Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 359: Mục đích của Hoàng Tước (1)

Không thể nào cô ấy lại quay lại đơn vị, cố tình lái chiếc LaFerrari này ra để đua xe chơi được chứ?
Nghĩ thế nào cũng không thể nào như vậy được...
Phía trước là một khúc cua rế trái!
Với tốc độ siêu cao 200 ki-lô-mét một giờ, cua như nào cũng là cua gấp, Tô Tô vội đạp phanh tăng tốc!
Còn chiếc LaFerrari trước mắt lại không hề có dấu hiệu giảm tốc... trực tiếp đánh lái một cú! Lốp xe ma sát ngang mặt đường, trực tiếp cắt vào khúc cua theo một đường cong hoàn hảo!
"Đậu xanh !"
"Đậu xanh!"
Tô Tô và Lâm Huyền không kìm được mà đồng thanh thốt lên!
Kỹ thuật lái xe này... Đúng là quá đỉnh! Quá ảo ma rồi!
Lúc này, Lâm Huyền càng chắc chắn hơn người lái chiếc Ferrari LaFerrari kia tuyệt đối không thể là Triệu Anh Quân!
Cô ấy chắc chắn không có kỹ thuật lái xe như vậy!
Người bình thường cũng không thể có kỹ thuật lái xe như vậy!
Rốt cuộc là ai trên xe?
Ai đang lái xe của Triệu Anh Quân?
Theo lý mà nói, chìa khóa của chiếc Ferrari này hẳn là nằm trong ngăn kéo bàn làm việc của Triệu Anh Quân! Mà người biết mật khẩu văn phòng, chỉ có mình và Triệu Anh Quân.
"Không đúng!"
Lâm Huyền đột nhiên phản ứng lại.
Còn một người biết mật khẩu nữa!
Hoàng Tước!
Người phụ nữ đã phục kích mình trước đó trong đêm mưa kinh hoàng, ngôi trên ghế sofa trong văn phòng!
Người ngồi trong chiếc Ferrari LaFerrari phía trước, rất có thể chính là Hoàng Tước bí ẩn kia.
"Đuổi theo cô ta!"
Lâm Huyền hét lên.
Hắn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi Hoàng Tước, cơ hội ngàn năm có một này, tuyệt đối không thể để cô ta chạy mất:
"Mau đuổi theo!"
"Anh không nói thì tôi cũng sẽ đuổi theo!"
Từ bao giờ mà Tô Tô chịu để người khác khiêu khích như vậy?
Hôm nay đám người này, từng người một, thật sự khiến cô ấy tức điên lên rồi!
Cô ấy đạp hết chân ga, bám theo chiếc xe màu đỏ phía trước!
"Cô làm thế này không được rồi."
Lâm Huyền nhìn Tô Tô lại bị bỏ xa ở một khúc cua, thật sự sốt ruột:
"Cô chỉ đi nhanh trên đường thẳng thì vô dụng, cứ đến khúc cua là cô lại giảm tốc độ tụt lại phía sau, làm sao đuổi kịp được, lát nữa sẽ bị bỏ xa mất, cô phải đánh lái vượt cua mới không bị mất tốc độ."
"Anh đừng có cằn nhằn coi !"
Tô Tô bắt đầu toát mồ hôi trán, nắm chặt vô lăng, vượt qua hai chiếc xe cùng chiều.
"Không phải, cô không thể vượt xe như vậy!"
Lâm Huyền không nhịn được mà chỉ dẫn:
"Cô làm vậy sẽ giảm tốc độ rất nhiều! Cô nhìn chiếc Ferrari kia kìa, người ta chỉ cần đánh lái một cái là vượt qua được rồi, cô đua xe mà còn lái văn minh như vậy làm gì!"
"Anh ồn ào cái gì!"
Chiếc Ferrari màu đỏ kia càng lúc càng xa, Tô Tô không nhịn được nữa, đập một cái vào vô lăng:
"Anh giỏi thì anh lên lái đi!"
"Được chứ!"
Lâm Huyền sảng khoái đồng ý.
Thật sự là cầu còn không được, chỉ chờ câu nói này của cô ấy thôi!
Vừa rồi nhìn kỹ thuật lái xe "vụng về" của Tô Tô... Lâm Huyền nhìn chiếc Ferrari dần xa cũng sốt ruột, hắn đã sớm muốn tự mình cầm vô lăng đuổi theo Hoàng Tước rồi.
Nhưng cũng hết cách.
Đây là xe của Tô Tô, mình không thể thẳng thừng cướp vô lăng được đúng không? Giờ Tô Tô cuối cùng cũng cho cơ hội, Lâm Huyền đã nóng lòng không chịu nổi:
"Nhanh nhanh nhanh, tấp vào lê dừng xe, đổi tôi lái."
"Anh bị bệnh à!"
Tô Tô nhìn Lâm Huyền như nhìn người điên:
"Cô cho rằng đây là xe điện thật à, đạp ga là đi được à? Đâu có đơn giản như cô nghĩ đâu!"
"Thôi cô đừng có mà quan tâm, nhanh tấp vào lề!"
Lâm Huyền chỉ vào chiếc Ferrari màu đỏ đã biến mất ở khúc cua:
"Cô mà còn chần chừ nữa thì thật sự không đuổi kịp đâu, cô nuốt trôi cục tức này được à? Không đuổi theo thì tối nay cô ngủ được sao?"
Nghe xong câu này, Tô Tô câm nín.
Đúng là...
Hôm nay cô ấy thật sự đã chịu hết mọi ấm ức trong đời rồi! Trước đây bao nhiêu năm, chưa từng có ai ngông cuồng như vậy trước mặt cô ấy bao giờ, nhất định phải vượt lại mới được!
Nhìn Tô Tô ngoan ngoãn giảm tốc độ tấp vào lê phải dừng xe.
Lâm Huyền trong lòng cũng khẽ hừ một tiếng, quả nhiên... cô gái này cũng rất dễ hiểu, nói với cô ấy một vạn lý lẽ cũng không bằng dùng kế khích tướng, khích một cái là cắn câu ngay.
Cạch.
Tô Tô tháo dây an toàn xuống xe, liếc nhìn Lâm Huyền ở ghế phụ:
"Anh mà không biết lái thì đừng có mà ra vẻ."
"Yên tâm, đảm bảo lấy lại thể diện cho chiếc McLaren con trai của gió này của cô!"
Lâm Huyền đổi sang ngồi ghế lái chính, thắt dây an toàn, liếc nhìn Tô Tô ở ghế phụ đóng cửa xe lại !
Ầm !
Đạp ga hết cỡ, động lực mạnh mẽ ập đến!
Ngay khoảnh khắc cảm giác bị đẩy về phía sau xuất hiện, Lâm Huyền như thể hòa làm một với chiếc xe ngay tức khắc, cảm nhận được nhịp độ mà từng mã lực của nó phát ra, từng biên độ mà vô lăng chuyển động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận