Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 698: Thiến Thiến, An Tình và C C (2)

"Tại sao bây giờ tôi tổng kết lại thì thấy rằng dường như những rắc rối mà cậu mang lại cho tôi còn nhiều hơn những tiện lợi mà cậu mang lại thế? Có phải 130.000 dòng mã lệnh lúc đầu đã sao chép sai ở đâu đó không? Ví dụ như... thiết lập giá trị chỉ số thông minh ấy."
"Không thể nào."
V V khẳng định chắc nịch:
"Tôi cũng vì muốn tốt cho cậu thôi!"
"Đúng là câu nói khiến người ta ngạt thở nhất trong miệng cha mẹ Long Quốc mà."
Lâm Huyền ngáp một cái, vén chăn:
"Ngủ thôi, ngày mai còn phải huấn luyện"...
Ngày hôm sau.
Lưu Phong và Lâm Huyền gặp nhau một lát rồi chuẩn bị rời khỏi căn cứ huấn luyện:
Lưu Phong xem thường:
Lưu Phong nhìn Lâm Huyền:
"Trước đây khi tìm hạt thời không, nhất định phải dùng kính viễn vọng FAST ở Quý Châu, tìm mãi mới thấy. Bây giờ tại sao chỉ cần dùng một máy dò đơn giản là có thể định vị được?"
"Tôi có một thắc mắc."
Lâm Huyền nói:
"Bây giờ tôi vẫn không thể xác định được hạt thời không có thể nhìn thấy bằng mắt thường hay không. Tóm lại, nếu nó có thể nhìn thấy thì tất nhiên là tốt nhất, như vậy sẽ giúp chúng ta tiết kiệm không ít rắc rối. Nhưng vẫn phải cân nhắc toàn diện hơn một chút, nếu nó không thể nhìn thấy thì tôi cần phải cầm máy dò đơn giản ngồi cạnh phi công lái máy bay Nguy Thành để chỉ huy anh ta lái máy bay không gian."
"Chẳng phải đạo lý này rất đơn giản à”".
"[Thiết bị bắt giữ hạt thời không] đã hoàn thành nhưng máy dò đơn giản vẫn chưa hoàn thành."
"Nếu may mắn... có thể chúng ta không cần làm gì cả, hạt thời không tự nhảy cóc vào nồi cơm điện... tức là vào [thiết bị bắt giữ hạt thời không] rồi trực tiếp mất hoạt tính và bị bắt lại. Nếu không may thì có thể vô số lần suýt nữa nhốt được nó vào nồi cơm điện nhưng đến phút cuối cùng thì nó lại nhảy cóc mất."
"Nhưng mà công suất của máy dò đơn giản vẫn quá nhỏ, phải đợi đến khi hạt thời không đó đủ gần Trái Đất thì mới có thể dò được. Ít nhất cũng phải ở độ cao trong phạm vi 2.000 ki lô mét thì khoảng cách này so với quy mô Trái Đất vẫn khá gần. Dù sao thì khoảng cách giữa Trái Đất và Mặt Trăng cũng có tới 380.000 ki-lô-mét, máy dò đơn giản của tôi chỉ có thể định vị được hạt thời không trong phạm vi 2.000 ki-lô-mét."
"Tất nhiên là càng gân thì hiệu quả càng tốt. Tôi thấy sự sắp xếp hiện tại của Hoàng Tước chắc chắn không có vấn đề gì, ít nhất là về mặt lý thuyết thì không có vấn đề gì. Đối với chúng ta, khó khăn duy nhất là... hạt thời không tiến lên theo kiểu nhảy cóc, quỹ đạo hoàn toàn không thể dự đoán được, vì vậy muốn bắt được nó thì phải cần một chút may mắn."
"Tìm một con cá trong biển dễ hơn hay theo dõi một con cá vừa thả xuống nước dễ hơn? Khi chúng ta đã định vị được hạt thời không đó, biết được phương hướng của nó, biết được đặc điểm của nó, biết được tính chất của nó thì việc truy tìm tất nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều."
"Yên tâm đi, hẹn gặp lại!"
Lâm Huyền gật đầu:
"Được thôi, vậy hẹn gặp lại sau, thể chất của anh cũng không ra sao, bình thường không có việc gì thì tập thể dục nhiều hơn, như vậy khi đến đây luyện tập quá tải trọng lực cũng sẽ dễ dàng hơn một chút."
"Hiện tại tôi vẫn không thể xác định được rốt cuộc hạt thời không là đến vì điều gì, có biến mất không, có rời khỏi Trái Đất không. Tóm lại, mọi thứ đều chưa biết, tôi cần quan sát nhiều hơn, phân tích nhiều hơn; Hiện tại, hạt thời không đang bay qua vành đai tiểu hành tinh, có lẽ sẽ va chạm với một số tiểu hành tinh, xuyên qua thứ gì đó, vừa hay tôi cũng có thể tá cơ hội này nghiên cứu một số đặc tính khác của nó."
Lưu Phong và Lâm Huyền bắt tay nhau rồi ngồi xe chuyên dụng rời đi.
"Hôm qua lúc Lưu Phong đến, không phải đã nói rồi sao? Theo quan sát mới nhất, thứ mà chúng ta muốn bắt giữ đó, độ cao dự kiến sẽ nằm trong khoảng từ 10 đến 100 ki-lô-mét. Độ cao này so với không gian thì quá thấp, căn bản không cần dùng đến loại đồ phi hành gia màu trắng đó."
Cao Dương chỉ vào bộ đồ phi hành gia màu cam mới được chuyển đến bên cạnh, rồi chỉ vào bộ đồ phi hành gia màu trắng sắp bị kéo đi.
"Nguy ca! Hôm qua bộ đồ phi hành gia để ở đây vẫn còn màu trắng! Chính là loại mà trên tivi thấy đó, phồng phồng, đầy chất công nghệ, nhìn là biết đắt tiền! Tôi nằm mơ cũng chảy nước miếng chờ được mặc đây! Sao... sao hôm nay lại đổi hết thành màu cam rồi! Rõ ràng là quá kém chất lượng! Giống đồ nhái vậy!"
Phát hiện Cao Dương đang mặt đầy vẻ kinh ngạc tranh luận với huấn luyện viên Nguy Thành:
"Vì mục tiêu độ cao của chúng ta đã thay đổi."
Nguy Thành vẫn rất kiên nhẫn giải thích cho Cao Dương:
Quay trở lại phòng huấn luyện.
Nguy Thành đi đến trước bộ đồ phi hành gia màu trắng sắp được chuyển đi, vỗ vỗ vào chiếc mũ bảo hiểm to đùng trên đó:
Bạn cần đăng nhập để bình luận