Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 568: Mật mã của Einstein (2)

Angelica gật gật đầu:
"Nhưng mà... thật ra tôi cảm thấy bọn họ hẳn là đã sớm chuẩn bị tâm lý cho cái chết. Không chỉ bọn họ, mà ngay cả tôi cũng vậy."
Nàng đổi tư thế ngồi, để hai chân xuống, nghiêng đầu nhìn đường cao tốc bên ngoài cửa sổ xe thương vụ:
"Tôi sinh ra ở một đất nước chiến loạn, mỗi ngày đều có chiến tranh, mỗi ngày đều có người thân bạn bè chết đi. Ngày mà bà nuôi đến đón tôi, xung quanh tôi chất đầy những xác chết cháy đen, tất cả đều là người nhà, bố mẹ, anh chị em của tôi."
"Bắt đầu từ lúc đó, hoặc là từ trước lúc đó, trong mắt những đứa trẻ ở vùng chiến loạn cái chết đã không còn là điều khó chấp nhận nữa rồi. Tất cả mọi người đều đã sớm tập thành thói quen. Cho nên anh cũng không cần phải đề phòng tôi như vậy, tôi hoàn toàn không có ý định tới tìm anh báo thù, từ nhỏ tôi đã quen nhìn thấy cái chết, sớm biết bọn họ sẽ có một ngày như vậy."
"Chỉ là, Quý Lâm thì khác. Hắn vẫn đang một mực tìm kiếm hùng thủ giết chết bố mẹ của hắn, nhưng mà hắn lại chưa từng hoài nghỉ ba nuôi, chuyện này tôi cũng tin tưởng, Quý Lâm thường xuyên xoay ba nuôi như chong chóng, nếu thật sự là do ba nuôi giết, Quý Lâm đã sớm điều tra ra."
"Tôi vẫn luôn không biết hai người bọn họ đang làm gì, nhưng mà từ phản ứng hiện tại của anh, cùng với lá thư Quý Lâm viết cho tôi..."
Angelica quay đầu, khuôn mặt lạnh lùng và diễm lệ nhìn Lâm Huyền:
"Người giết chết ba mẹ Quý Lâm, còn có thứ mà hai người bọn họ một mực truy đuổi... Có phải đều là tổ chức có tên là Câu Lạc Bộ Thiên Tài này đúng không?"
Lâm Huyền không có lên tiếng.
Hắn nhìn chiếc chìa khoá trong tay, cảm thụ độ nóng của nó dần dần biến mất:
"Tôi không biết."
Hắn nhẹ giọng trả lời.
Hắn vẫn sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của Angelica, hành vi kia là không lý trí và không an toàn. Angelica muốn biết sự thật về cái chết của Quý Lâm, vấn đề đó là của cô ta, không liên quan đến hắn.
"Nếu như anh thật sự là bạn của Quý Lâm, anh nên nói cho tôi biết."
Lông mày Angelica nhăn lại, nhìn chằm chằm Lâm Huyền.
"Nếu như tôi thật sự là bạn bè của Quý Lâm, tôi càng không nên nói cho cô biết."
Lâm Huyền quay đầu, nhìn đôi mắt màu nâu của Angelica:
"Nếu như anh ta muốn để cô biết, vậy cô chắc chắn đã sớm biết được. Nếu anh ta không muốn để cho cô biết, vậy tất nhiên là có lý do riêng của anh ta."
"Nói thật, trong lòng tôi vẫn luôn không vứt bỏ được hiềm nghi cô phạm tội, nhưng việc đã đến nước này, vậy thì cứ để nó như vậy đi, dù sao tôi cũng không phải người thực thi pháp luật. Nhưng tôi vẫn có lòng tốt nhắc nhở cô một câu, nếu như cô không muốn giẫm lên vết xe đổ, vậy thì không cần phải dấn thân vào vũng nước đục này làm gì cả, có lẽ Quý Lâm thật sự muốn bảo vệ cô nên mới giấu cô những thứ này."
"Vậy tại sao hắn lại nói cho anh những thứ này?"
Angelica cũng nhìn chằm chằm Lâm Huyền.
"Đó là vấn đề giữa chúng tôi."
Lâm Huyền đáp. ...
Không khí giữa hai người rơi vào trâm mặc. Angelica xem như đã hiểu rõ ràng, người đàn ông trước mặt không dễ đối phó như cô ta nghĩ, cho dù là.
uy hiếp hay là đánh bài tình cảm, thì người đàn ông này cũng hoàn toàn không mắc câu, kiên quyết không lộ ra chút tin tức nào.
Cô thở dài một hơi:
"Được thôi, nếu như đây quả thật là vấn đề giữa hai người. Tôi chỉ muốn hỏi anh một chút... Nếu có một ngày, anh thật tìm được Câu Lạc Bộ Thiên Tài, tìm được hung thủ giết chết ba mẹ Quý Lâm, anh sẽ giúp Quý Lâm báo thù chứ?”
"Tất nhiên tôi sẽ không."
Lâm Huyền quả thực bị câu hỏi ngu xuẩn này chọc cười:
"Có lẽ Quý Lâm chưa từng kể cho cô chuyện anh Ta đang làm, và người anh ta muốn giết là ai... Nhưng tôi cảm thấy bây giờ cô chắc chắn có chút hiểu lầm về quan hệ giữa chúng tôi. Tại sao tôi phải báo thù cho anh ta? Chúng tôi chỉ là vừa hay cảm thấy hứng thú với cùng một món đồ mà thôi."
"Đã như vậy, chắc hẳn anh nên đến Princeton một chuyến, đến căn phòng ở số 112 đường Marshall nhìn xem một chút."
Angelica chỉ chỉ chiếc chìa khoá trong tay Lâm Huyền:
"Anh có đi không?”
Lâm Huyền bỏ chiếc chìa khoá đã hoàn toàn lạnh ngắt vào trong túi của bộ âu phục:
"Có lẽ trong thời gian ngắn tôi sẽ không đi đến đó."
Câu này, Lâm Huyền nói là thật.
Đối với tình cảnh hiện tại của hắn mà nói, xuất ngoại thực sự là quá nguy hiểm.
Không thể nghi ngờ, Long Quốc chính là quốc gia an toàn nhất thế giới, nước Mỹ hiện tại đang loạn. Ai biết chuyện gì sẽ xảy ra?
Hơn nữa, còn không biết rốt cuộc Copernicus trong Câu Lạc Bộ Thiên Tài có phát hiện ra hắn hay không.
Xuất ngoại dưới điều kiện không nắm chắc an toàn là điều vô cùng ngu ngốc và nguy hiểm.
Cho dù tin tức Quý Lâm để lại... là chỗ ở cũ của Einstein... thật sự rất hấp dẫn người khác, Lâm Huyền cũng hiểu những đầu mối này tất nhiên có liên quan tới Câu Lạc Bộ Thiên Tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận