Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 859: Tấm gương ! Ở đây ! (3)

Nguyên tắc né tránh này có thể tương tự như chuyện Hoàng Tước không thể nói, viết hoặc di chuyển.
"Cho nên, mặc dù mình còn chưa hiểu rõ về quy luật không gian và thời gian này, nhưng cứ đặt cho nó một cái tên trước đã."
Suy xét đến tính cưỡng chế và tính né tránh của quy luật thời gian và không gian mà hắn vừa nghĩ đến... Lâm Huyền trực tiếp mở nắp bút viết lên tờ giấy trắng tên của quy luật thời gian và không gian mới này là Cưỡng chế né tránh.
Đây là quy luật thời gian và không gian thứ bảy, là hiệu ứng cánh bướm thời gian và không gian tiếp theo, nó thay đổi thời gian và không gian, thay đổi mỏ neo, độ co giãn của thời gian và không gian, thời không bài dị, và lịch sử khóa kín. Nó chính là quy luật cưỡng chế né tránh.
Chỉ có điều Lâm Huyền vẫn hơi mơ hồ về cách giải thích và cách đặt tên của quy luật này.
Hắn luôn cảm thấy.
Vẫn còn một chút việc phải làm.
Hắn cảm thấy mình chưa hiểu hết quy luật thời gian và không gian này, cũng không biết quy luật thời gian và không gian này sẽ mang đến cho hắn điều gì sau khi hắn hiểu rõ nó. Nhưng nghĩ đến khuôn mặt tràn đầy thống khổ của Hoàng Tước lúc đó, hắn không ngần ngại trực tiếp tự mình chứng minh hiện tượng quy luật không gian và thời gian này.
Có lẽ... quy luật thời gian và không gian này chắc chắn rất quan trọng.
Mà lúc cuối cùng Hoàng Tước còn nói với hắn một câu chứa đầy ẩn ý:
"Có lẽ, đây là điêu cuối cùng mà tôi có thể dạy cho cậu."
Cạch.
Lâm Huyền đóng nắp bút lại.
Chẳng lẽ...
Cô không còn nhiều thời gian?
Liệu Hoàng Tước có biến thành bụi sao xanh và tiêu tan như Sở An Tình không?
Hay... lại là một cái kết khác?
Cứ nghĩ về Hoàng Tước.
Lâm Huyền lại nghĩ đến Triệu Anh Quân.
Hai người họ rất giống nhau, nhưng đôi khi lại không như vậy.
Hắn cảm thấy mối quan hệ giữa Triệu Anh Quân và Hoàng Tước giống như Đại Kiểm Miêu trong giấc mơ đầu tiên và Đại Kiểm Miêu trong giấc mơ thứ hai, Lê Thành trong giấc mơ đầu tiên và Lê Thành trong giấc mơ thứ hai. Bọn họ là cùng một người sao?
Rất hiển nhiên, bọn họ là cùng một người.
Nhưng bởi vì trải nghiệm, môi trường và quỹ đạo phát triển của bọn họ khác nhau cho nên cuộc sống và tính cách của họ cũng hoàn toàn khác nhau.
Đương nhiên, vẫn sẽ có điểm tương đồng, nhưng nếu nói Lý Thành và Đại Kiểm Miêu trong giấc mơ đầu tiên, Lý Thành và Đại Kiểm Miêu trong giấc mơ thứ hai đều là cùng một người.. Lâm Huyền vẫn không thể tiếp nhận được chuyện này.
Đại Kiểm Miêu thì còn tạm chấp nhận.
Lập trường và hành vi của Lê Thành có thay đổi như thế nào?
Cho nên...
Lâm Huyền tin rằng mối quan hệ giữa Hoàng Tước và Triệu Anh Quân có lẽ cũng tương tự.
Về mặt sinh học, họ là cùng một người.
Nhưng họ đã trải qua những cuộc đời khác nhau, những câu chuyện khác nhau, những môi trường khác nhau.. Vì vậy, theo nghĩa hẹp thì không thể coi bọn họ là cùng một người được.
Ít nhất là trong suy nghĩ hiện tại của Lâm Huyền thì là vậy.
Hoàng Tước là Hoàng Tước, Triệu Anh Quân là Triệu Anh Quân, hắn hoàn toàn không thể coi hai người bọn họ là một người được.
Bởi vì hai người không hề giống nhau. "Tấm gương."
Lâm Huyền lại nghĩ tới câu đố cũ này.
Rốt cuộc thì gương rốt là cái gì!
Hắn đứng lên.
Lại đi tới toilet, đối mặt với tấm gương trên bồn rửa tay.
Nhìn vào chính bản thân mình ở bên trong.
Lâm Huyền quay đầu sang trái, thì Lâm Huyền trong gương cũng quay đầu sang bên trái.
Cái này có gì thú vị?
Còn có thể giấu được cái gì?
Nguyên lý của chiếc gương rất đơn giản, điều gì sẽ xảy ra nếu hắn nhìn vào nó lâu hơn một lúc?
"Hãy nhìn vào gương thường xuyên hơn, Lâm Huyền."
"Trong gương... có thứ mà cậu muốn."
Đột nhiên.
Lời nói dịu dàng của Hoàng Tước lại hiện lên trong đầu.
Đồng thời, hắn cũng đã nhớ lại giấc mơ thứ ba, sau khi siêu trí tuệ nhân tạo V V suy nghĩ về câu đố tấm gương một hồi lâu thì liền đưa ra câu trả lời:
"[Tôi nghĩ nó có nghĩa đen, khiến cho cậu nhìn vào gương thường xuyên hơn thôi..."
"Lâm Huyền, cậu đã nhìn vào gương đủ lâu chưa?”
Tương tự.
Ở bữa tiệc tối của buổi từ thiện khoa học ngày đó, hắn cũng đã hỏi vấn đề này với Triệu Anh Quân.
Đối phương cũng đưa ra đáp án tương tự:
"Nếu như là tôi... Vậy tôi cho rằng có lễ đáp án thật sự đang được ẩn giấu trong gương, có lẽ cậu thật sự nên nhìn vào gương nhiều hơn."
"Tôi cảm thấy, nếu như những lời này thực sự là do tôi nói ra thì chắc chắn chúng chỉ có nghĩa đen và không có ý nghĩa sâu xa nào cả... dù sao thì tôi cũng sẽ không nói dối cậu, phải không?"
Được rồi.
Câu trả lời cho câu đố tấm gương mà V V và Triệu Anh Quân đưa ra đều theo nghĩa đen: hãy trở về nguyên trạng và để bản thân nhìn vào gương thường xuyên hơn.
Không phải là hắn chưa từng soi gương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận