Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 686: Thành viên cuối cùng (1)

Ngày 21 tháng 1 năm 2024.
Đế đô, căn cứ huấn luyện bí mật của phi hành gia.
Lâm Huyền nhìn Sở An Tình bất ngờ xuất hiện ở đây, quay đầu nhìn chằm chằm Hoàng Tước, cau mày:
"Cô nói sẽ tìm thêm một thành viên nữa, sao lại là An Tình?”
"Sao lại không thể là An Tình?”
Hoàng Tước khoanh tay nhìn Lâm Huyền:
"Nếu xét đến khả năng thích ứng với công việc trong không gian, một chuyên gia vũ đạo, lại được rèn luyện lâu dài như Sở An Tình, ngược lại còn phù hợp hơn nhiều so với những người ngoài cuộc như bọn cậu, hoàn toàn chưa từng được đào tạo liên quan. Đặc biệt là Cao Dương...
Cô ấy cúi đầu nhìn chiếc áo sơ mi sắp bung cúc và cái bụng bia sắp nổ tung của Cao Dương:
"Trước đây, tỷ phú thế giới Jask đã đưa bốn người bình thường lên du lịch vũ trụ, tuổi tác lớn hơn bọn cậu rất nhiều, chỉ huấn luyện vài tuần là đã thích ứng được. Gia tốc trọng lực do tên lửa gây ra, nghe thì có vẻ đáng sợ nhưng thực ra chỉ khoảng 4g thôi."
"Không thể nào!"
Ngụy Thành nhìn Cao Dương cười nói:
"Cái bụng này của tôi chính là túi càn khôn một chiều, thứ đã vào thì không bao giờ quay lại! Uống rượu bao nhiêu năm nay, tôi chưa từng nôn ra lần nào! Đồ tôi ăn vào, đừng hòng bắt tôi nôn ra."
Cao Dương tự tin phẩy tay:
"Có tâm lý như vậy mới tốt hơn, thực ra chỉ cần ngồi tên lửa lên không gian, không ra khỏi khoang thì không nguy hiểm như mọi người tưởng. Trước hết là nhờ sự tiến bộ của công nghệ nên tên lửa hiện nay dù là về tư thế hay gia tốc đều rất ổn định, sau khi trải qua "huấn luyện thích ứng quá tải trọng lực", những người bình thường khỏe mạnh lên không gian không phải là vấn đề gì lớn."
"Tôi rất lo lắng không biết cậu có chịu được gia tốc khi tên lửa cất cánh không, cứ có cảm giác cậu có thể nôn ói đây khoang hành khách ấy."
Lâm Huyền cũng hiểu.
"Tất nhiên rồi, thể chất vẫn là thứ cơ bản nhất, vẫn phải thực hiện huấn luyện thích ứng quá tải trọng lực, tôi nói những lời này chỉ để bọn cậu đừng quá căng thẳng, ngay cả đối với người bình thường thì đây cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn; trong lịch sử, chó mèo đều đã ngồi tên lửa lên không gian, du ngoạn vũ trụ, huống chỉ là khả năng thích ứng và khả năng học tập của con người."
...
Anh cả Ngụy Thành là phi công lái máy bay không gian lần này, đồng thời cũng là huấn luyện viên chính của mọi người trong hai tháng qua nên vẫn rất chuyên nghiệp.
"4g là khái niệm gì? Một số tàu lượn siêu tốc trong công viên giải trí, khi ở thời điểm kích thích nhất, gia tốc có thể đạt tới 4g, so sánh như vậy, có phải cũng không quá đáng sợ không? Hơn nữa, gia tốc trọng lực quá tải của tên lửa rất ổn định, thích ứng sẽ dễ dàng hơn nhiều. Vì vậy, tôi mới nói... so với thể chất thì tâm lý thoải mái như Cao Dương mới là điều cần thiết nhất."
Khâu này...
Không giống như tàu vũ trụ thông thường cất cánh, bay quanh quỹ đạo rồi rơi trở lại Trái Đất. Máy bay không gian hạ cánh đã tiết kiệm được khâu rơi vào tầng khí quyển này.
Ngụy Thành nói như vậy cũng là để nâng cao tinh thần của mọi người, tránh việc chưa bắt đầu huấn luyện đã chùn bước.
Mới thực sự là cửa ải kiểm tra thể chất của phi hành gia.
Chỉ là...
Vì vậy, anh cả Ngụy Thành mới nói, chuyến du hành bằng máy bay không gian này không có gì nguy hiểm.
Máy bay không gian có động cơ riêng nên sẽ đưa họ trở lại tầng khí quyển một cách ổn định, hạ cánh tại sân bay.
Nhưng đám người Lâm Huyền không cần lo lắng về vấn đề này.
Chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tuyệt đối sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.
Không giống như gia tốc tăng dần ổn định 4G khi ngồi tên lửa lên, trong quá trình khoang trở về của tàu vũ trụ rơi vào tầng khí quyển, gia tốc quá tải có thể đạt tới 6G, 8G, thậm chí trên 10G.
Mặc dù Lâm Huyền cũng hiểu điều này nhưng hắn vẫn không hiểu tại sao Hoàng Tước lại tìm Sở An Tình đến.
Rõ ràng có rất nhiều người phù hợp hơn Sở An Tình mà?
Ngay cả xét vê góc độ có thể tin tưởng.
Thì cũng không nhất thiết phải là Sở An Tình?
Hắn bước đến trước mặt Sở An Tình mặc đồng phục huấn luyện của căn cứ vũ trụ:
"Lại trốn ra ngoài phải không?"
"Lần này không phải đâu!"
Sở An Tình lấy ra một văn bản có đầu đề màu đỏ từ phía sau, đưa đến trước mặt Lâm Huyền:
"Tèn ten - Anh xem này! Cha em đã đồng ý rồi!"
Lâm Huyền nhìn văn bản có đầu đề màu đỏ đó.
Quả thực...
Trên đó ngoài con dấu của các bộ phận nhà nước, còn có chữ ký và dấu tay của Sở Sơn Hà.
Thật kỳ lạ.
Ông bố chiều con gái này lại trở nên sáng suốt từ bao giờ thế?
Hay là Sở Sơn Hà thực sự rất yên tâm về chuyện du hành vũ trụ này, cho rằng không có gì nguy hiểm?
"Em thuyết phục cha thế nào vậy."
Lâm Huyền hỏi.
'Á... Chuyện đó khó lắm..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận