Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 560: Người cuối cùng của Bảy Tội Lỗi (1)

Đồng hồ không gian và thời gian, độ cong không gian và thời gian, Hằng số Vũ Trụ những bí ẩn này, từng cái từng cái một đều sẽ được chứng minh và giải đáp.
Đáp án cho câu đố của tấm gương có lẽ cũng nằm ở trong đó.
Mà sau khi hắn toàn hoàn hiểu rõ được tất cả những điều này...
Chắc hẳn.
Thư mời của Câu Lạc Bộ Thiên Tài sẽ cách hắn không còn xa nữa.
Đây chính là ba kế hoạch của hắn trong nửa năm này.
Một khi hoàn thành những kế hoạch này, thực lực của hắn cũng sẽ mạnh lên chưa từng thấy, trận chiến của hắn và Câu Lạc Bộ Thiên Tài... chắc chắn cũng đi vào một giai đoạn mới:
Tham gia vào nó.
Biết rõ tất cả chân tướng và bí mật, đồng thời khám phá ra sự thật đằng sau tất cả những cuộc đổ máu và tìm ra được kẻ chủ mưu phía sau tấm màn...
Ngày thứ hai.
Hội trường lớn của Đông Hải.
Trước khán phòng chính thức, nơi thường không mở cửa cho công chúng, lúc này có một đám đông gồm các đại biểu từ mọi tầng lớp xã hội đã tụ họp đi vào địa điểm một cách có trật tự, chuẩn bị tham gia buổi lễ tuyên dương và báo cáo về việc làm tốt.
Ngoài ra còn có nhiều đại diện học sinh đến từ các trường khác nhau, bao gồm các đoàn từ các trường tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông và đại học. Toàn bộ khán phòng đã chật kín nhưng vẫn trật tự.
Có rất nhiều máy quay phim đặt ở hàng ghế đầu trong hội trường.
Những máy quay phim này sẽ phát sóng hình ảnh buổi lễ tuyên dương trên các đài truyền hình và phòng phát sóng trực tiếp, để những người dân và các học sinh không thể đến hiện trường xem và học tập những việc làm tốt của Lâm Huyền.
Phóng viên đến từ các phương tiện truyền thông đã chờ sẵn ở hàng ghế đầu trong hội trường, chờ buổi lễ tuyên dương chính thức khai mạc.
Lúc này.
Trong hậu trường của khán phòng Đông Hải, một nhóm các quan chức đang trò chuyện vui vẻ, hòa thuận.
Sở Sơn Hà nhiệt tình giới thiệu Lâm Huyền cho các quan chức ở đây.
Trong đó có một vị là lão Tống vui mừng vỗ võ bả vai Lâm Huyền:
"Quả thật là anh hùng từ người trẻ mà ra, chàng trai, lân này chúng ta có thể phá được vụ án giết người liên hoàn có tính chất ghê rợn này, tôi nghe Sơn Hà và đám người Tiểu Lưu nói... thật ra đều dựa vào sự thông minh và dũng cảm của cậu, Sự thịnh vượng, phát triển và ổn định lâu dài của thành phố Đông Hải cân những tài năng trẻ có trách nhiệm và chăm chỉ như các cậu."
"Lão Tống, ông quá khen."
Lâm Huyền khách sáo cười nói:
"Mọi người trong tổ chuyên án đều làm việc ngày đêm quên ăn quên ngủ, đây là công lao của tất cả mọi người, tôi chỉ là vừa vặn đưa ra một chút ý kiến mang tính xây dựng mà thôi; lần hành động bắt giữ này nếu thiếu đi sự tham gia của bất kì một đồng chí cảnh sát nào thì cũng đều sẽ không thành công, dù sao thì tôi cũng chỉ là một người ngoài nghề, chỉ là may mắn hơn một chút, nếu nói đến tính chuyên nghiệp thì cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi."
Lời nói khiêm tốn của Lâm Huyền, khiến lão Tống, Sở Sơn Hà và những người khác có mặt ở đây vô cùng khen ngợi.
"Tiền đồ rộng mở đấy chàng trai."
Cuối cùng lão Tống nắm lấy tay Lâm Huyền, quay đầu nhìn mọi người:
"Thời gian đến giờ, chúng ta vào hội trường đi."
"Lễ tuyên dương này được nhân dân Đông Hải chờ mong đã lâu... bắt đầu thôi".
Khi các nhân vật lớn bước vào hội trường và ngồi vào hàng ghế đầu thì mấy nghìn người trong hội trường đồng loạt vang lên những tràng vỗ tay nồng nhiệt chưa từng thấy.
Trên sân khấu, người dẫn chương trình thông báo rằng buổi Lễ tuyên dương và báo cáo về việc làm tốt dành cho đồng chí Lâm Huyền đã chính thức bắt đầu.
Sau lời phát biểu khai mạc của người dẫn chương trình, lão Tống là người đầu tiên lên sân khấu phát biểu, khẳng định việc làm của Lâm Huyền và chính thức tuyên dương khen ngợi Lâm Huyền, cuối cùng mời Lâm Huyền lên sân khấu nhận giải.
Sau đó...
Âm nhạc vang lên.
Lâm Huyền ăn mặc trang phục chỉnh tề từ từ đi ra từ phía sau khán đài, ống kính truyền thông ở phía dưới theo sát hắn, toàn bộ hội trường lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lão Tống vừa vỗ tay, vừa mỉm cười vừa tiến lên bắt tay với Lâm Huyền, sau đó nghiêng người hướng về camera và ống kính truyền thông để chụp ảnh.
Sau đó, chính là bước trao giải. Giấy chứng nhận thanh niên hăng hái làm việc nghĩa, giấy chứng nhận công dân mười tốt và tiên thưởng cho sự hăng hái làm việc nghĩa đều được lão Tống trao đến tay Lâm Huyền.
Cái này đã coi như là vinh dự lớn nhất mà Lâm Huyền nhận được trong đời.
Kỳ thật...
Lúc trước nếu không phải vì nghĩ cách ép Chu Đoạn Vân bước ra ngoài, Lâm Huyền cũng sẽ không đồng ý trở nên nổi tiếng như vậy.
Nhưng rồi về sau hắn cũng phải làm.
Thật sự thì hắn cũng không thể giấu được, Ngay cả các bài báo công khai cũng không đề cập đến vụ bắt giữ vào đêm sinh nhật của Quý Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận