Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 449: Rất giống V V (1)

Chu Đoạn Vân bước ra từ bóng râm dưới mái hiên, tay phải nắm chặt khẩu súng, mắt nhìn chằm chằm vào Quý Lâm, nhìn cuốn sổ da màu nâu trong tay hắn ta:
"Cậu muốn làm người tốt à? Quý Lâm, đã quá muộn rồi."
"Muộn sao?”
Quý Lâm cười:
"Tôi lại thấy vừa kịp."
Chu Đoạn Vân nghiến răng, từng chữ một:
"Cậu luôn coi thường tôi. Nhưng bây giờ, Quý Lâm... không ai bảo vệ cậu nữa."
Đoàng!
Vù vù...
Những con chim sẻ đậu trên mái biệt thự bay tán loạn, tiếng súng lặng lẽ phá tan sự yên tĩnh của đêm khuya.
Màn máu đột ngột che mờ đôi mắt của Quý Lâm, cơ thể hắn ta bị lực đạn đẩy nghiêng về phía trước một cách méo mó -.
Bịch !
Hắn ta ngã mạnh xuống đất...
Máu tung tóe khắp nơi, cuốn sổ da màu nâu với tên Lâm Huyền rơi trước đôi mắt vô hồn của Quý Lâm, đèn chỉ thị trên vòng khóa điện tử ở cổ tay và mắt cá chân chuyển từ màu xanh lá cây sang màu đỏ chớp nháy.
"Đáng đời."
Chu Đoạn Vân nhìn thi thể của Quý Lâm, cúi xuống, nhặt cuốn sổ rơi dưới đất lên.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào tên Lâm Huyền trên nhãn của cuốn sổ:
"Cậu cũng vậy."
Hắn ta cầm cuốn sổ, quay người biến mất vào bóng đêm...
Tuy nhiên!
Vù!
Vù!
Vù!
Nhiều chiếc máy bay không người lái của cảnh sát từ bốn phía bay đến!
Xa xa trên bầu trời còn có trực thăng nhanh chóng tiến gần!
Ở cuối con đường trước mắt, có hai đội cảnh sát vũ trang đầy đủ đang chạy tới gần!
"Chết tiệt!"
Chu Đoạn Vân đột nhiên nhận ra.
Đây là một cái bẫy!
Đây là một cuộc phục kích!
Chạy.
Phải chạy!
Hắn ta nhanh chóng chạy vào sâu trong khu biệt thự!
Nhưng ngay trước mặt là hai cảnh sát!
Đoàng đoàng! Hai viên đạn bắn vào áo giáp chống đạn của cảnh sát, lực đạn mạnh và đau đớn khiến cảnh sát ngã gục ngay lập tức!
Nhưng đúng lúc đó -.
Đùng!
Một tiếng nổ vang dội, đầu của Chu Đoạn Vân nổ tung như quả dưa hấu trên không trung.
Là tay súng bắn tỉa.
Là tay súng bắn tỉa trên trực thăng bắn để bảo vệ đồng đội.
Bịch.
Đạn của súng bắn tỉa có cỡ lớn hơn nhiều so với súng lục, khiến đầu của Chu Đoạn Vân nổ tung, thi thể không đầu ngã xuống đất.
Tiếng còi báo động vang lên khắp nơi.
Đội đặc nhiệm phong tỏa khu vực này.
Lâm Huyền từ từ tiến lại từ trong đám đông, nhìn thi thể của Chu Đoạn Vân nằm trên mặt đất.
Cúi xuống.
Nhặt cuốn sổ da màu nâu với tên mình trên đó...
"Chu Đoạn Vân."
Hắn khẽ hừ một tiếng:
"Lâu rồi không gặp..."
"Soạt.
Trụ sở công an thành phố Đông Hải, phòng điều khiển trung tâm, Lâm Huyền ngồi trước bàn, lật sang trang tiếp theo của cuốn sổ ghi chép của bác sĩ tâm lý. Hắn không đọc kỹ, cũng không quá bận tâm về những gì viết bên trong.
Bây giờ, bên trong có viết gì cũng không quan trọng nữa.
Thực ra, bên trong cũng không viết gì quá quan trọng.
Lúc đi cùng Cao Dương gặp bác sĩ tâm lý, hắn đã chuẩn bị từ trước, những gì trong giấc mơ hắn hầu như không kể với bác sĩ tâm lý, những chuyện liên quan đến Câu Lạc Bộ Thiên tài và thế giới tương lai cũng không nhắc đến.
Hơn nữa, bây giờ Chu Đoạn Vân và Quý Lâm đều đã chết, tất cả các thành viên của Bảy Tội Lỗi, trừ nữ diễn viên Hollywood Angelica, đều đã chết hết.
Cuốn sổ này cũng đã quay về tay hắn, không có gì phải lo lắng.
Chỉ là...
Rõ ràng mọi chuyện đã được giải quyết.
Kẻ thù đều đã chất.
Kế hoạch hoàn hảo được thực thi.
Tại sao lúc này hắn lại có cảm giác được mất, không vui?
Lâm Huyền không hiểu.
Két !
Cửa phòng điều khiển trung tâm mở ra, cảnh sát Lưu bước vào, nhìn Lâm Huyền:
"Lâm Huyền, mọi thứ đã được làm rõ, hóa ra Chu Đoạn Vân đã sớm trở về nước. Nhưng hắn ta rất xảo quyệt, không dùng thông tin cá nhân của mình... hắn ta có vài bộ giấy tờ tùy thân hoàn chỉnh, lần này trở về nước hắn ta đã dùng giấy tờ giả tên Trần Lạc, nên chúng ta không phát hiện ra thông tin nhập cảnh của hắn ta."
"Phải nói rằng... Lâm Huyền, kế hoạch của cậu thật quá cao siêu."
Cảnh sát Lưu tặc lưỡi, thán phục:
"Ban đầu tôi còn không hiểu tại sao cậu lại yêu cầu chúng tôi gỡ bỏ thông tin phạm tội của Chu Đoạn Vân khỏi thông báo. Bây giờ tôi đã hoàn toàn hiểu ra rồi.
"Cậu cố tình gây ra mâu thuẫn giữa hai người họ, lợi dụng Quý Lâm để dụ Chu Đoạn Vân ra."
"Bây giờ ngoại trừ hai người bọn họ, Quý Tâm Thủy đã bị kết án tử hình, các thành viên phạm tội khác đều đã chết hết, Quý Lâm và Chu Đoạn Vân là hai người duy nhất được thả vô tội, không bị truy cứu tội danh”.
"Nhưng cả hai đều biết rõ, mỗi người đều nắm giữ bằng chứng phạm tội của đối phương, bất cứ lúc nào cũng có thể tiết lộ những thông tin này cho cảnh sát. Dù là Quý Lâm tố cáo Chu Đoạn Vân hay Chu Đoạn Vân tố cáo Quý Lâm... bọn họ vốn dĩ là cánh bướm cùng dây, giờ đây lại nắm đằng chuôi của nhau."
"Và rõ ràng Chu Đoạn Vân ở thế bất lợi hơn, mẹ hắn ta ở trong nước, Quý Lâm được thả vô tội, rất khó đảm bảo rằng hắn ta sẽ không sử dụng bất cứ thủ đoạn nào với mẹ hắn ta... Hoặc là Quý Lâm nắm giữ bí mật gì đó khiến Chu Đoạn Vân phải giết hắn ta, nói chung, Quý Lâm làm mồi nhử, quả thật đã câu được Chu Đoạn Vân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận