vật chất Alpha, cũng như dữ liệu về thời gian, vị trí, độ cao cụ thể mà vật chất Alpha đến tầng khí quyển của Trái Đất, vân vân... Kế hoạch bay chi tiết cần phải đợi sau khi có thông tin tình báo cụ thể mới có thể xác định."
"Lưu Phong kia không cần huấn luyện sao?”
Lâm Huyền và Sở An Tình cùng nhau trở về đội hình, đứng lại bên trái Cao Dương.
Nói xong, Hoàng Tước võ tay rồi ra hiệu giải tán:
"Được rồi, những vấn đề cụ thể sẽ nói sau khi đến lúc cụ thể, tích tiểu thành đại, mọi người hãy bắt đầu từ huấn luyện thể lực và huấn luyện quá tải trước."
"Ngoài ra... thời gian gấp, nhiệm vụ nặng. Tết Nguyên Đán sắp tới, mọi người đừng về nhà ăn Tết, tiếp tục huấn luyện ở đây. Nhiều nhất là tối giao thừa cho các cậu nghỉ phép ra ngoài đi dạo thư giãn một chút, những lúc khác đừng nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, thời gian của chúng ta thực sự rất gấp."
"Lưu Phong phải mang theo thiết bị dò tìm đơn giản, liên tục xác định vị trí của vật chất Alpha để hướng dẫn Ngụy Thành điều khiển đường bay của máy bay không gian, anh ấy ngồi trong buồng lái, chỉ cần đến lúc đó tiến hành huấn luyện quá tải là được, nhiệm vụ không nặng như bọn cậu."
"Cậu lại có vấn đề gì?"
Cao Dương lại giơ tay, ngắt lời Hoàng Tước.
Hoàng Tước nhíu mày, nhìn Cao Dương bằng ánh mắt [Cậu sao lắm chuyện thể]:
"Tôi muốn nói có vậy thôi, nếu mọi người không có vấn đề gì thì chúng ta bắt đầu huấn luyện ngay bây giờ, Ngụy Thành, anh dẫn họ trước."
"Chưa ăn cơm à? Không thể ăn cơm trước rồi mới làm việc sao?"
"Không chóng mặt à?”
Sở An Tình nhảy xuống khỏi chiếc ghế xoay vừa ngừng quay giống như một diễn viên múa ba lê kết thúc một điệu nhảy, mũi chân nhẹ chạm đất, đứng vững trên mặt đất, không nghiêng không ngả, không lắc không lư.
"Hự !"
"Tôi đói rồi."
Ngụy Thành nhìn chằm chằm vào dữ liệu trên thiết bị, há hốc mồm, quay đầu nhìn Sở An Tình:
Ánh mắt Cao Dương trong sáng và thuần khiết, bàn tay mập mạp xoa xoa bụng:
"Không chóng mặt ạ."
"Buồn nôn không? Hoa mắt, buồn nôn các kiểu, có không?"
"Không có ạ.'.
Sở An Tình xoay tại chỗ hai vòng, thoải mái vui vẻ nhìn Ngụy Thành:
"Anh xem, không có vấn đề gì cả."
Ngụy Thành hít một hơi thật sâu... trên cuốn sổ tay cầm ở tay phải, anh ta viết xoàn xoàn mấy dấu tích:
"Quá lợi hại rồi, thể chất này của em đúng là phi hành gia bẩm sinh!"
Lâm Huyền và Cao Dương ở bên cạnh im lặng lắng nghe Ngụy Thành khen ngợi Sở An Tình không ngớt lời.
Không có mặt mũi lên tiếng.
Từ khi đến căn cứ huấn luyện bí mật của phi hành gia đến nay đã hơn nửa tháng.
Trong thời gian huấn luyện này, Sở An Tình đã thể hiện một năng khiếu kinh ngạc đến mức không thể tin nổi.
Cho dù là máy ly tâm, ghế xoay, bể nổi, thiết bị mô phỏng không trọng lực, vân vân... Sở An Tình căn bản không cần bất kỳ sự thích nghi nào!
Ngồi lên là công suất kéo căng!
Loay hoay một hồi rồi nhẹ nhàng nhảy xuống như mèo con, thản nhiên tự đắc.
Trước đây, Ngụy Thành từng nghi ngờ, không biết có phải não của Sở An Tình có trung khu thần kinh nào phát triển không hoàn chỉnh, thậm chí là chức năng ốc tai không bình thường hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận