Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 862: Thư mời thật sự (2)

Tất cả đều chết trong khoảng thời gian từ 0 giờ 42 đến 0 giờ 43 phút này.
Ai ấn định ra thời gian này?
Theo suy đoán hiện tại, có hai khả năng.
Chính Copernicus, người bị nghi ngờ là thành viên của Câu Lạc Bộ Thiên Tài đã yêu cầu Quý Tâm Thủy; cho nên cho dù Quý Tâm Thủy không hiểu ý nghĩa xâu xa của khoảng thời gian này, nhưng vì ông ta rất muốn tham gia Câu Lạc Bộ Thiên Tài cho nên ông ta đã làm theo một cách mù quáng và cứng nhắc.
Không phải do Copernicus yêu cầu, nhưng theo suy đoán của Lâm Huyền và Quý Lâm, thì Quý Tâm Thủy đã mù quáng bắt chước hành vi giết người của Câu Lạc Bộ Thiên Tài; nói cách khác, Quý Tâm Thủy đã chứng kiến hoặc biết về một vụ giết người do Câu Lạc Bộ Thiên Tài thực hiện, chính là thực hiện một vụ tai nạn xe cộ lúc 0 giờ 42 phút, nên ông ta mới bắt chước theo một cách nghiêm ngặt mà không biết lý do...
Khi Quý Tâm Thủy tự thú, ông ta cũng không giải thích rõ ràng lý do và nguồn gốc về thời điểm giết người là 0 giờ 42 phút.
Ông ta chỉ nói rằng sẽ yêu cầu người của mình kiểm soát chặt chẽ thời gian chết của mục tiêu trong vòng một phút từ 0 giờ 42 đến 0 giờ 43 phút. Khi cảnh sát hỏi Quý Tâm Thủy tại sao nhất định phải vào lúc này.
Ông ta bất đắc dĩ mỉm cười kỳ lạ, rồi nói một câu đầy ẩn ý:
"Để họ chết lúc 0 giờ 42 phút, đó là sự tôn trọng cao nhất đối với họ."
Lúc ấy, nữ cảnh sát phụ trách thẩm vấn đã không nhịn được mà trực tiếp mắng ông ta là tên điên. Sau đó, dù có hỏi bao nhiêu lần về vấn đề này, thì Quý Tâm Thủy đều giữ im lặng, chỉ im lặng thú nhận sự thật về tội ác của mình.
Lâm Huyền cầm lấy đồng hồ điện tử.
Ước lượng.
Cho nên...
Chắc chắn thời điểm 0 giờ 42 phút phải có ý nghĩa đặc biệt nào đó.
Nó không chỉ là thời điểm kết thúc giấc mơ của hắn, thời điểm ra đời và biến mất của một thiên niên trụ mà còn liên quan chặt chẽ đến những hành vi và mục đích nhất định của Câu Lạc Bộ Thiên Tài.
Bởi vậy Chẳng trách hắn lại nhận được thư mời của Câu Lạc Bộ Thiên Tài vào lúc 0 giờ 42 phút.
Nếu quả thật như lời Quý Tâm Thủy nói.
0 giờ 42 phút là một thời điểm vô cùng cao thượng, một thời điểm rất đáng được trân trọng... Vậy thì việc hắn nhận được thư mời vào thời điểm đặc biệt này cũng là điều hợp tình hợp lý.
Thậm chí, nếu như đây là tấm thư mời thực sự của Câu Lạc Bộ Thiên Tài, vậy thì nhất định phải nhận được vào thời điểm này thì mới có cảm giác lễ nghi.
Hắn lại nghĩ đến lần đầu tiên Hoàng Tước đưa ra câu đố tấm gương cho hắn.
Có vẻ như...
Tấm thư mời của Câu Lạc Bộ Thiên Tài, chính là thứ mà Hoàng Tước luôn miệng nói là hắn mong muốn nhất, cho nên cô ấy mới nhắc nhở hắn nhiều lần như vậy.
Đây cũng là lời nói thật.
Cho dù là trước đây hay bây giờ thì điều mà hắn mong muốn nhất quả thực chính là thư mời của Câu Lạc Bộ Thiên Tài.
Lúc đó hắn mới giải quyết xong Bảy Tội Lỗi, hắn rất nóng lòng muốn biết Câu Lạc Bộ Thiên Tài là tổ chức như thế nào, nó muốn làm gì và bản chất của nó là gì.
Bây giờ, hắn muốn tham gia Câu Lạc Bộ Thiên Tài, tiếp xúc trực tiếp với những người được gọi là thiên tài đó, xem rốt cuộc là bọn họ muốn làm cái gì. Và... hy vọng có thể tìm ra sự thật về thiên niên trụ trong Câu Lạc Bộ Thiên Tài, giải cứu Sở An Tình!
Hoàng Tước luôn nói về tấm gương, hắn cũng đã nhìn vào gương rất nhiều lần, trong khoảng thời gian rất lâu. Nhưng ai mà ngờ.
Ý của cô ấy khi nói hắn nhìn vào gương thường xuyên hơn là để hắn thử vận may, nhỡ có một ngày hắn nhìn vào gương đúng lúc 0 giờ 42 phút...
Nhưng vào thời điểm này, có chút khó khăn đối với hắn.
Lần đầu tiên nhận được câu đố tấm gương, hắn vẫn đang ở trong thế giới giấc mơ thứ ba, ngày đêm không ngừng nhảy dù, sao chép mã. Lúc hắn thức dậy cũng đã là 0 giờ 42 phút. Cho nên vốn dĩ là không kịp, cũng không ngờ là hắn phải soi gương vào thời điểm này.
Sau này.
Khi giấc mơ thứ 3 biến thành giấc mơ thứ 4.
Thậm chí hắn còn bận rộn hơn vào mỗi đêm, không chỉ phải thay đổi thời gian khác nhau đi vào giấc mơ để kiểm tra độ kín của vòng vây, kiểm tra phản ứng của ông già bí ẩn khi nghe những cái tên khác nhau; mà hắn còn phải thường xuyên kiểm tra xem liệu có khinh khí cầu của ngân hàng Thái Mỗ có xuất hiện hay không. Lịch trình đi vào giấc mơ đã được sắp xếp đầy đủ, nên khi hắn tỉnh lại thì cũng đã qua 0 giờ 42 phút.
Nhưng mà đây cũng không phải việc quan trọng...
Dù có hơi muộn nhưng cuối cùng hắn vẫn giải được câu đố tấm gương.
Nhưng vấn đề là... "Tại sao phải là tấm gương? Vì sao một hiện tượng kỳ dị như vậy luôn luôn xảy ra ở trong gương?"
Lâm Huyền gãi gãi đầu, đi đến bên cạnh bồn rửa, lại gần tấm gương để xem xét.
Lâm Huyền trong gương cũng nghiêng người tới, mở to mắt, nhìn thẳng vào mắt Lâm Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận