Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 556: Viện khoa học Long Quốc: Anh đang đùa? (3)

Hơn nữa còn...
Hạt không gian và thời gian, độ cong không gian và thời gian, đồng hồ không gian và thời gian.
Những thứ mà Lưu Phong nói là khái niệm mới, theo trực giác của Lâm Huyền cảm nhận, có lẽ có liên quan đến quy tắc không gian và thời gian, nhất là có liên quan với sự co giãn không gian và thời gian mà Hoàng Tước nhắc đến nhiều lần và quy tắc không gian và thời gian mà chính mình còn chưa lĩnh ngộ được.
Mặc dù bây giờ còn không biết cụ thể quy tắc không gian và thời gian có sức chiến đấu gì, rốt cuộc là sử dụng như thế nào.
Nhưng mà Lâm Huyền tin tưởng chắc chắn.
Quy tắc không gian và thời gian nhất định là một thứ vô cùng quan trọng, thậm chí nó có thể còn là sự tồn tại quan trọng hơn cả Hằng số Vũ Trụ 42.
Bởi vậy...
"Tôi đoán chuyện mượn Kính thiên văn FAST ở Quý Châu từ quốc gia rất khó, nhất là anh còn định mượn hai ba tháng thì độ khó càng lớn, chắc chắn không thể làm được trong một thời gian ngắn."
Lâm Huyền đứng lên từ trên ghế, chuẩn bị rời đi:
"Nhưng mà tôi đồng ý với anh, Lưu Phong, tôi sẽ mau chóng nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này, khoảng thời gian này anh vẫn nên chuyên tâm ở trong phòng thí nghiệm làm nghiên cứu đi, liên quan tới chuyện Kính thiên văn FAST ở Quý Châu... Một khi tin tức có tiến triển, tôi sẽ ngay lập tức thông báo cho anh.....
Sau khi tạm biệt Lưu Phong, rời khỏi đại học Đông Hải.
Lâm Huyền để tài xế trực tiếp lái xe đến khu đô thị sầm uất, đi tới một trong những kiến trúc tiêu biểu của thành phố Đông Hải là Toà nhà tổng bộ của tập đoàn Sơn Hà.
Cũng chính là toà cao ốc của Sở Sơn Hà.
Ra khỏi phòng thí nghiệm, Lâm Huyền liền gọi điện liên lạc một chút với Sở Sơn Hà, hỏi hiện tại ông ta có thời gian không, hắn muốn gặp mặt nói chút chuyện.
Trải qua vài lần quan hệ hợp tác trước đây, Sở Sơn Hà vô cùng coi trọng chuyện Lâm Huyền nói ra, cho nên liền thoái thác kế tiếp gặp mặt, để Lâm Huyền trực tiếp tới toà nhà tổng bộ của tập đoàn Sơn Hà để nói chuyện.
Cúp điện thoại, xe thương vụ Alphard đã nhanh chóng chạy trên cao tốc.
Từ đại học đi đến khu đô thị, các toà kiến trúc càng ngày càng cao, con đường cũng càng ngày càng hỗn loạn.
Trước mắt.
Lâm Huyền cũng thật sự đang phát sầu vì chuyện Kính thiên văn FAST ở Quý Châu.
Chuyện này rất khó giải quyết.
Nhưng không giải quyết lại không được, sẽ khiến cho cả công trình nghiên cứu của mình và Lưu Phong bị kẹt lại ở giữa đường.
Không còn cách nào, hắn chỉ có thể đi tìm Sở Sơn Hà thương lượng một chút, xem có biện pháp gì hay không.
Sở Sơn Hà không chỉ đơn thuần là thế lực khổng lồ ở thành phố Đông Hải, bởi vì mười mấy năm qua ông ta không ngừng tài trợ nhà khoa học, làm từ thiện khoa học, quyên góp xây phòng thí nghiệm và sở nghiên cứu, còn trợ giúp những nhà khoa học Hoa kiều về nước... Đủ loại chuyện tốt khiến cho Sở Sơn Hà có địa vị cao trong giới nghiên cứu khoa học ở Long Quốc.
Cho nên, tìm Sở Sơn Hà hỏi một chút về chuyện này, vẫn tương đối đáng tin cậy.
Đi vào cao ốc Sơn Hà, thư kí của Sở Sơn Hà trực tiếp nghênh đón ở trước cửa vào, sau khi đưa Lâm Huyền vào căn phòng bí mật liền khom lưng lui ra ngoài, đóng cánh cửa cách âm lớn lại.
"Lâm Huyền, đã lâu không gặp."
Sở Sơn Hà và Lâm Huyền đã rất thân quen, ông cười cười đứng lên, kéo Lâm Huyền ngồi xuống:
"Lúc đầu tôi định ngày mai gặp cậu ở hội trường Lễ tuyên dương, không ngờ hôm nay cậu đã đến. Thế nào? Cậu đã chuẩn bị gì cho Lễ tuyên dương ở hội trường lớn của Đông Hải rồi? Mấy cái diễn thuyết trao giải đều không có vấn đề gì chứ?"
Lâm Huyền gật đầu cười cười:
"Văn bản diễn thuyết đều đã viết xong, cũng đã luyện tập mấy lần, với lại đến lúc đó cũng không cần thiết phải dựa theo kịch bản hoàn toàn, trên đài có thể tự do diễn thuyết, sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."
"Vậy là tốt rồi".
Sở Sơn Hà cười ha hả nói:
"Lễ tuyên dương ngày mai được các quan chức của thành phố Đông Hải rất xem trọng, bên trong bọn họ có rất nhiều người vô cùng cảm kích cậu, cậu thật sự đã giúp bọn họ giải quyết xong một chuyện vô cùng khó khăn và phiền toái. Trong thành phố Đông Hải này đã rất lâu chưa từng xuất hiện chuyện hung ác gì... Nếu không phải cậu kịp thời giải quyết nguồn cơn sự việc, bắt được hung thủ, thì chuyện này coi như không thể khép lại."
"Ở tuổi này mà cậu đã thu hoạch được một vinh dự lớn như vậy, về sau nhất định là có tiên đồ rộng mở, tôi và dì Tú Anh của cậu đều rất vui vì cậu. Tóm lại... Ngày mai biểu hiện tốt một chút! Hơn nữa An Tình đã sớm nói rằng cậu chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, con bé nói cậu còn từng chỉ đạo mấy nghìn người trong ngày kỷ niệm thành lập trường, chút chuyện nhỏ như lên đài phát biểu này không làm khó được cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận