Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 861: Thư mời thật sự (1)

Hơi thở của Lâm Huyền rất nhanh.
Lui về phía sau nhưng không có đường lui.
Trong buổi sáng sớm yên tĩnh, Lâm Huyền trong gương cuối cùng cũng đứng dậy như thể bị trì hoãn, sau đó duỗi ngón trỏ phải ra, đặt lên trước môi của nó...
Không có bất kỳ âm thanh nào phát ra, nhưng Lâm Huyền lại trừng to mắt nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kinh hoàng này.
Sau khi Lâm Huyền trong gương làm ra động tác im lặng, hắn khẽ mỉm cười, tay trái ở phía sau lưng lấy ra một mảnh bìa cứng màu đỏ, đưa ra ngoài gương!
Đó là lời mời mà Lâm Huyền cực kỳ quen thuộc!
Trên chỗ mở của thư mời còn được ép một dấu xi màu đỏ tươi!
Lời mời trong gương được trao cho hắn càng ngày càng gần hơn.
Lâm Huyền đã có thể nhìn thấy hoa văn trên dấu xi.. tay phải chỉ lên trời, cùng với dòng chữ tiếng anh bên dưới con dấu.
Cứ im lặng như vậy.
Bàn tay trong gương đưa ra cùng với thư mời! Vươn ra khỏi gương! Nó chạm tới bồn rửa! Sau đó nó xoay cổ tay.
Đặt mặt sau của thư mời lên bồn rửa.
Lâm Huyền cúi đầu nhìn năm chữ mạ vàng sáng chói ở mặt sau của thư mời -.
Câu Lạc Bộ Thiên Tài!...
"Mẹ kiếp!"
Cho dù Lâm Huyền có đi lên trời hay xuống dưới đất, thì hắn cũng không thể chịu nổi cảnh tượng đáng sợ này! Hắn lao về phía cánh cửa thủy tỉnh của phòng tắm rồi nhảy ra ngoài.
Quá đáng sợ.
Chuyện gì đang xảy ra vậy!
Việc hình ảnh phản chiếu trong gương không đồng bộ với thực tế là quá phóng đại và đủ để khiến người ta rùng mình...
Vừa rồi hắn không nhìn nhầm.
Bàn tay cầm thư mời của Câu Lạc Bộ Thiên Tài... đã thò ra khỏi gương!
Đây là cái thể loại truyện ma đêm khuya gì vậy?
Dù sao thì Sadako cũng bò ra từ trong ti vi xét từ góc độ vật lý thì chúng ta vẫn có thể miễn cưỡng giải thích được điều này, nhưng chiếc gương là sự phản chiếu của ánh sáng!
Vật trong gương đều là ảnh ảo.
Làm sao có thể chui từ bên trong ra bên ngoài được? Hơn nữa...
Vừa rồi, người ở trong gương không đồng điệu với hắn, còn mỉm cười với hắn, lại chính là hắn!
Nếu người ở trong gương kia chính là một Lâm Huyền có ý chí tự do.
Thì hắn là ai?
Chống lại Thiên Cương sao?...
Đứng ở cửa phòng vệ sinh, quay đầu lại.
Lâm Huyền phát hiện sự kỳ lạ trong gương đã hoàn toàn biến mất.
Không còn một ai.
Như mọi khi, nó vẫn phản chiếu sự bừa bộn trong phòng tắm... chai lọ trên bồn rửa, máy giặt trong góc, chiếc ghế đẩu rơi trên sàn, khăn tắm trên kệ, và lúc này, thứ đang nằm lặng lẽ phía trên chiếc bồn rửa bằng sứ, đỏ rực như lửa, chữ vàng óng ánh...
Chính là thư mời của Câu Lạc Bộ Thiên Tài!
Lâm Huyền chớp chớp mắt mấy cái.
Hắn nhìn tấm thư mời đi ra từ trong gương với vẻ hoài nghi...
Đây là điều trái ngược với lẽ thường đến mức hắn không thể hiểu nổi.
Hắn đang mơ sao?
Chẳng lẽ... là do hắn mệt quá, ngồi chống cằm ở trong nhà vệ sinh rồi ngủ luôn?
Cho nên tất cả mọi chuyện từ nãy đến giờ đều là mơ?
Nhưng khi hắn quay đầu nhìn về phía chiếc đồng hồ điện tử đặt ở góc bồn rửa.
Thời gian hiển thị phía trên là:
0 giờ 43 phút.
"Mình sẽ không mơ vào lúc này."
Lâm Huyền nhẹ nhàng nói.
Hắn biết rất rõ, trong 25 năm cuộc đời, những giấc mơ của hắn luôn dừng lại đúng vào lúc 0 giờ 42 phút, cho dù hắn ngủ thiếp đi ngay lập tức sau khi mơ, nhưng hắn cũng sẽ không bao giờ mơ nữa, trừ khi hắn không thức dậy cho đến 12 giờ 42 phút vào ngày hôm sau, thì lúc này một chu kỳ mới của những giấc mơ lại bắt đầu.
"Đây rốt cuộc... Là chuyện gì đang xảy ra?"
Lâm Huyền hít sâu một hơi.
Sau đó hắn thận trọng bước một bước về phía nhà vệ sinh, để mình xuất hiện ở góc gương.
Chỉ thấy Lâm Huyền trong gương cũng đang thăm dò nhìn ra ngoài với vẻ thận trọng.
Lâm Huyền lại đi về phía trước hai bước.
Lâm Huyền trong gương cũng đi ve phía trước hai bước.
Lâm Huyền quơ quơ tay phải. Lâm Huyền trong gương cũng quơ quơ tay phải.
"Xem ra, bình thường lại rồi."
Tuy hiện giờ tấm gương đã bình thường, nhưng Lâm Huyền vẫn không hề buông lỏng cảnh giác, vẫn vô cùng thận trọng.
Đôi mắt hắn khẽ liếc nhìn tấm thư mời của Câu Lạc Bộ Thiên Tài trên chiếc bồn rửa bằng sứ...
Sự tồn tại của nó là bằng chứng chắc chắn về cảnh tượng kinh hoàng và siêu nhiên vừa rồi.
Dù bây giờ gương vẫn bình thường.
Nhưng lại không thể che giấu được sự tác động mạnh mẽ của cảnh tượng không bình thường vừa rồi đến thế giới quan của Lâm Huyền.
Hắn lại cúi đầu nhìn đồng hồ điện tử.
Nó nảy nhẹ một cái.
Thời gian hiển thị ở trên nhảy từ 0 giờ 43 phút đến 0 giờ 44 phút.
"Cho nên, hiện tượng vừa rồi xảy ra vào khoảng thời gian từ 0 giờ 42 phút đến 0 giờ 43 phút, trong vòng một phút này."
Không hiểu sao hắn lại nhớ tới tổ chức Bảy Tội Lỗi của Quý Tâm Thủy và Quý Lâm.
Tuy tổ chức này có thể bị lừa gạt, nhưng dù quy trình của nó thế nào thì họ cũng sẽ thực thi quy tắc giết hại các nhà khoa học rất nghiêm cẩn và khắc nghiệt. Tai nạn xe cộ là điêu tất yếu. Điều cần thiết và khó kiểm soát hơn nữa chính là thời điểm tử vong của các nhà khoa học bị sát hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận