Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 871: Cô ấy nói dối (3)

Cô ấy đâu phải là một người lịch sự và tao nhã như vậy?
Đừng nói là cô ấy, ngay cả Triệu Anh Quân cũng không có tính cách như vậy... Hắn luôn cảm thấy sở thích du lịch và ẩm thực hoàn toàn không liên quan đến những người như họ.
Triệu Anh Quân là một người phụ nữ hoàn toàn mạnh mẽ, tập trung vào công việc.
Thậm chí Hoàng Tước còn mạnh mẽ hơn, người đã tự mình điêu khiển máy bay hàng không vũ trụ và chỉ đạo toàn bộ kế hoạch bắt giữ.
Thật khó để tưởng tượng một người phụ nữ như Hoàng Tước lại ra nước ngoài chỉ vì muốn đi mua sắm và du lịch.
"Cô đã từng đến Copenhagen chưa?"
Lâm Huyền hỏi.
"Chưa từng."
Hoàng Tước lắc đầu:
"Chính là bởi vì chưa từng đi đến đó, cho nên tôi mới muốn đi để nhìn một chút."
"Cho nên... có thể đi được không?"
Đôi đồng tử màu u lam giống như lưu ly đang nhìn chăm chú vào Lâm Huyền:
"Cậu có thể đi cùng tôi một chuyến được không?”
Lâm Huyền nhìn Hoàng Tước.
Cuối cùng.
Nhẹ nhàng gật đầu:
"Được."
"Chuyện này, chuyện này có chút không đúng!"
Sau khi Hoàng Tước rời khỏi phòng thí nghiệm, Lưu Phong cũng nhanh chóng trở về.
Sau khi nghe Lâm Huyền nói về lời mời của Hoàng Tước, trên mặt Lưu Phong lộ ra vẻ khó tin:
"Đây không phải là việc mà Hoàng Khuyết có thể làm.. Quá xấu hổ, mời cậu đi du lịch nước ngoài, chúng ta quen biết Hoàng Tước cũng không phải ngày một ngày hai, chúng ta hiểu cô ấy rất rõ."
"Nếu là một cô gái như Sở An Tình, thì còn có khả năng sẽ mời cậu đi du lịch, nhưng còn Hoàng Tước... tôi nghĩ trừ khi vạn tuế nở hoa, hay là cô ấy... Ây, cô ấy không thể nào thích cậu được đúng không? Tôi cảm thấy điều này là không thể xảy ra, nói sao đây Lâm Huyền..."
Lưu Phong cau mày, suy nghĩ một lúc, ngẩng đầu, trịnh trọng nói:
"Trước đây tôi đã nói, ánh mắt Hoàng Tước nhìn cậu có gì đó không ổn. Lúc ấy, có phải là tôi đã nói ánh mắt đó rất ướt át đúng không? Nhưng sau khi tiếp xúc với nhau, tôi lại phát hiện ra hình như tôi đã hiểu lầm Hoàng Tước... Lâm Huyền, cậu đừng cảm thấy tổn thương, nhưng mà cảm giác mới nhất của tôi là Hoàng Tước thực ra không hề thích cậu..."
"Cách cô ấy nhìn cậu ẩn chứa tình cảm rất phức tạp. Cô ấy dường như là đang nhìn cậu, nhưng thật ra lại không phải đang nhìn cậu. Cậu có hiểu tôi đang nói gì không?”
"Anh nói rối loạn lung tung như thế, ai mà hiểu được?"
"Với cả tôi cũng đã nói với anh ngay từ đầu rồi, anh đừng cứ nhìn thấy người phụ nữ nhìn tôi rồi nghĩ là cô ấy thích tôi, tôi thực sự không có sức hút như anh nghĩ đâu. Hoàng Tước... nói thế nào đây, tình cảm của tôi dành cho cô ấy cũng rất vi diệu."
Lâm Huyền nói sự thật.
Hắn biết rằng Hoàng Tước 99% chính là Triệu Anh Quân du hành trở lại từ một dòng thời gian nhất định trong tương lai.
Nhưng mà.
Nhưng hắn vẫn không thể nào coi hai người này như một người.
"Cái cách Hoàng Tước nhìn cậu giống như đang nhìn một đứa con trai!"
Lưu Phong bất ngờ nói ra:
"Đúng đúng đúng! Cái ánh mắt này giống như là đang nhìn một đứa con trai vô dụng!"
"Hả?"
Vẻ mặt Lâm Huyền ngu ngơ nhìn Lưu Phong:
"Anh thật là càng nói càng không bình thường, anh có thể thu lại cái tâm tư đi buôn chuyện mà tập trung vào nghiên cứu được không? Anh cũng không thể coi mình là bậc thầy tình cảm chỉ vì đã yêu một lần đúng không?"
"Được rồi, được rồi, tôi sẽ không can thiệp vào chuyện của hai người nữa."
Lưu Phong xua tay nói:
"Vậy cậu nghĩ thế nào? Cuối cùng cậu vẫn phải đồng ý đi Copenhagen với cô ấy sao?"
Lâm Huyền im lặng, trầm mặc trong vài giây rồi nói tiếp:
"Đó là bởi vì tôi cảm thấy..."
"Lần này Hoàng Tước vẫn đang nói dối."
Hắn ngước nhìn Lưu Phong, nói:
"Trước khi máy bay không gian của chúng ta cất cánh, tôi đã từng hỏi cô ấy tại sao cô ấy phải mang Sở An Tình đi cùng, có phải là vì Hạt thời gian và không gian đến tìm Sở An Tình hay không?"
"Lúc đó cô ấy chỉ hời hợt bác bỏ ý kiến đó, nói rằng chỉ đơn giản là muốn để Sở An Tình làm phương án dự bị, nhiều thêm một người thì lực lượng mạnh thêm một phần. Nhưng tình huống thật sự như thế nào thì anh cũng đã biết rồi, lúc ấy Hoàng Tước đã biết Sở An Tình mới chính là vũ khí tối thượng để bắt giữ Hạt thời gian và không gian, chỉ có cô ấy mới có thể nhìn thấy Hạt thời gian và không gian đã cạn kiệt hết năng lượng."
"Đương nhiên chúng ta cũng có thể hiểu là là những chuyện này có thể là do quy luật thời không cưỡng chế né tránh, cho nên cô ấy mới không thể nói ra, hiện tại cũng không cần để ý những thứ này.”
"Cho nên, xét theo góc độ tương tự để cân nhắc, thì lần này Hoàng Tước cũng vậy, nói về việc đi du lịch và mua sắm một cách nhẹ nhàng. Nhưng thực tế thì sao? Có lẽ... sự thật không đơn giản như vậy. Kế hoạch của cô ấy là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận