Câu Lạc Bộ Thiên Tài

Chương 711: Lần đầu tiên đối mặt, lừa gạt tương lai ! (1)

Bầu trời ở phía xa.
Pháo hoa dày đặc.
Chào đón năm mới và chia tay năm cũ.
Trong tiếng gió, còn có thể nghe được tiếng pháo hoa truyền đến từ phương xa.
Nhìn đi.
Lại một năm mới đến.
Leng keng!
Ngay tại lúc đó, giao diện nói chuyện với Triệu Anh Quân trên Wechat hiện lên, đồng thời giọng nói của Hoàng Tước cũng truyền đến!
Cầm lấy điện thoại để xem xét đó là Wechat của Triệu Anh Quân gửi tới.
Giọng nói của Hoàng Tước truyền đến từ phía trước.
"Lâm Huyền."
Anh bấm vào màn hình để xem tin nhắn được gửi đến là tin gì.
Lâm Huyền ngẩng đầu.
Ngay giây đầu tiên của năm mới, điện thoại của Lâm Huyền đã thông báo có một tin nhắn Wechat.
Trong thời khắc này, cùng lúc nhận được hai lời chúc mừng năm mới giống nhau từ hai người phụ nữ.
"Chúc mừng năm mới."
Giống như đang xem phim, Lâm Huyền vừa nghe được âm thanh, vừa nhìn thấy phụ đề.
Chúc mừng năm mới.
Hoàng Tước nghiêng đầu cười cười.
Nhìn Hoàng Tước:
"Cảm ơn, cũng chúc cô... Năm mới vui vẻ!"
Hắn gật gật đầu.
Hai tay xỏ vào trong túi áo khoác, thẳng tắp xoay người, âm thanh cộc cộc của gót giày cao giẫm trên mặt đi vào trong sảnh lớn.
Cảm giác dạo phố còn mệt hơn so với huấn luyện thông thường.
Trở lại ký túc xá.
"Cảm ơn, cũng chúc cô... Năm mới vui vẻ!”
...
Lâm Huyền khẽ cười một tiếng, rồi viết tin nhắn trên điện thoại di động, trả lời Triệu Anh Quân một câu:
Đưa Sở An Tình đi dạo 1 ngày thật là mệt mỏi.
“Chính là như vậy...'.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, nằm trên giường, nhìn thời gian. 0 giờ 27 phút.
"Ngủ thôi."
Thực sự quá mệt mỏi.
Sau khi đắp chăn xong, chưa đến một giây, Lâm Huyền đã đi vào giấc ngủ...
Hít...
Gió hè khô ráo và nóng bức lướt nhẹ qua mặt.
Trước khi chìm vào giấc ngủ hắn có tắm rửa, vẫn còn cảm giác lạnh đây này, vừa đi vào giấc mơ đã trực tiếp ở mùa hè cuối tháng tám, quả thật nóng lạnh đan xen.
Mở to mắt.
Trước mắt, vẫn có mười mấy tên binh sĩ trang bị đầy đủ vũ trang chặt chẽ bao vây lấy hắn.
Kịch bạn giống như mấy trăm lần trước.
Người mặc trang phục đội trưởng đi ra, ném một tờ lệnh bắt giữ điện tử ra:
"Lâm Huyền! Hiện tại với tội danh chống lại nhân loại, nguy hại Địa Cầu và làm nhiễu loạn thời gian và không gian, tôi sẽ tiến hành bắt giữ cậu theo đúng luật pháp!"
Ha ha.
Lâm Huyền thản nhiên cười cười, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Đột nhiên!
Hắn mở to hai mắt!
Chỉ thấy bầu trời yên tĩnh của vô số lần trước!
Giờ khắc này!
Vậy mà có mười mấy cái phi thuyền to lớn đang bay lơ lửng ở xa gần!
Mỗi một cái đều vô cùng to lớn!
Chậm chạp bay đi!
Đèn đuốc sáng trưng!
Đặt ở trong tòa thành thị trên không này, giống như là một hạm đội đi xâm lược!
Trên mười mấy chiếc phi thuyền khổng lồ này, cùng được in một khẩu hiệu quảng cáo lấp lánh bằng phông chữ lớn nhất.
Viên nang thời gian tốt nhất trên thế giới! Kỷ niệm ngân hàng Thái Mỗ thành lập tròn 600 năm!
Khinh khí cầu!
khinh khí cầu quảng cáo ngân hàng Thái Mỗ.
Lâm Huyền nhìn chăm chú lên mười mấy con quái vật khổng lồ trong bầu trời đêm...
Thành công.
Cái này có ý là, kế hoạch ngân hàng Thái Mỗ của hắn đang thành công trong giấc mơ thứ tư.
Thời gian mấy tháng này.
Mỗi ngày hắn đều sẽ đi vào giấc mơ liếc mắt nhìn một cái, ngó xem rốt cuộc có một chiếc khinh khí cầu nào xuất hiện trên bầu trời không.
Không xuất hiện một chiếc khinh khí cầu nào, đồng nghĩa với việc ngân hàng Thái Mỗ vì nhiều lý do mà không tồn tại ở thế giới tương lai 600 năm sau.
Mà một khi khinh khí câu quảng cáo nhân dịp kỷ niệm 600 năm xuất hiện, cũng đủ cho thấy rằng vào thời điểm này trong thế giới thực, một mỏ neo thời gian và không gian không thể phục hồi đã được tạo ra... Tiếp theo, hiệu ứng cánh bướm thời gian và không gian sẽ tạo ra một cơn lốc xoáy quét qua 600 năm, khiến thế giới tương lai của giấc mơ thứ tư đã thay đổi.
Mặc dù sự thay đổi này không lớn.
Bối cảnh thành thị vẫn như cũ, không khác mấy;
Bản thân hắn vẫn bị các binh sĩ bảo vây, tội danh cũng không thay đổi;
Và tất nhiên, hắn sẽ lập tức bị điện giật mà ngất đi.
Nhưng chỉ cần có thể nhìn thấy chiếc khinh khí cầu quảng cáo ngân hàng Thái Mỗ kỷ niệm tròn 600 năm, là đủ chứng minh rất nhiều chuyện.
Đây chắc chắn là thành tựu và bước đột phá lớn nhất mà hắn làm được trong khoảng thời gian này.
Xì Xì !
Sau lưng, âm thanh của dòng điện truyền đến.
Hai mắt hắn tối đen, lại té xỉu...
Lâm Huyền mở mắt trên chiếc giường đơn trong ký túc xá của Trụ sở huấn luyện phi hành gia, Đế Đô.
Chỉ mới mười mấy phút trôi qua kể từ khi hắn ngủ thiếp đi.
Nhìn về phía đồng hồ điện tử trên đầu giường.
0 giờ 42 phút.
Có vẻ như kịch bản sau khi ngất đi vì bị giật điện vẫn không thay đổi.
Lâm Huyền đã tổng kết ra kinh nghiệm.
Nếu như đi vào giấc mơ lúc 0 giờ 10 phút thì sẽ chỉ bị các binh sĩ giật điện làm cho bất tỉnh, nhưng lại không kịp nhìn thấy ông lão thần bí kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận